Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 151. Có quá nhiều người thông minh

Chương 151: Có quá nhiều người thông minh

"Ngoài những khuyết điểm chết người này thì em còn sắp xếp lại những vấn đề khác ra một tờ giấy A4, nếu chị Thắng Nam có thể xem qua nếu chị cảm thấy hứng thú". Trương Thắng cười cười, rồi lấy ra một tờ giấy A4 ở trong túi xách của Trần Mộng Đình đưa cho Từ Thắng Nam.

Từ Thắng Nam đọc lướt qua một lượt rồi ngước nhìn lên gương mặt của Trương Thắng, trong ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Hôm qua, cô và Trịnh tổng nói chuyện cả một đêm.

Suốt một đêm, tổng giám đốc Trịnh đã nói với cô rất nhiều về những vấn đề cốt lõi của Tinh Quang Vị Lai, mà những vấn đề cốt lõi này thì hầu hết đều nằm trên tờ giấy A4 kia.

"Cậu nói kỳ ngộ là kỳ ngộ cái gì?"

"Em đã từng phân tích hai cách làm của Tinh Quang Vị Lai. Một là sai khi bị tấn công thì lập tức tiến hành phản công, chuyển dư luận sang phía bên kia, giảm thiểu tổn thất đến mức tối thiểu. Với năng lực của Tinh Quang Vị Lai thì em cảm thấy cho dù có khó khăn một chút thì vẫn có thể làm được. Tất nhiên Thịnh Thế Entertainment cũng không được sạch sẽ gì cho cam, nhưng thật kỳ lạ là Tinh Quang Vị Lai lại không làm như vậy!"

"Cậu nghĩ rằng tại sao lại không làm như vậy?". Từ Thắng Nam nhìn chằm chằm vào Trương Thắng.

Trời nhá nhem tối.

Cô chìm sâu vào trong trầm tư.

"Đây chính là chỗ cao mình nhất, tàn nhẫn nhất trong bố cục. Ít ai có thể nghĩ tới, trong công ty lại có người nào đó sở hữu phần quyết đoán mạnh mẽ như vậy, lại có thể dùng loại phương pháp tráng sĩ chặt tay này để tiến hành khởi tử hổi sinh. Trừ khi là một bậc kiêu hùng, nếu không, là người bình thường sẽ không thể có được đại nghị lực như thế này. Ngẫm lại cẩn thận, hết thảy đều là thuận nước đẩy thuyền, thuận thế mà làm. Một số người sẽ chỉ biết được nhiều nhất là Tinh Quang Vị Lai bị Thịnh Thế Entertainment công kích mà không thể ứng phó". Trương Thắng cười híp mắt mà nhìn vào Từ Thắng Nam.

Ngoài cửa sổ lại náo nhiệt vô cùng, vô số phóng viên chắn trước cửa của công ty, tuyên truyền các loại tin tức tiêu cực của Tinh Quang Vị Lai.

"Giá cổ phiếu giảm xuống, tất nhiên sẽ có cổ đông muốn giao dịch cổ phiếu, hoặc bán tống bán tháo, sau đó, một số lãnh đạo nòng cốt có thẻ mượn việc này để tập trung quyền lực lại. Tuy rằng các nhân tài bị đào thải, trong một thời gian ngắn giống như là bị đánh gãy xương sống, nhưng lại là một lần sàng lọc tràn ngập máu tanh. Sau khi sàng lọc ra một số người không cần thiết, để cho bọn họ rời đi, đến lúc này những người có thể ở lại cũng chỉ có thể là người của phe phái đồng minh, mà người một nhà thì càng dễ không chế". Trương Thắng ngừng nói.

"Bởi vì, trên thế giới này có quá nhiều người thông minh, cho nên ở một vài chuyện mới có thể bị bọn họ thoạt nhìn thì cho rằng rất ngu xuẩn, sau đó bị xem nhẹ, cảm thấy là không có khả năng!"

"Có lẽ, một số vị lãnh đạo nòng cốt của Tinh Quang Vị Lai đã nhận thức được vấn đề này, sau đó mượn cuộc khủng hoảng để chuẩn bị giải quyết những vấn đề còn sót lại của yếu tố lịch sử"

"Nếu như, có thể suy đoán đến tầng sâu nhất, kỳ thực, thời điểm đầu năm, sau khi công ty thay đổi một vị phó tổng giám đốc mới thì lần bố cục này đã bắt đầu rồi. Tôi thậm chí còn hoài nghi, bằng một sự kỳ diệu nào đó mà công ty lại đầu tư vào những bộ phim rác rưởi, thì ra đều là làm nền... !"

"Đây chỉ là suy đoán của cậu thôi. Ngày Quốc Khánh, tổn thất của công ty chúng ta đã vượt qua ba trăm triệu, hơn nữa không ai có thể biết được là công ty có thể vượt qua đợt sóng dữ này hay không...". Vẻ mặt của Từ Thắng Nam rất bình tĩnh, nhưng trên người lại tỏa ra một khí thế nghiêm nghị khó có thể nói thành lời.

"Giải quyết như thế nào?". Vẻ mặt hứng thú của Từ Thắng Nam đã biến mất, thay vào đó là đã trở nên nghiêm túc hơn.

Mặt trời ngã về hướng tây.

Trương Thắng không trả lời, chỉ cười cười.

Từ Thắng Nam thu hồi ánh mắt, nhìn ra ngoài cửa sổ.

"Nói sang chuyện hợp tác với studio đi!"

"Chuyện này kể rất hay, nhưng không ai đủ ngu ngốc để làm chuyện như vậy cả". Từ Thắng Nam thu hồi tầm mắt, sau đó lắc đầu.

Trong văn phòng.

Nhưng càng nghe thì trong lòng lại càng không tự tin, thậm chí là nổi da gà.

Trong nháy mắt vừa rồi, cô cảm thấy giữa hai người có một tấm bình phong vô hình ngăn cách với bản thân mình.

Cô phát hiện là khi mình hỏi bất cứ vấn đề gì thì Từ Thắng Nam đều gật đầu đồng ý.

Trần Mộng Đình nhìn vào cả Từ Thắng Nam và Trương Thắng.

Hắn ta híp mắt lại.

"Được. Đàn chị, chị muốn nói với cái gì thì nói với chị Từ Thắng Nam đi, chị Thắng Nam là người nhà chúng ta"

Dường như cô có thể nhìn thấy một góc nào đó, nhưng cái góc đó lại làm cho cô cảm thấy mình giống như một người bạn nhỏ vô tri.

Nhưng bản hợp đồng của cô vẫn nằm ở đó.

Sau khi đứng dậy, cô lấy bản hợp đồng của studio ra, trò chuyện rất trôi chảy với Từ Thắng Nam.

Bất giác như là vừa tỉnh giấc mộng mà thức dậy.

Cô dùng khóe mắt để quan sát Trương Thắng.

Lại nhận ra ánh mắt của Trương Thắng nhìn chằm chằm ra ngoài cửa, tựa như phát hiện cái gì đó...

Sau đó...

Cô chỉ có thể vừa uống trà, vừa lắng nghe.
Bạn cần đăng nhập để bình luận