Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 345. Phải thích ứng

Cãi nhau với tài xế xe rác, suýt nữa đã đánh nhau.

Cuối cùng, nhờ cảnh sát hòa giải một chút, tài xế mới lái xe rời đi.

Một con đường vốn nên vui vẻ phát triển giờ đây bị vây bởi toàn là tiếng chửi mắng, mùi hôi thối, tiếng ầm ĩ.

Không chỉ các ông chủ của 'trần tích hợp' bị thiệt hại mà ngay cả những ngành khác cũng bị ảnh hưởng.

Mạnh Thụ Vinh nhìn cảnh này...

Trong lòng khó tránh khỏi cảm thấy buồn bã.

Anh cảm nhận được sự kinh khủng của tư bản, cảm nhận được sự đáng sợ của lòng người, cũng cảm nhận được cạnh tranh tàn khốc giữa các thương nghiệp.

Tất cả mọi người...

Rốt cuộc, anh sẽ giẫm lên thân thể họ để trèo lên.

Khu Thương Hải.

Với tư cách là người bị hại, lời àm anh nói thì những người phẫn nộ này có thể nghe vào.

Anh phải thích ứng!...

Im lặng hồi lâu, anh khẽ thở dài, đi về phía bà chủ cửa hàng quần áo.

Đã đến phần cuối.

Đều là quân cờ.

Huyện Thương Đông, trong lầu dạy học cũ.

Anh phải đi giải quyết hậu quả tốt.

Anh nhắm mắt lại.

Đây là luật rừng.

Vốn đầu tư cho bộ phim này không lớn, cấu trúc câu chuyện cũng không khó, mặc dù trừ Tưởng Tâm Di ra thì các diễn viên khác chẳng có tên tuổi lớn gì nhưng đều được chọn rất lý tưởng, Kha Triển Sí lại có kinh nghiệm quay bộ phim nổi tiếng 'Đang Tuổi Thanh Xuân'...

Cũng là ông chủ của trần nhà tích hợp, tuy sau lưng những người khác cũng từng chửi anh, nhưng lúc này anh ra tay, dù có bị chửi 'ngu' hay là 'bại não' thì anh vẫn muốn làm người hiền lành này.

Mọi thứ đều thật đơn giản.

Tiến độ quay chụp của 'Mùa Hè Năm Ấy' rất nhanh.

Cốt truyện thời trung học quay gần xong, kế tiếp quay một vài nội dung nữa là có thể hoàn thiện rồi.

Là một trong số ít người ở huyện Thương Đông được nhận vào Đại học Yến Kinh, Lâm Hạ là người đầu dắt ekip về quay phim, còn là tác giả văn học tuổi trẻ hot trên mạng...

Cách đó không xa...

Lâm Hạ cũng gặp bạn học cùng lớp xưa.

Thời tiết ở huyện Thương Đông ngày càng lạnh.

Trong bộ phim 'Mùa Hè Năm Ấy' có nguyên mẫu của họ bên trong...

Giữa tháng 12.

Phát hiện mọi người đều có câu chuyện của mình, cũng không quên lời thề mà mọi người nói thoải mái trong buổi học cuối cùng khi tốt nghiệp.

Lâm Hạ trò chuyện với các bạn học...

Chuyện này với họ mà nói cực kỳ xa lạ, cũng dường như nảy lên hào quang khó hiểu nào đó, đều muốn tìm hiểu xem nhân vật thuộc về mình tỏa sáng trong phim, được ghi nhớ bởi các fans điện ảnh trong tương lai!

Kha Triển Sí mặc áo len, trốn trong ký túc xá do trường cung cấp để đọc kịch bản.

Các bạn học nghe tin nhà trường đang làm phim, tất cả đều vội vã chạy đến xem náo nhiệt.

Trong quá trình quay...

Bất cứ khi nào có thời gian các bạn học đều sẽ đến, nhiệt tình mang theo giỏ trái cây và túi cơm hộp, đồng thời hào hứng hỏi nhân viên về tiến độ của bộ phim.

Lâm Hạ đang trò chuyện với các lãnh đạo nhà trường.

Lớp 12 – 2, khóa lớp cuối cùng do hiệu trưởng cũ giảng dạy.

Khi Lâm Hạ mới đến trường, vị hiệu trưởng về hưu thậm chí đích thân còn chạy ra cổng trường để đón cô.

Đương nhiên là rất được hoan nghênh.

Tất nhiên, không ít lần thất bại.

Thiên chi kiêu tử ở huyện nhỏ đến thành phố lớn, khó tránh khỏi gặp được nhiều người ưu tú.

Các bạn học chói mắt ban đầu ấy bắt đầu trở nên ảm đạm phai mờ đi dưới hào quang của những người ưu tú kia, thậm chí dần không khác gì người thường...

Đây đều là bình thường.

Trong sự ồn ào náo động, Lâm Hạ tạm thời xin miễn lời mởi tọa đàm của trường học.

Phồn hoa tựa cẩm, vạn chúng chú mục, nhưng cô vẫn giữ lấy bản tâm của mình.

Mặc dù mọi người gọi cô là cô Lâm Hạ...

Mặc dù mọi người đều đang nói về tài năng của cô, bất kể khi cô gặp ai đều là sợ hãi thán phục, tràn đầy vô số lời ngợi khen.

Nhưng cô biết, hiện tại cô còn chưa đủ tư cách để làm một giáo viên dạy người.

Lên sân khấu để 'thuyết giảng'...

Gần như là lầm đường lạc lối thế hệ con cháu.

"Cảnh cuối cùng là cảnh mùa tốt nghiệp..."

"Cô Lâm, bạn học đi cùng cô đến quá nhiều, hay là tối mai trường chúng ta mở một buổi tụ hội, đi bar chụp hình đi."

Trong phòng làm việc tạm thời.

Kha Triển Sí và phó đạo diễn Tất Phi Vũ bàn bạc nội dung cần quay cho ngày mai, sau khi trò chuyện với Lâm Hạ về nội dung cuối thì mỉm cười nhìn cô nói.

Các bạn học của Lâm Hạ rất nhiệt tình.

Hầu như cuối tuần nào cũng đến...

Họ không chỉ mang quà cho đoàn làm phim mà còn trò chuyện với nhân viên về cốt truyện của tiểu thuyết, còn sẽ hỗ trợ đưa khuyến nghị khi xem cuộn phim...

Có vài khuyến nghị rất râu ria nhưng lại có vài khuyến nghị rất có tính dẫn dắt cho Kha Triển Sí.

Dần dà, các nhân viên trong đoàn làm phim kể cả Kha Triển Sí đều quen thuộc bọn họ.

Bộ phim này...

Đó là tác phẩm bước ngoặt của anh ấy.

Đồng thời, bộ phim này cực kỳ có ý nghĩa với anh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận