Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 1255: Là ai tiết lộ tin tức

Hứa Thượng Võ đột nhiên nhìn về phía cổng trường cách đó không xa, mới phát hiện cổng trường đã chật ních người, thậm chí cũng không biết nhiều cơ quan truyền thông đến từ lúc nào.

Họ chen chúc ở cửa, các nhân viên bảo vệ ở cổng trường cách đó không xa đã cố gắng chặn lại nhưng lại có vẻ không ngăn được.

"Là ai tiết lộ tin tức!"

"Lúc giám đốc Trương tiến vào đã dặn dò chúng ta không được tiết lộ, là ai trong mấy người lộ tin?"

"..."

Các giáo viên và nhân viên bảo vệ sửng sốt một lúc, sau đó kinh ngạc nhìn nhau!

"Đi theo tôi, đừng nghe giám đốc Trương giảng nữa!"

"..."

Ngoài cửa sổ vang lên mấy tiếng phàn nàn.

Hắn không nói gì.

"Phải đó, trong trường kiểm tra môn này kiểm tra môn kia, thầy để chúng tôi thư giản chút được không? Gần đây mọi người đều quá áp lực!"

Trương Thắng hơi cau mày.

"Hiệu trưởng Hứa, bây giờ là giờ tan ca, trong thời gian tan ca chúng tôi có thể muốn làm gì thì làm, thầy đừng xen vào!"

"..."

Sau khi các thầy cô nhìn thấy sắc mặt Hứa Thượng Võ đại biến, cuối cùng họ cũng bất lực cúi đầu rời khỏi cửa sổ.

Nhưng các học sinh thì nổi giận đùng đùng đi ra.

"Đúng vậy, chúng tôi nghe giảng thì sao chứ?"

Nhưng các giáo viên nam thì đang nghe đến dâng trào nhiệt huyết, thậm chí còn hoàn toàn không để ý tới vẻ mặt khó coi của Hứa Thượng Võ.

Trong phòng đa phương tiện.

Chưa từng có bức tường kín gió.

"..."

Kể từ khi Trương Thắng từ huyện Thương Đông đến thành phố GZ huyện Ninh Kiền...

"Xin lỗi các thầy cô, mời mọi người yên tĩnh chút, chúng em đang nghe giảng... nếu mọi người không muốn nghe thì có thể đi, đừng ảnh hưởng những học sinh muốn nghe giảng!"

Thế giới này.

Ở huyện Thương Đông bên cạnh, kinh tế hiện đang rất phát triển!

Nội dung cuộc họp cũng rất đơn giản!

Mà lãnh đạo huyện Ninh Kiền lại càng không tưởng được rằng...

Lãnh đạo huyện Ninh Kiền, thành phố GZ rất kích động.

'Mọi việc Trương Thắng làm luôn là tính trước làm sau... '

Bằng cách nào đó, đã bị rò rỉ tin tức.

'Dù sao thì, tới trước chiếm chỗ đã!'

'Chắc ở huyện Ninh Kiền có chút triển vọng gì đó, hoặc là cơ hội tiềm ẩn!'

'Huyện Thương Đông là quê hương của Trương Thắng, hắn phát triển huyện Thương Đông, đây là điều ai cũng hiểu, nhưng còn huyện Ninh Kiền thì sao?'

Mở họp khẩn cấp.

Ngày thứ hai sau khi Trương Thắng đến huyện Ninh Kiền, các tư bản kinh doanh lần lượt đổ vào, vô số công ty địa phương ở huyện Ninh Kiền, thậm chí các thanh niên đã ra ngoài lập nghiệp cũng quay trở lại.

Thực ra, người Hoa Hạ đều có tâm lý hiệu ứng đám đông...

Một số người tự xưng là người thông minh suốt ngày chú ý tới tung tích của Trương Thắng, sau đó không ngừng tìm kiếm manh mối về Trương Thắng trong những tung tích này!

Muốn đất cho đất, muốn miễn thuế thì miễn thuế, muốn người cho người, muốn giúp thì giúp...

Chẳng ai ngờ rằng, tiếng vang của cái bóng Trương Thắng này lại khủng bố đến thế!

Trước đó...

Kể cả sau khi Trương Thắng đi, rất nhiều tư bản vẫn như châu chấu vượt biên, chiếm đoạt các khu công nghiệp mới được phê duyệt.

'... '...

"Cái gì! Thật không? Anh nói gì cơ?"

"..."

"Trương Thắng làm giảng viên ở 'Trường Cao đẳng Nghề và Kỹ thuật Ninh Kiền'? Thật không đấy?"

"Trời má, chuyện hồi nào vậy? Sao trước đó không có tin tức gì thế!"

"Mặc đồ cái gì, lại trễ nữa là bóc shit ăn!"

"..."

11 giờ tối.

Có lẽ là thời gian cuộc sống về đêm vừa bắt đầu ở thành phố lớn.

"Dữ thế!"

"Sao có thể là họp công việc mà vẫn cần mượn phòng của 'Trường Cao đẳng Nghề và Kỹ thuật Ninh Kiền'? Cái tôi nghe được là hiệu trưởng Hứa Thượng Võ mời trưởng huyện cất công đi qua huyện bên cạnh để mời Trương Thắng tới..."

"Tôi nghe nói Trương Thắng đã mượn phòng của 'Trường Cao đẳng Nghề và Kỹ thuật Ninh Kiền' để họp công việc..."

"Sai chứ!"

"Thiệt không đó, ghê tới vậy hả? Ô nhưng tôi nghe nói Trương Thắng sắp khởi động một dự án lớn tại 'Trường Cao đẳng Nghề và Kỹ thuật Ninh Kiền', nghe nói đưa tất cả tư bản nước ngoài vào..."

"Hình như là sau khi nghe hắn giảng là có thể kiếm mấy chục triệu!"

Khu dân cư bên cạnh cũng bật đèn lên, có người ồn ào đến không ngủ được liền không ngủ nữa, chạy xuống lầu xem náo nhiệt.

Nhưng vừa xuống đã lập tức bị nhân viên điều khiển giao thông sơ tán, đuổi về nhà.

Vô số cánh truyền thông mang theo máy ảnh xông vào trường đại học để ghi tin!

Các nhân viên an ninh của 'Trường Cao đẳng Kỹ thuật và Dạy nghề Huyện Ninh Kiền' chưa từng chiến trận như vậy trước đây, lập tức giật mình vội gọi nhóm bảo vệ đang nghe giảng ở cửa lớp.

Khi bọn họ đến thì tình hình mới khả quan hơn!

"Trương Thắng đang giảng bài!"

"Cái gì? Trương Thắng đang giảng bài? Giảng cái gì?"

"Tôi không rõ, nhưng nghe người khác nói là một buổi mấy trục triệu ấy!"

"Cái gì mấy chục triệu?"

Tiếng còi ồn ào đến mức bộ phận điều khiển giao thông lập tức có mặt để phân luồng nhưng vẫn không thể cưỡng lại được dòng người từ xa đổ tới.

Một số chiếc là từ địa phương, số khác là xe sang từ huyện bên cạnh...

Ô tô sang trọng lấp đầy bãi đậu xe bên cạnh, thậm chí còn có đủ loại ô tô đỗ ở bãi đất trống cách đó không xa, cạnh bãi rác.

Cổng trường 'Trường Cao đẳng Nghề và Kỹ thuật Ninh Kiền' lại đông nghẹt người!

Nhưng...

Nhưng đối với các huyện nhỏ cấp hai cấp ba, đặc biệt là các huyện gần ngoại ô, đây là thời gian lặng yên.

"Không, tôi còn nghe được một chuyện ghê hơn nữa, hình như Trương Thắng cầm được chính sách quốc gia rồi về chỗ chúng ta... Ai hợp tác với Trương Thắng trước thì sẽ kiếm được tiền từ chính phủ!"

"Chờ chút, sao tôi nghe nói Trương Thắng tìm được mỏ vàng ở huyện Ninh Kiền chúng ta?"

"Mỏ vàng? Nói nhảm thế cha!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận