Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 451. Tỉnh mộng

Chương 451: Tỉnh mộng

Giọng nói bình tĩnh của Trương Thắng khiến Tom gần như phát điên, rốt cuộc khiến anh ta đánh mất một phần lý trí, giọng nói mang sự uy hiếp.

"Dawa, anh là người tự do, anh có thể nói bất cứ điều gì anh muốn..."

"Cậu... giám đốc Trương, ý tôi không phải thế, tôi xin lỗi, tôi đã nói vài lời hơi quá, ông chủ, tôi không có ý đó, tôi rất cần tham dự các sự kiện, tôi lập tức đến Berlin ngay, tôi chắc chắn có ích với cậu mà..." – Anh ta cuồng loạn.

Tuy nhiên, anh ta không dám phá hoại.

Nếu phá hoại mọi thứ, đó chính là đập nát chén cơm của mình.

Có ngu thì cũng không ngu tới cỡ đó.

"Dawa, trong đời chúng ta luôn sẽ gặp những người, những việc khiến trái tim ta lung lay, chuyện này rất bình thường, tôi cũng từng mất đi phương hướng..."

Giờ đây, hắ đột nhiên rất cảm ơn Lý Diễm Hồng, nói đúng ra là cảm ơn người đã lôi Tom ra, chặt đứt sợi dây đó...

Tái ông mất ngựa(2), sao biết họa phúc?

Sau đó, người trước mặt bắt đầu chậm lại, dần dần ngày càng nhiều người dừng lại.

Cũng trở nên kiên cố hơn!

Trương Thắng cuối cùng cũng cúp điện thoại.

Một ngày trước đêm giao thừa.

"Giám đốc Trương, bây giờ tôi lập tức đến sự kiện, cậu chào hỏi với bên đó, tôi đồng ý thu thập phần còn lại, chia một nửa cho cậu..."

(2)Tái ông mất ngựa: việc tưởng may hóa rủi, việc tưởng rủi hóa may, họa phúc khôn lường. Ngựa tái ông họa phúc biết về đâu.

Đôi khi, công ty chỉ là một sợi dây, có vài người đến liền không muốn đi, liều mạng lôi kéo sợi dây đó.

"Dawa, nên tỉnh mộng rồi, anh đã cầm đến rất nhiều thứ, chúc sức khỏe!"

Khiến đoạn đội của hắn càng trở nên chặt chẽ hơn.

Phòng chiếu cho buổi ra mắt thứ hai chật kín khán giả.

Hắn cười lên.

Buổi công chiếu đầu tiên miễn phí, thêm việc Cao Huy và Trần Bân mời rất nhiều đạo diễn nổi danh trong giới như Cao Viễn, Trần Kiều Lương, Lục Kiến Sinh đến trợ thế, cũng mời các minh tinh lưu lượng như Chân Kinh Phu, Trần Hoa Đình, Lưu Duyệt Hề, ca sĩ Lâm Chi Bạch đến giúp gào thét, tất nhiên khiến cho cả rạp chiếu phim kín người hết chỗ.

Ngày 24/1.

một lần nữa xuất hiện trên màn ảnh rộng.

Lý Diễm Hồng cũng đi tới hiện trường.

Mặc dù kỹ năng diễn xuất của các diễn viên vẫn bị chê nhưng cốt truyện rất hoàn chỉnh, bối cảnh tự sự của câu chuyện rất thoải mái.

Trên Weibo của Thịnh Thế Entertainment, có rất nhiều nghệ sĩ đang thổi phồng nó.

Danh tiếng buổi đầu vậy mà cũng không tồi!

Lý Diễm Hồng đi nhìn lịch chiếu đêm giao thừa của .

Khán giả nhìn mấy hàng ghế này rất náo nhiệt, may mắn có thể đi lên gặp những minh tinh này một chút, được chụp ảnh chung cũng tốt.

Nó sẽ tiếp tục được công chiếu!

Doanh thu phòng vé 7 triệu, định sẵn các rạp chiếu phim lớn không thể gỡ xuống vào đêm 30 được.

Lần công chiếu thứ hai của , dưới sự duy trì của nhiều tài nguyên, vậy mà lại có doanh thu phòng vé gần 7 triệu.

Bộ phim này không còn là bộ dạng 'dòng ý thức' rối bời như khi lần đầu tiên công chiếu nữa.

Cao Viễn mơ hồ dường như đang chứng minh gì đó với cao tầng, lại như là đang cho thấy quyết tâm vậy.

Lý Diễm Hồng không biết cao tầng đối xử Cao Viễn ra sao, nhưng...

Trong cuộc giằng co này, cán cân chiến thắng vẫn nghiêng về phía ...

Nhìn vậy mà cũng miễn cưỡng gọi là được đấy chứ!...

Nhưng...

Trong lòng cô, bộ phim này vẫn rất tệ, để mà miễn cưỡng nói tốt thì có lẽ chính là nội dung cốt truyện coi như còn nhìn được.

Cô xem hết .

Tiếp tục đoạt lấy tài nguyên!

"Tại sao phim của một số người nói chiếu là chiếu, nhưng lại có một số người cần phải chờ một cơ hội lâu như vậy?"

Trong văn phòng.

Đạo diễn Thôi Hạo của hút thuốc hết điếu này tới điếu khác.

Ông hiểu được thế giới hắc ám này, nhưng ông vẫn nói ra câu đó.

Đó là một cảm giác rất buồn khổ.

"Thế giới này thật không công bằng, nhưng không sao, vé bán trước của chúng ta vẫn còn nhiều hơn là , chúng ta vẫn là người dẫn đầu!"

"Tiệc bái sư của ông..."

"Sức ảnh hưởng của tôi không bằng Cao Viễn..."

"Vẫn để Cao Huy bái sư?"

"Này thì không thể nào."

"Đừng nghĩ quá nhiều, bây giờ là đêm tối trước bình minh, tôi và công ty sẽ luôn đứng về phía anh, Cao Viễn hao phí nhiều tài nguyên mở đường cho Cao Huy như vậy... Nghe có vẻ rực rỡ, nhưng trên thực tế là một sự tiêu hao, cho dù máu ông ta có nhiều cỡ nào cũng không thể vẫn tiêu hao mãi được..."

"Tôi hiểu!"

"Chuẩn bị cho ngày mai đi, ngày mai phải so 1vs1 với rồi, tuy nắm chắc thắng lợi trong tay nhưng cũng không được lơ là!"

"Phải!"

Thôi Hạo rời khỏi văn phòng.

Lý Diễm Hồng gọi điện thoại cho lãnh đạo.

Lãnh đạo cũng không nói thẳng, nhưng cô vẫn nghe được cảm xúc trong giọng nói không đúng lắm.

Một người cấp trên, là không cho phép cấp dưới giẫm qua sợi dây đỏ một phân nào.

Cao Viễn đã giẫm lên.

Nhưng hiện giờ lãnh đạo cũng vô phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận