Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 221. Binh quý thần tốc!

Chương 221: Binh quý thần tốc!

Trương Thắng nói lời này giọng điệu rất nhẹ nhàng nhưng lại vô cùng nghiêm túc và có lực xuyên thấu.

Từ Thắng Nam nhìn Trương Thắng hồi lâu không nói lời gì.

Nhưng trong lòng lại cảm thấy buồn cười.

Trong lúc nhất thời, cô thực sự tin rằng Trương Thắng có thể làm được những điều này.

"Khi nào cậu sẽ sử dụng thông tin xác thực của nghệ sĩ?"

"Ngày mai!"

"Sớm như vậy sao?"

"Cậu đi đi, văn phòng của anh ta ở trên lầu."

Từ Thắng Nam nhìn bóng lưng Trương Thắng hồi lâu.

"Bận, có chuyện gì vậy?"

Trương Thắng đi rồi.

Trương Thắng thấy Từ Thắng Nam gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc của Trương Thắng biến thành mỉm cười, sau đó đứng lên:

Cô lắc đầu.

"Binh quý thần tốc!"

Rồi cô chợt mỉm cười.

"Chị Thắng Nam, đạo diễn Kha còn bận không?"

"Được rồi, vậy tôi hứa với cậu!"

"Được!"

Nhưng đồng minh...

"Giải thưởng Điện ảnh Quốc tế Nam California đã nhận được hai bộ phim được gửi đến. Một trong số đó, em thấy phần giới thiệu cũng được, nhưng em không biết rốt cuộc thế nào. Em cần những người có chuyên môn giúp em xem. Nếu em có thể làm được với một người chuyên nghiệp. Đánh giá theo góc nhìn của em, nếu bộ phim này vẫn xem được thì em dự định sẽ để phim vượt qua vòng sơ khảo rồi mới chiếu ra quốc tế... !"

Khuôn mặt của Từ Thắng Nam trở nên nghiêm túc.

"Sàng lọc quốc tế?"

Bánh ngọt này càng vẽ càng lớn, có lẽ chính hắn cũng tin vào nó.

Một số chủ cửa hàng sau khi nhìn thấy hắn liền bỏ việc chạy ra khỏi cửa hàng để chào hỏi hắn.

Trương Thắng lại ra phố Yến Kinh Phủ Tỉnh.

"Tiểu Trương... !"

Cô thực sự phải suy nghĩ về tương lai của mình. ...

Phương xa...

Trong trò chơi giữa tư bản và tư bản, nếu chỉ có một mình, bạn thực sự sẽ chỉ bị thôn tính hoặc trở thành vật hi sinh.

Mạnh Thụ Vinh rót một ly trà Đại Hồng Bào cho Trương Thắng.

Thật xinh đẹp, thật hấp dẫn ánh mắt...

Một đám mây trắng như một chiếc liềm cong bay qua.

Sáng hôm sau.

Trương Thắng chào từng ông chủ một.

Chào hỏi xong, hắn phớt lờ những lời mời nồng nhiệt từ những ông chủ này mà bước vào cánh cửa tấp nập của Trần Nhà Tích Hợp Obon...

Các chủ cửa hàng có hâm mộ, có ghen tỵ, có nói mát, cũng có những người đang nghĩ rằng khi Trương Thắng ra khỏi cửa hàng, họ sẽ tìm cách trò chuyện với Trương Thắng...

Lần này đến đây...

"Tiểu Trương, cậu đến đây cũng không gọi điện cho tôi. Gần đây cậu có dự án gì không?"

"Tiểu Trương, sao cậu lại ở đây?"

"Tiểu Trương!"

Ở trên núi Vũ Di đấy...

Mạnh Thụ Vinh không biết phải hàng chính tông hay không nhưng quan trọng là cái món này đắt.

Mười đồng 1 gram.

Năm nghìn đồng cho 500 gram!

Một tháng trước hay thậm chí hơn mười ngày trước, Mạnh Thụ Vinh chẳng dám tơ tưởng tới thứ này.

Mà giờ đây...

Không những bây giờ anh ta dám mơ mà còn mua hẳn 2kg.

Lấy đồ đắt nhất để chiêu đãi vị khách quan trọng nhất là chuẩn luôn.

"Từ lúc bắt đầu hoạt động đến nay... cũng đã 19 ngày rồi."

"Đến hôm nay mới hết hạn, hạn mức buôn bán trong tiệm chúng ta đã vượt hơn 470 nghìn, tính đại khái thì dựa theo lượng khách trước mắt, hạn mức buôn bán 600 nghìn cho tháng này không là vấn đề gì nữa."

"Vừa nãy nhận cuộc gọi trưng cầu ý kiến từ một khách hàng lớn, hộ khách lớn ấy làm công trình, diện tích kiến trúc khoảng chừng 10 nghìn mét vuông, chỉ riêng chi phí trần treo tích hợp thôi cũng hơn 1 triệu!"

"Nếu là có thể nhận đơn của hộ khách này thì 'Trần Nhà Tích Hợp Obon' của chúng ta lại có một nấc thang mới..."

Các nhãn hiệu xây dựng khác ở cạnh thấy Trương Thắng đi vào đã lâu còn chưa ra nên nhao nhao chạy đến đại sảnh 'Trần Nhà Tích Hợp Obon' tán gẫu.

Dường như vang lên âm thanh hơi ồn ào và tiếng bước chân thong thả.

Ngoài phòng làm việc.

Không phải vì lo âu mà là vì phấn khởi.

Ngày nào cũng có vô số khách hàng ra vào, ngày nào cũng nhận được rất nhiều đơn, thậm chí nhân viên nghiệp vụ trong tiệm còn không đủ để đón khách.

Đơn hàng tăng trưởng bùng nổ khiến cho người luôn trầm ổn từ trước đến này như anh cũng khó tránh khỏi bắt đầu lâng lâng.

Dường như những kế hoạch 'Nhẫn hàng Quốc tế', 'Sản phẩm nước ngoài', 'Thêm chi nhánh nhượng quyền', 'Đưa tập đoàn ra thị trường' mà Trương Thắng vẽ ra đang ngày càng đến gần.

Sau khi làm tốt công việc, đương nhiên là anh ta không có bỏ Trương Thắng qua một bên như Lưu Khai Lập bán bếp từ tích hợp, mà ngược lại, anh ta càng nhận thấy sự lợi hại và nhạy bén của Trương Thắng, bèn nghĩ mọi cách trói buộc lợi ích của mình và Trương Thắng với nhau.

Trương Thắng vừa uống trà vừa nhìn bảng báo cáo số liệu tiêu thụ của 'Trần Nhà Tích Hợp Obon'.

Vẻ mặt hắn hết sức bình tĩnh.

Dãy số liệu này chỉ là một phần vô cùng nhỏ trong toàn bộ 'mạng lưới kế hoạch' của hắn.

Trong mắt hắn, sự thành công của 'Trần Nhà Tích Hợp Obon' cũng chỉ là một nhánh trong kế hoạch mà thôi.

Những ngày gần đây anh ta luôn trong trạng thái mất ngủ.

Vừa uống trà Mạnh Thụ Vinh vừa khoa trương với Trương Thắng.

"..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận