Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 222. Không cam tâm

Chương 222: Không cam tâm

Chung chung đều là thổi phồng về độ hot mà 'Trần Nhà Tích Hợp Obon' làm ra, hoặc là hỏi Trương Thắng và Mạnh Thụ Vinh đang nói gì, có phải là có dự án nào mới hay không, lời trong lời ngoài đều có ý 'làm gì cũng đừng quên chúng tôi chứ'...

Vợ của Mạnh Thụ Vinh tiếp đãi ở ngoài, cô ấy tương đối dịu dàng, chỉ nói là Trương Thắng tới chơi tâm sự như bình thường thôi.

Nhưng vợ của Mạnh Thụ Vinh càng như thế thì bọn họ càng cảm thấy bên này đang có dự án lớn, càng không chịu đi.

Thời gian dần trôi qua.

Đến tầm 9 giờ 30 tối.

Cho dù là tán gẫu thì những thương gia đã từng có quan hệ tốt với 'Trần Nhà Tích Hợp Obon' cũng đều đi về.

Nhưng hôm nay bọn họ đến đây nói nhăng nói cuội, cho dù khách có tới thì tiếng trò chuyện của họ cũng chỉ nhỏ hơn chút xíu, không làm ảnh hưởng đến việc làm ăn của vợ Mạnh Thụ Vinh và nhân viên mà thôi.

Bọn họ tụm lại hỏi Trương Thắng những chỗ quảng cáo ấy cần bao nhiêu tiền...

Một trăm nghìn chỉ để quảng cáo, quý vãi cả luôn!

Đến cuối cùng, Trương Thắng bị buộc đến không thể lui, đành phải lộ ra tin bản thân đã nhận được 'vị trí quảng cáo cho lễ trao giải điện ảnh nước ngoài'.

Nghe vậy, các thương gia giây lát bị dọa cho ngây ngốc.

Khi cửa phòng mở, Mạnh Thụ Vinh và Trương Thắng đi ra, bọn họ lập tức xúm lên vây quanh.

Trơ mắt nhìn Mạnh Thụ Vinh bay lên, nhìn dáng vẻ này là chỉ mới ở trong ngành có mấy tháng mà đã mở thêm chi nhánh mới, cảm giác người bạn cùng nghèo lúc trước nay đã bay đi rồi càng làm họ khó chịu!

Trên thế giới này có rất nhiều người ngu, mà người tự cho là mình thông minh càng nhiều hơn...

Cửa hàng như bọn họ sao mà kiếm ra được?

Mới đầu Trương Thắng cũng 'giữ bí mật tuyệt đối', chỉ nói là mình tới đây nói chuyện phiếm với Mạnh Thụ Vinh, nhưng ngặt nỗi bọn họ toàn ép buộc cái kiểu 'lúc trước cậu chạy việc chúng tôi còn giúp cậu rất nhiều', 'giám đốc Mạnh có thể cho cậu thì chúng tôi cũng cho được', 'làm người không thể quên nguồn'.

Bọn họ chờ tới 10 gời.

Trương Thắng chào giá 100 nghìn một cái!

Những thương gia có quan hệ tốt với Trương Thắng lúc trước cứ mãi lôi kéo không cho hắn đi, nhất quyết phải để Trương Thắng vào ngồi trong tiệm của họ một lát.

Sau khi nghe được là 'vị trí quảng cáo cho lễ trao giải điện ảnh nước ngoài' thì lập tức mọi người đều kích động.

Trương Thắng bị sự 'nhiệt tình' trói buộc, không có cách nào đành phải cười khổ bị kéo vào trong.

Thấy Trương Thắng sắp đi, bọn họ lại không cam tâm.

Chờ sau khi Trương Thắng ra tới cửa...

Trần Mộng Đình làm xong việc của phòng làm việc NC, cả người hơi mệt mỏi, đang định ngủ đỡ một đêm ở văn phòng thì điện thoại tư nhân của cô vang lên.

Dưới đủ kiểu 'ép hỏi', Mạnh Thụ Vinh mới miễn cưỡng lộ ra một chút, thật ra anh ta ký hiệp nghị bảo mật với Trương Thắng, anh ta không thể nói về chuyện quảng cáo nhãn hiệu quốc tế của 'Trần Nhà Tích Hợp Obon', chỉ là nhát mắt ra ám hiệu với mấy thương gia có quan hệ tốt, họ thấy vậy lập tức hiểu được, thế là nhao nhao quay mắt về Trương Thắng, tính toán các thứ trong lòng... ...

Trong điện thoại, Trương Thắng chỉ nói một câu đơn giản.

Mạnh Thụ Vinh bị cuốn đến khó xử, nhưng từ đầu tới cuối chỉ cười pha trò, không lộ ra bất cứ gì.

Cộng thêm lợi nhuận trước đó, một vài khoản tiền nhỏ, kế hoạch chi tiêu, trước mắt tài khoản ngân hàng của công ty đã có hơn 230 nghìn!

Những thương gia khác có vài người thì chờ ở ngoài, vài người có quan hệ tốt với Mạnh Thụ Vinh thì liên tục hỏi dò đến cùng Mạnh Thụ Vinh đã ký với giá bao nhiêu, có phải cũng là 100 nghìn không.

"Ngày mai cho các bạn học tăng ca, hỗ trợ thiết kế một cái logo quốc tế cùng với trang web nước ngoài cho năm nhãn hiệu công ty này, cùng lúc đó, cố gắng để trước khi nhóm Lacey về nước thì làm họ mang những tấm vải in phun tên vài nhãn hiệu này đi, đồng thời, đàn chị..."

Trần Mộng Đình kích động, gọi cho Trương Thắng đầu tiên.

Sau khi kiểm tra tài chính của công ty...

Anh ta càng như thế thì mọi người càng gấp gáp...

Trần Mộng Đình đang mỏi mệt nghe được câu này, lập tức có tinh thần, cô bật máy tính lên, nhập tài khoản ngân hàng của công ty vào rồi thẩm tra sao kê số tiền gửi vào bên trong.

Sau khi thấy được số lượng bên trong, cô chợt mở to mắt.

Công ty nhận được tận 150 nghìn!

Đêm đã khuya.

"Kiểm tra tài chính vừa chuyển tới công ty xem..."

Là Trương Thắng gọi.

Nhận cuộc gọi...

Đầu dây bên kia, Trương Thắng thoáng do dự sau đó thở dài một hơi:

"Đàn chị, em cần một người đi Brazil để giám sát làm việc, chị có ai thích hợp không? Yêu cầu người này phải hiểu một chút về thiết kế, rồi còn phải đáng tin..."

Lúc Trần Mộng Đình nghe vậy thì trong tìm tòi trong đầu những người từng biết, sau khi nghĩ một lát thì cô lắc đầu.

Trương Thắng ở đầu dây kia thấy không có người như vậy thì im lặng thật lâu, cuối cùng thở dài một hơi:

"Vậy cũng chỉ có thể tạm thời như thế."
Bạn cần đăng nhập để bình luận