Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 372. Tại sao?

Chương 372: Tại sao?

"Đương nhiên, về mặt thuế, chúng tôi cũng cần sự bồi dưỡng của bên các anh, chúng tôi có thể ký kết thỏa thuận, khi doanh thu hàng năm của chúng tôi đạt đến một mức nhất định thì bên các anh phải trợ cấp thuế cho chúng tôi, nếu không đạt được, có thể thu bao nhiêu tùy thích..."

"..."

Cố Thận nghe vậy sững sờ.

Anh vô thức liếc nhìn các chuyên gia kinh tế do mình mời theo bên cạnh.

Các chuyên gia cũng nghe sững người.

Bọn họ nhìn nhau một chút rồi gật gật đầu với nhau.

Hình như đúng là khoảng thời gian trước bình điện Bác Thế rất nổi trên mạng!

Ngay sau đó, một chuyên gia tóc bạc đeo kính gọng đen quay đầu nhìn chằm chằm Trương Thắng.

"Tại sao cậu lại chọn huyện Thương Đông? Dường như huyện Thương Đông không có lợi thế gì nhỉ? Nếu muốn xây dựng nhà máy, có thể xây dựng nhà xưởng xung quanh, ví dụ như Dung Thành của chúng tôi..."

Trương Thắng nói xong.

"Mời ngài!"

Nằm mơ họ cũng không nghĩ tới...

Nhưng anh cũng không bày tỏ ý kiến gì mà nhìn Trương Thắng.

Đều được cho lên TV, chẳng lẽ còn không nổi?

Lời nói của chuyên gia tóc bạc khiến Cố Thận cau mày.

Bình điện Bác Thế lại chạy đến cái chỗ khỉ ho cò gáy như này để xây nhà máy...

Bọn họ đều nhìn qua, cũng rất có ấn tượng!

"Cậu Trương, tôi có thể hỏi một câu được không?"

"Bản thân tôi đến từ huyện Thương Đông, và tôi luôn nghĩ, mình có thể làm gì, có thể làm gì cho quê hương của mình, mình cần phải làm gì..."

Sau khi nói xong, phòng họp rơi vào yên tĩnh chốc lát.

"Đơn giản vậy sao?"

Anh nghe thấy hơi không đúng lắm.

Trương Thắng đẩy kính, khóe miệng hiện lên một nụ cười.

Sau khi trả lời điện thoại, hắn lại nhìn mọi người:

"Vậy sao cậu..."

Thang Vũ đội mũ nhưng trên mặt vẫn còn vết thương sau trận ẩu đả đi đến!

"Cậu Trương, cậu có thể đại diện cho 'Bác Thế' của mình chứ?"

"À, xin chào!" – Thang Vũ gật đầu với Cố Thận, sau đó mặc kệ anh ta mà nhìn Trương Thắng:

"Chỉ có thể thôi!"

Cố Thận trợn tròn mắt.

Khi Thang Vũ rút ra một xấp giấy chứng nhận từ trong túi...

"Trương Thắng, em muốn thầy mang 'Thư chấp thuận của Bộ Công thương', 'Giấy chứng nhận đủ điều kiện trường đại học doanh nghiệp', 'Thương hiệu bình điện chất lượng cao của đồ gia dụng về nông thôn' và 'Giấy chứng nhận độc quyền bình điện' vừa được phê duyệt..."

"Tôi không đại diện được..."

Sau khi nhìn thấy Thang Vũ...

Cố Thận lộ ra nụ cười, vô thức chào hỏi.

"Ngài Thang..."

Trương Thắng đang định trả lời, nhưng lại nghe thấy tiếng điện thoại rung lên.

Cửa mở ra.

Vài phút sau.

"Tôi không thể đại diện, cho nên tôi đã mời đối tác của tôi, Thầy Thang Vũ đi theo!"

Làm gì đấy?

Trương Thắng nhận lấy một đống giấy chứng nhận, ho nhẹ:

"Phó cục Cố, lúc mới vào cửa, tôi nghĩ trọng lượng của chúng tôi còn chưa đủ cho nên bảo thầy Thang mang theo tất cả các trọng lượng có thể mang đến, thậm chí tôi còn gọi điện thoại cho bộ công thương Yến Kinh trước khi đến, hy vọng bộ công thương có thể liên hệ dắt đường để quy trình có thể bớt đi, nhưng người ta chỉ cung cấp giấy chứng nhận thương hiệu, không khớp mấy nên không phù hợp quy củ lắm..."

Trương Thắng mỉm cười nói những lời này, khiến cơ mặt của phó cục trưởng Cố Thận hơi giật.

Có mở anh ta cũng không ngờ...

Con cá lớn mà mình tìm lâu như vậy còn không ra đã tự tìm tới cửa.

Bất ngờ hơn là...

Có vẻ trọng lượng của con cá này rất nặng.

"Cậu Trương, ngài Thang, tôi sẽ nghiêm túc xem xét thị trường nơi hai người chọn, đồng thời tôi cũng nói trước là chuyện phê duyệt đất không tính là khó..."

"Phó cục Cố..." – Trương Thắng chờ Cố Thận nói xong, trên mặt hiện lên một nụ cười:

"Tôi đến, không chỉ để xây dựng một nhà máy sản xuất bình điện!"

"Còn có gì khác ư?" – Cố Thận vô thức ngẩn ra.

"Bình điện chỉ là một phần trong chiến lược tương lai, ngành công nghiệp tương lai của chúng tôi là nguồn năng lượng mới! Chỉ là vừa rồi có người đang nói về nguồn năng lượng mới nên tôi nghĩ rằng nó quá sáo rỗng để nói về kế hoạch tương lai, vì thế nên mới lấy ra thứ đáng giá trước..."

"Cậu..."

"Chúng tôi còn muốn trở thành một cơ sở công nghiệp! Chúng tôi có rất nhiều núi ở đây, tương ứng cũng có rất nhiều tài nguyên gió phát điện, phần này tôi nghiên cứu thật lâu, phát hiện họ vẫn chưa có kỹ thuật cốt lõi!"

"Vậy các cậu..."

"Phó cục Cố, đừng quên rằng thầy của tôi là tiến sĩ Yến Kinh, phương hướng nghiên cứu chính của thầy ấy là 'nguồn năng lượng mới', có rất nhiều bạn học, đồng thời, Yến Thạch Hóa chúng tôi cũng có một chuyên ngành, gọi là 'nguồn năng lượng mới', tôi đang học những thứ này..."

"..." – Cố Thận nhìn chằm chằm Trương Thắng.

Người luôn bình tĩnh từ trước đến này như anh ta, bây giờ đột nhiên hơi kích động!

"Chúng ta! Chắc chắn tốc độ làm chủ công nghệ cốt lõi sẽ nhanh hơn các doanh nghiệp nhỏ khác!"

"Cái đấy, cậu định đặt nhà máy ở đâu? Nói đúng hơn là cậu muốn xây nhà máy bình điện Bác Thế ở trong huyện chúng ta?" – Cố Thận nhìn chằm chằm Trương Thắng.

Trương Thắng nheo mắt.

Vừa định nói...

Hắn nghe thấy tiếng ồn bên ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận