Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 578. Bài hát hiện tượng

Chương 578: Bài hát hiện tượng

Hoàng hôn tan đi.

Không còn bất kỳ ngôi sao nào trên bầu trời.

Đêm tối hiện lên mặt đất, nhất là nơi vùng ngoại ô Yến Kinh, đèn đường lờ mờ.

Trên sân vận động cũ kia, AK cầm micro và lắng nghe từng giai điệu.

Khi cảm xúc phấn khích và cảm động biến mất, cậu đứng lên giữa sân khấu và bị từng đôi mắt nhìn xem, trong lòng khó tránh khỏi hơi bồn chồn.

Sau đó,"không có kỹ năng ca hát","không có kỹ xảo,"không có gì ngoài cảm xúc".

Những bình luận ấy đột nhiên lóe lên trong đầu cậu, tuy mọi người đều biết những bình luận này đều là seeder, nhưng cậu vẫn bị ảnh hưởng đến.

Cậu cầm micro và hát lên, cậu phát hiện hát lên bài hát, nhất là bài hát do mình sáng tác thì cũng không có bồn chồn đến thế.

Cuộc sống lang bạt, dáng vẻ nghi ngờ bản thân trong bóng đêm, nhìn cầu vượt mà không thể chịu đựng được sự tuyệt vọng, lại cắn răng thêm lần nữa, cảm thấy bản thân có lẽ nên kiên trì thêm một chút.

Nhưng rõ ràng khúc dạo đầu của không cho cậu cơ hội nghi ngờ bản thân.

Cậu đột nhiên không còn băn khoăn việc mình có kiểm soát sân khấu được hay không nữa, cũng không nghĩ đến việc buổi biểu diễn sẽ như thế nào, giờ khắc này cậu chỉ muốn đứng hát trên sân khấu, dùng lấy cảm xúc tức giận và kích động nhất để hát lên bài ca này!

Đối mặt với nhiều người như vậy, cậu có thể kiểm soát được sân khấu sao?

Bị nghi ngờ và phán định hết lần này đến lần khác, cậu luôn chịu đựng, cắn răng chịu đựng, liều mạng muốn lấy một cơ hội leo lên cho bản thân.

Một ca sĩ...

Cậu!

Vô số suy nghĩ và cảm xúc một lần nữa xông lên giác quan của cậu, thậm chí thoáng khiến cậu muốn lùi bước.

Doanh số album là một chuyện, khả năng kiểm soát sân khấu cũng là một chuyện khác.

Sự im lặng và các biểu ngữ lung lay bên dưới khiến cậu cảm nhận được một sức mạnh cổ vũ khó tả.

Nửa đoạn sau của , giọng của cậu ngày càng khàn đi, âm thanh như thể mang theo chuyện xưa khiến vô số khán thính giả chìm đắm, nhất là khi cậu gào thét lên làm một số người không nhịn được mà tuôn trào nước mắt.

Khúc dạo đầu kết thúc.

Đạo diễn phim tài liệu Lý Trung Hà mang máy quay di chuyển trong đám đông, cố gắng tối đa khả năng của mình để quay lấy từng chi tiết nhỏ trong buổi biểu diễn này.

Không có thiên phú gì đặc biệt, thậm chí không có khoảng âm rộng, những người trong bộ phận âm nhạc của Tinh Quang Vị Lai từng đánh giá giới hạn cậu không cao, nhiều nhất chỉ như đóa hoa quỳnh nở rộ rồi lại nhanh chóng úa tàn.

Đương nhiên cậu rất mong muốn được sự chấp nhận của người khác đồng thời cũng muốn chứng minh chính mình!

Khi hát đến nửa đoạn sau, AK nổi gân xanh, cả người gào đến gần như ngồi xổm xuống, tiếng hát kích thích màng nhĩ giống như là thủy triều vậy, từng con sóng đánh thẳng vào toàn bộ hội trường.

Cậu ấy hát khàn cả giọng nhưng lại làm người nổi da gà, thậm chí còn rung động lòng người hơn cả trong album...

"Bùng nổ hiệu ứng sân khấu!" – Anh buộc miệng lẩm bẩm...

Đây là phần tiếp theo của bộ phim tài liệu . Người ca sĩ lang thang không người đoái hoài dưới gầm cầu vượt năm đó giờ đã phát hành bản single trên mạng, chính thức đánh bại "Mạt Tử" đang hưng thịnh nhất hiện nay và cũng đứng trên sân khấu hát cho gần 2. 000 fans ở hiện trường...

Buổi hòa nhạc hàng chục người đương nhiên là chấn động, toàn bộ giao thông quảng trường Ma Đô suýt bị tê liệt, các cảnh sát giao thông rất nhức đầu nhưng vẫn duy trì trật tự.

Anh ấy đang phát sóng trực tiếp, và cũng đang quay phim tài liệu.

Cô không hề ngạc nhiên trước sức ảnh hưởng kinh người của Trương Thiên Vương.

Từ Thắng Nam nhìn concert trên máy tính, chỉ nhìn một lát rồi tab ra ngoài.

Trương Phú Thành mở màn hát ca khúc thành danh "Yêu Em Trước Công Nguyên" đốt cháy toàn bộ sân khấu, có thể thấy được sức ảnh hưởng của vị Thiên Vương đã từng quét ngang giới âm nhạc những năm 80 đến nay vẫn sừng sững không ngã.

Những tiếng gào thét ấy khiến Lý Trung Hà vô thức quay đầu, suýt quên mất dùng camera để quay lại vẻ mặt kích động của những khán giả kia!

Sau khi AK hát xong, trong lòng anh đột nhiên cảm thấy trống rỗng, một cảm xúc mong muốn dâng lên.

Đúng lúc này, trong bóng tối sâu thẳm, một thanh niên mặc vest và đeo kính gọng đen bước ra. ...

"Buổi biểu diễn thế kỷ của siêu sao Ma Đô" cũng đang trình diễn.

Đôi mắt Lý Trung Hà mở to, anh lờ mờ cảm thấy dường như AK đang thông báo điều gì đó với thế giới.

Những cảm xúc này đan xen vào nhau, Lý Trung Hà lại suýt bị lây nhiễm cùng hát theo!

Gọn gàng chỉnh tề, như thể mỗi một fans âm nhạc đều đang phát tiết tâm tình của mình...

Ngày càng nhiều fans hợp xướng lên, bọn họ nhìn thẳng vào bóng người cũng không tính là lóng lánh ấy, có người hít sâu một hơi, có người không nhịn được mà đứng lên, có người quơ nắm tay...

Sau khi tab màn hình ra, cô tìm kiếm buổi hòa nhạc của "A K" trên internet nhưng không tìm thấy, cuối cùng tìm thấy một link trên Weibo cá nhân của NC Entertainment, cô click vào nó.

Đó là một trang web video đơn sơ tên là "Cực Thố"!

Các phim trên trang video này cũng rất đơn giản, , phim tài liệu , , sau đó là một số bộ phim Berlin...

Thực rõ ràng là một trang web vừa thành lập...

Trên trang chủ của trang web đang phát trực tiếp buổi biểu diễn của A K.

Nhưng người đi ra không phải là AK mà là Trương Thắng...

"Cảm ơn AK đã mang đến cho chúng ta một bài hát mở đầu rung động và cổ vũ lòng người như thế, cũng cảm ơn những khán giả không ngại ngàn dặm xa xôi đến xem buổi biểu diễn này..."

"Thay mặt cho NC Entertainment, tôi và AK xin cúi đầu trước các vị! Chúng tôi không nghĩ đến tạ ơn, chỉ có thể lấy một bài hát để đáp lễ mọi người..."

"Tiếp theo, chúng ta hãy để AK nghỉ ngơi để ấp ủ cảm xúc cho bài hát kế tiếp, đồng thời cũng mời "Trung niên RockRoll" ngài Đặng Vinh và cô vợ cây đàn guitar của anh ấy mang đến cho chúng ta một bài hát có tên !"

"Anh Đặng Vinh, nhiều năm yên lặng và rong ruổi như vậy, con đường anh đi qua sẽ trở thành phong cảnh trong hồi ức, những thứ anh từng nhận phải, từng món quà, từng đau khổ sẽ chiếu sáng con đường tương lai của anh..."

"Một thanh kiếm giấu trong vỏ kiếm, không ai có thể biết được thanh kiếm đó là sáng chói như tuyết hay hằn lên vết rỉ sét..."

"Nhưng đều không quan trọng, lấy kiếm ra đi!"

"Đây chính là sân khấu cho một mình anh, bên dưới sân khấu có hơn 2. 000 fans âm nhạc, bên ngoài sân khấu có vô số đôi mắt đang nhìn anh, trên mạng có những người yêu thích RockRoll..."

"Hãy để họ nhìn thấy tất cả thực lực của anh!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận