Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 537. Thật khó hiểu

Chương 537: Thật khó hiểu

"..."...

Sau cuộc khủng hoảng tài chính.

Thị trường toàn cầu không tránh khỏi rơi vào tình trạng suy thoái.

Bởi vì hệ thống kinh tế đặc thù, Hoa Hạ tương đối ít bị ảnh hưởng, nhưng vô số doanh nhân vẫn đang trong tình trạng hoảng loạn.

Chính trong tình hình này mà 'Phấn đấu' sinh ra, đề cao sĩ khí, khích lệ người trẻ...

"Chuẩn bị xong rồi?"

"Sẵn sàng."

"Cho hắn vào..."

Trương Thắng vừa đến CCTV đã gặp phải Phan Hòa Bình.

"Trương Thắng?"

Năm nay 40 tuổi, hơi mũm mĩm, vẻ mặt rất hiền lành, lúc cười tủm tỉm giống như Phật Di Lặc.

"Lý Tông Diệu đâu?"

"Cảm ơn đạo diễn Phan!"

"Mã Vân Hoa đến chưa?"

Phan Hòa Bình không có chút nào ra vẻ đạo diễn, ông bước nhanh đến nhiệt tình bắt tay với Trương Thắng!

"Vẫn đang trên đường..."

"Đang trên đường..."

Phan Hòa Bình là đạo diễn của chương trình tạp kỹ CCTV.

"Được ạ!"

"Tới rồi!"

Bắt tay đơn giản một cái, Phan Hòa Bình vỗ vai Trương Thắng.

"Anh hùng xuất thiếu niên ha anh hùng, chúng tôi chờ ngày này lâu lắm rồi!"

"Vào đi, ngồi đại, có chuyện gì cứ hỏi tiểu Thẩm..."

Nhớ mang máng, ngày đó đến CCTV là hắn bị người vây quanh vào.

Trương Thắng...

Người đứng đầu tổ chức...

"Giám đốc Trương, mời đến đây."

Chẳng phải chỉ là...

Sau đó, Thẩm Băng Băng váy thục nữ đi đến:

Nếu vì tiền, vì sao phải cố chấp chút quyền lực nhỏ ấy?

Ai ra đường không vì tiền chứ?

Hắn lấy hết quyền lực của anh ta ư?

"Vâng!"

Thật sự rất không có lý trí!

Anh ta chỉ cần an ổn ngồi đó hốt tiền là được, nhưng lại như bị điên vậy, cứ muốn gây sóng gió và còn báo cáo Trương Thắng bằng tên thật!

Trương Thắng vẫn không hiểu tại sao anh ta lại phát điên!

Không phải lần đầu đến CCTV.

Nghĩ vậy, trong mắt Trương Thắng hiện lên sắc lạnh.

Trương Thắng nhớ rõ đó là một chương trình pháp lý, cuộc phỏng vấn đó khiến hắn rất khó chịu, đối phương rõ ràng không có bất kỳ chứng cứ nào, có mỗi một nhân chứng, thân phận của hắn cũng chỉ là 'nhân viên bị ức hiếp nên trốn về'!

Những người bên cạnh rất cảnh giác, phóng viên cũng rất sợ hãi khi thấy hắ, mic để cực xa, sau đó lúc phỏng vấn, hai người đứng sau lưng hắn theo dõi nhất cử nhất động.

Nằm kiếm tiền, hưởng xe sang gái xinh không tốt à? Hơn nữa theo như quy hoạch của hắn thì, chỉ cần thêm một năm nữa là có thể chính quy hóa rất nhiều sản nghiệp, trở thành công ty nước ngoài chân chính!

Hắn dẫn tất cả những người vi phạm pháp luật trước kia đều có cơm ăn, đường đường chính chính sống dưới ánh mặt trời...

Hắn cũng có thể để tên thủ lĩnh kia làm chủ tịch!

Anh ta còn có gì không hài lòng?

Tại sao lại không lý trí như vậy, muốn phải cùng ngọc nát đá tan?

Hơn nữa, cho dù bị báo cáo, Trương Thắng cũng rất trong sạch, nhiều nhất hắn chỉ bị xem là 'người dạy', đồng lõa, bắt vào tạm giam một thời gian mà thôi!

Nhưng tên đó lại muốn xử bắn!

Đây không phải là ngọc nát đá tan nữa, quả thực là châu chấu đá xe!

"Giám đốc Trương, giám đốc Trương?"

"Chờ một chút." – Ngay lúc Thẩm Băng Băng muốn nói gì đó thì đột nhiên điện thoại di động reo lên.

"Hơn nữa?"

"Cái này... chỉ sợ không được, Trương Thắng, thật ra CCTV cũng có hệ phái của riêng, hơn nữa..."

"Đúng vậy, em có một trang web video sắp mở trên Internet, chị có tiện giới thiệu lãnh đạo bộ phận bản quyền để tâm sự không? Chúng ta có thể tiếp tục hợp tác nha, thậm chí chúng em cũng có thể trở thành trang web dưới trướng của CCTV..."

"Bản quyền webcast?"

"Chị Băng Băng, em có thể xin bản quyền phát sóng trực tuyến của 'Phấn đấu' tập này không?"

"Được!"

Thẩm Băng Băng thấy Trương Thắng toát ra nụ cười rạng rỡ thì cũng cười theo.

Có lẽ vừa rồi chỉ là ảo giác!

Trương Thắng đi theo Thẩm Băng Băng đến khu vực công cộng của CCTV.

Hắn chỉnh sửa quần áo.

Ờm...

Đương nhiên rồi, lần đầu ở kiếp này đến CCTV, đúng là phải tham quan cho hết CCTV ở thế giới này mới được!

Sau khi đi dạo xung quanh...

Trương Thắng đột nhiên dừng lại.

"Tôi dắt cậu đi tham quan CCTV ha."

"Khụ khụ!"

"Tôi không miêu tả được cảm giác vừa rồi là sao nữa, như thể là bị rắn độc nhắm trúng vậy..."

"Hả? Có à?"

"Giám đốc Trương, dáng vẻ vừa rồi của cậu thật đáng sợ..."

"A? Chị Băng Băng..."

Sau khi trả lời điện thoại, cô đặt nó xuống:

"Giám đốc Trương, kịch bản đã xong rồi, cậu có muốn xem trước không?"

"Loại phỏng vấn này cũng có kịch bản ư?"

"Thì là..."

"Thì là gì? Lẽ nào muốn em ra vẻ thảm thương hả?"

"Không không, ờm, ý của cấp trên là muốn cậu hơi kiềm chế lại chút..."

"Cái gì gọi là kiềm chế?"

"Một số lãnh đạo đã xem video của cậu và cảm thấy nó quá có tính kích động, sẽ áp chế vài thứ đi, ờm, giám đốc Trương, để tôi nói thẳng với cậu vậy, đối tượng phỏng vấn chính của 'Phấn đấu' là Lý Tông Diệu và Mã Vân Hoa, tất nhiên cậu cũng là một trong số các nhân vật chính, nhưng cậu, phải kiềm chế lại..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận