Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 226. Buồn

Chương 226: Buồn

Sau khi xem tin tức, Thang Vũ đã lên mạng để kiểm tra nguyên liệu thô của ngành công nghiệp quang điện.

Phát hiện thấy giá của nguyên liệu cũng không giảm do khủng hoảng tài chính mà ngược lại còn tăng lên, khiến Thang Vũ lại phải từ bỏ tham gia vào ngành công nghiệp này.

Dấu vết trong tin tức quốc tế, nước Mỹ dường như ngày càng khắc khe với ngành công nghiệp quang điện của Hoa Hạ.

Rất nhiều chuyên gia kinh tế học dự đoán, nước Mỹ sắp tăng thêm thuế nhập khẩu công nghiệp quang điện của Hoa Hạ, nhưng có vài nhà kinh tế học lại cảm thấy nước Mỹ sẽ không làm vậy mà là càng hợp tác và khai phá với sản nghiệp quang điện.

Dù sao...

Nó tốt như thế sao bọn họ có thể buông tha?

Sau khi Thang Vũ đọc xong báo trong nước thì lại thấy vài của hàng cùng ngành tuyên bố phá sản.

Trong phòng tập huấn pin có rất nhiều học sinh, ừm... Phần lớn những học sinh ấy đều chưa được huấn luyện chuyên nghiệp, tuy lắp đặt pin không phải là việc cần kỹ thuật cao gì nhưng bọn họ vẫn không hiểu rõ pin.

"Nhanh thế đã cần 300 bộ? Dưới áp lực mạnh của pin Uy Năng mà chúng ta có thể bán nhiều như vậy? Sự kiện 'đồ điện gia dụng xuống nông thôn' mới có 3 ngày thôi mà? Chúng ta vẫn cứ không có độ nổi tiếng nào đấy thôi?"

7 giờ sáng.

"Thầy Thang, chúng ta nhận được đơn đặt hàng 600 bộ cho nhãn hiệu xe điện năng lượng mới, trong đó giám đốc Nhiếp – Nhiếp Tiểu Bình của xe điện Hồng Uy chỉ trong vài ngày ngắn ngủi đã bán hơn 200 chiếc xe, chiếm 1/3 tổng lượng tiêu thụ, mấy hôm nay chúng em đến tăng ca để làm ra 600 bộ, đồng thời chúng ta còn cần một dây chuyện sản xuất mới, có lẽ sẽ bùng nổ lượng đơn hàng kế tiếp..."

Thứ hai, hơi vô nghĩa, bên nước R đang nghiên cứu dự án nguồn năng lượng mới, có vẻ như xin được rất nhiều độc quyền liên quan tới 'Hydro', một khi để cho nước R chứng thực độc quyền thì tương lai...

"Trả rồi!"

Không biết sao trong lòng anh ta hơi khó chịu.

"Vâng, nhưng thị trường đang đi theo hướng tốt!"

Dưới cảm xúc phức tạp như vậy, Thang Vũ tắt máy tính.

Đầu tiên, dường như cánh cửa ngành quang điện đang ngày càng cao hơn, thị trường ngày càng khó khăn.

Cho nên lượng sản xuất đương nhiên không đề cao được.

Nhìn trợ lý cẩn trọng báo cáo tình huống của đơn hàng, ban đầu Thang Vũ kinh ngạc, khó tin, sau đó trong mắt lập tức kích động!

Thang Vũ 'buồn việc nước việc dân' đi đến phòng tập huấn pin.

Nhìn thoáng qua các học sinh làm việc trong phòng tập huấn, anh ta nhanh chóng đi vè phía trường học. ...

"Bên đó trả tiền chưa?"

"Được! Tôi đi xin trường đã!"

Cửa ra vào của những đại lý xe ắc quy thương hiệu lớn này chật cứng vô số người đến xem náo nhiệt hay chọn món hời.

Những cách tiếp thị tầm thường này rất có hiệu quả ở các huyện thành nhỏ.

Cửa ra vào cửa hàng xe điện Hồng Uy của Nhiếp Tiểu Bình ở cách đó không xa càng náo nhiệt hơn.

Là nơi thí điểm 'Dự án đồ điện gia dụng xuống nông thôn'.

Mọi người chỉ chỉ trỏ trỏ cậu.

Lạc Thành.

Thi thoảng có vài người đứng lại xì xào bàn tán trong đám đông, như là 'người như vậy cũng hát được' 'bài này hát nghe không hay lắm' 'người như này mà làm ca sĩ thì tôi cũng làm được... '

Nhưng hát nửa ngày, mọi người thấy không thú vị, trong đám người rộn ràng như nước chảy, không ai dừng lại nghe hết một bài hát mặc cho cậu hát rát cổ họng.

Đỗ Huy từng kiên trì muốn hát bài hát của mình.

Loa, băng rôn, xe xích lô ở phố lớn ngõ nhỏ, người buôn bán vui mừng hớn hở.

Tổng giám đốc Nhiếp Tiểu Bình tự cầm loa, hô to dự án 'đồ điện gia dụng xuống nông thôn' 'xưởng lợi nhuận', ngoài ra còn treo áp phích thương diễn của ca sĩ 'A K' Đỗ Huy lên trên, giúp tuyên truyền pin Bác Thế của Thang Vũ, trên tấm poster, ngoài dòng 'đồ điện gia dụng xuống nông thôn' được dùng ký tự đặc biệt đánh dấu cho bắt mắt thì còn có một hàng chữ tươi đẹp 'Thời gian sạc ngắn hơn, tuổi thọ pin dài hơn, độ an toàn và độ tin cậy càng cao!'

Đỗ Huy ôm đàn ghi – ta...

Ca hát trong đám đông.

'Nguyên Năng, 'Lục Mã', 'Thời Đại Mới', ...

Dưới lời giới thiệu của nhân viên cửa hàng, xôn xao đi chọn mua chiếc xe điện ưng ý trong lòng.

Giải thích một tràng như vậy, cho dù dân chúng chả hiểu tí gì về chuyện quốc gia nào sẽ phụ cấp ngành nghề này nhưng tâm tình của họ rất kích động.

Các nhân viên cửa hàng kiên nhẫn giải thích cho họ, sở dĩ những chiếc xe điện này rẻ là do có phụ cấp của quốc gia, chất lượng không hề khác với lúc trước, thậm chí dự án đồ điện 'Đồ điện gia dụng xuống nông thôn' của lần này đều được quốc gia chứng nhận phê duyệt từng khâu một, chất lượng chỉ có tốt hơn.

Vài câu nói vang lên khó giải thích khiến Đỗ Huy hơi xấu hổ.

Dường như qua lại thời gian trước, cái cảnh cậu hát dưới cầu vượt.

Trong lúc đó, một người đàn ông trung niên nhìn như là người phụ trách xe điện đi ra, nhìn Đỗ Huy rồi nhíu mày, nói mấy lời.

"Thôi đừng hát nữa, mấy bài cậu hát có ai nghe không? Cậu nên hát mấy bài phổ biến mà mọi người đều thích ấy!"

"Chịu hẳn!"

"Tôi mời cậu đến đây không phải để cậu hát mấy bài mà không ai nghe này..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận