Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 795: Đe dọa

"Trương Thắng, cậu không thể không mời tôi!"

"A, trên thế giới này còn có sự tình tôi không thể không làm sao? Thú vị đấy, vì cái gì đây?"

"Tôi nắm giữ bí mật thời điểm lập nghiệp của cậu, một năm trước, cậu lợi dụng tôi lường gạt khán giả Trung Quốc thế nào, còn có, 'Giải thưởng điện ảnh quốc tế Nam California' của cậu đến cùng là làm thế nào, lừa gạt ra sao, cậu cũng không hy vọng chuyện này bị toàn bộ Trung Quốc biết được a?"

Tom rất chân thành nói ra câu nói này.

Sắc mặt Thẩm Tiểu Hi càng phát lạnh.

Đầu bên kia điện thoại lại trầm mặc một trận...

Sau đó...

Đột nhiên ha ha cười to!

Tom đột nhiên bắt đầu gào thét!

Sau tiếng gào thét của Tom, đầu bên kia điện thoại rốt cục không cười nữa, mà chỉ thăm thẳm thở dài một hơi:

Hắn chưa từng nhìn thấy Trương Thắng cười như thế, hắn tựa hồ đang cười nhạo mình!

Thẩm Tiểu Hi yên lặng nhìn Tom, thoáng lui một bước.

Phảng phất như đang cười một câu chuyện buồn cười nhất trên đời.

"Mộng đẹp nên tỉnh."

Trong văn phòng.

"Tom..."

Tom đầu tiên là sững sờ, sau đó sắc mặt càng ngày càng băng lãnh, thậm chí trong đầu còn sinh ra từng trận lửa giận vô hình!

Tom nghe thấy đầu bên kia điện thoại vẫn một mực ha ha cười to.

Tiếng gầm gừ quanh quẩn toàn bộ văn phòng, mơ hồ có chút mất đi lý trí.

Một cỗ cảm xúc khủng hoảng nói không nên lời tràn ngập chung quanh Tom.

"Trương Thắng, cậu cười cái gì! Nói cho tôi, cậu đang cười cái gì!"

Loại cảm giác khủng hoảng kia cực kỳ băng lãnh, lạnh đến mức hắn muốn run rẩy, phảng phất như mình chắc chắn có thể bắt được, bây giờ lại hoàn toàn không bắt được nữa.

"Cậu nói!"

"Trương Thắng! Cậu đừng dùng vẻ ngoài để che dấu sự dơ bẩn ở sâu trong nội tâm cậu, cậu đang sợ đúng không, cậu sợ tôi nói ra một hệ liệt những chuyện cậu làm, cậu sợ mình thân bại danh liệt, có phải hay không!"

"Cậu đến cùng là đang nói cái gì? Cậu không sợ sao? Trương Thắng, cậu nói cho tôi, cậu không sợ sao?"

"Cậu đang nói cái gì?"

"Hợp tác dị thường, tôi cũng nguyện ý cho cậu một lời khuyên, đây có phải là cơ hội cuối cùng của tôi hay không thì không biết, nhưng mà, đây tuyệt đối là cơ hội cuối cùng của cậu."

Đầu bên kia điện thoại cực kỳ kiên nhẫn chờ hắn nói dứt lời, chỉ còn lại thăm thẳm thở dài:

Sắc mặt Thẩm Tiểu Hi đại biến, xoay người lại nhặt điện thoại, lại nhìn thấy Tom giống như nổi điên xông ra ngoài phòng.

Nhưng lại không thể không kiên định với nhận biết của mình, nắm chặt nắm đấm, dùng thanh âm vang nhất nói ra một loạt lời nói.

"Thế nhưng mà Trương tổng, tôi sợ người này sẽ làm hỏng việc..."

"Cứ để hắn tự hủy mình đi!"

Cô mở to hai mắt nhìn, đang chuẩn bị đuổi theo, lại nghe thấy điện thoại bị ném vỡ ra thế mà còn có thể nói chuyện được.

"Một năm trước, tôi kỳ thật đã cho cậu cơ hội, cậu hẳn là nên nghe tôi, nghiêm túc học tập các loại tri thức và lễ nghi biểu diễn điện ảnh, cũng tham dự từng bộ điện ảnh chế tác để học tập..."

"Binh!"

Sắc mặt Tom đỏ bừng.

Hung hăng ném điện thoại xuống đất.

"Là một người từ bỏ việc học tập, đắm chìm trong vinh quang ngày xưa, những người này cũng nên bị đào thải..."

Cái thanh âm bình tĩnh của Trương Thắng làm cho hỏa diễm trong lòng Tom càng ngày càng cao, hắn chạy tới ngoài cửa sổ, nhìn vô số phóng viên vây quanh 'NC Entertainment' phía dưới, hắn hung dữ nói ra câu nói cuối cùng.

"Trương Thắng, toàn bộ cửa ra vào đều là phóng viên, tôi cho cậu một cơ hội cuối cùng, cậu đến cùng là có hợp tác với tôi hay không!"

"Jayden Smith, đổi về tên thật của cậu đi, giấc mộng này, cậu hẳn là nên tỉnh lại rồi!"

"Hắn chỉ có thể giúp chúng ta gia tăng nhiệt độ mà thôi, về phần chuyện xấu... Hắn mà có đầu óc nghĩ chuyện xấu thì hắn sớm đã thành công rồi."

"..."...

"Trương Thắng là kẻ lừa gạt!"

"Trương Thắng đã lừa gạt vô số người!"

"Hắn thuê tôi, để cho tôi giả mạo một nhà bình luận tiểu thuyết nước ngoài nổi tiếng, người phụ trách bản quyền bộ điện ảnh truyền hình NC quốc tế, khách quý được mời tại Giải thưởng hiệp hội liên hoan phim quốc tế Listenbourg... Sau đó, để cho mọi người đều cảm thấy, 'Giải thưởng điện ảnh quốc tế Nam California', 'Trần nhà tích hợp Âu Bang' là nhãn hiệu quốc tế!"

"Trên thực tế, hết thảy đều là giả, đều là hắn làm lẫn lộn, cái gì mà đại sứ khu vực Trung Quốc của 'Giải thưởng điện ảnh quốc tế Nam California'? Đánh rắm! Tôi so với bất luận kẻ nào cũng đều rõ ràng hơn, 'Giải thưởng điện ảnh quốc tế Nam California' là giải thưởng do chính hắn bày ra!"

"Hắn đã lừa tiền rất nhiều người!"

"Đúng vậy, hắn mời mấy đạo diễn nhỏ kia, sau đó, nộp phí liền lọt vào danh sách rút gọn, mong muốn lấy được thưởng cũng phải trả tiền..."

"Sân khấu Brazil bên kia cũng toàn bộ đều là do người Hoa các người tự mình dựng, ha ha, không nghĩ tới chứ gì? Các người đều không nghĩ tới, cái sân khấu kia là do bạn học cùng lớp với Trương Thắng, 'Cửa hàng Tề Thị' dựng lên, ánh đèn trong sàn nhảy toàn bộ đều là đèn hai tay, thậm chí cái ampli kia cũng là ampli giá rẻ..."

"Tôi còn muốn vạch trần!"

"Bộ điện ảnh «Mùa Hè Năm Đó», ha ha, tại sao buổi ký tặng sách hôm đó lại có nhiều người như vậy? Toàn bộ đều là diễn viên do Trương Thắng mời đến, bọn họ đã được Trương Thắng huấn luyện chuyên môn! Đúng vậy, tôi cũng là một trong số người được huấn luyện, tôi nói cho các người biết, tôi hoàn toàn không phải là nhà bình luận tiểu thuyết nước ngoài nổi tiếng, người phụ trách bộ phận bản quyền truyền hình điện ảnh của NC quốc tế, khách quý của Giải thưởng liên hoan hiệp hội phim quốc tế Listenbourg gì đó, đây đều là hắn để cho ta làm giả, hết thảy đều là giả hết!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận