Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 193. Có vấn đề gì không?

Chương 193: Có vấn đề gì không?

Sau khi đi ra từ trong phòng thu âm, Đỗ Huy thấy vẻ mặt của Từ Thắng Nam có vẻ chần chờ thì bất giác hỏi thăm.

Từ Thắng Nam lắc đầu.

Tuy rằng từ xu hướng chủ đạo đến để phán đoán thì AK rất không giống với một số tên tiểu thịt tươi, đó là đột nhiên nổi tiếng, sau đó được các fan nữ yêu đến chết đi sống lại.

Nhưng cô cũng không thể để lộ ra suy nghĩ là Đỗ Huy rất khó nổi tiếng.

Bộ phim tài liệu 'Những năm tốt nghiệp' và 'Mùa Hè Năm Ấy' còn cần một thời gian dài mới có thể bắt đầu bấm máy, nếu như bộ phim tài liệu 'Những năm tốt nghiệp' này không nóng không lạnh, bài hát 'Dưới cơn mưa' của Đỗ Huy lại càng không có ai hỏi thăm, như vậy chứng tỏ Trương Thắng đã đánh giá sai lầm về thị trường.

Còn ngược lại, thì...

Từ Thắng Nam tính toán ở trong lòng, đang chuẩn bị lên xe thì cô nhận được một cuộc điện thoại từ phía công ty.

Chắc chắn!...

Tuy thời gian này rất bận rộn, nhưng Trương Thắng vẫn không bỏ sót bất cứ buổi nào của bộ môn này do Trần Chí Trung giảng dạy.

Đỗ Huy vác đàn guitar ở trên lưng, nhìn chằm chằm về hướng đi của Từ Thắng Nam một hồi lâu.

Không có lịch học ở trong học viện, nhưng Trương Thắng vẫn chạy đến những lớp khác để dự thính tiết học 'Pháp luật và đạo đức'.

Cô dặn dò Đỗ Huy vài câu rồi ngồi lên xe.

Kết quả...

"Đã công bố giải thưởng Kim Mã năm nay, toàn bộ các tác phẩm điện ảnh của chúng ta đều không đạt được giải thưởng nào!"

Mới đầu thì các sinh viên đều cảm thấy Trương Thắng rất kỳ quái, nhưng lâu dần thì đã trở thành một thói quen.

Trước tiên cần phải đi tới Tinh Quang Vị Lai.

Vẻ mặt vốn đang bình thản của Từ Thắng Nam thoáng sửng sốt, sau đó nhắm mắt lại.

Buổi chiều.

Thứ nhất, thậm chí rất nhiều nội dung pháp luật ở phương diện thương mại, thế mà cậu sinh viên này có thể đưa ra đáp án khiến cho hai mắt ông ta tỏa sáng.

Anh ta sẽ làm được!

Khiến cho Trần Chí Trung dâng lên cảm giác tiếc tài.

Trần Chí Trung rất thích cậu sinh viên này, cũng đối xử bình đẳng với các sinh viên trong lớp, khi kiểm tra cũng phát cho hắn ta một tờ đề thi.

Bài kiểm tra của Trương Thắng có thành tích rất tốt, cứ như vậy mà vượt qua cả lớp.

"Giáo viên Trần, chúng em có thành lập một cái gọi là 'NC Studio". Không biết chúng em có thể mời ngài lĩnh một chức danh bên 'NC Studios' này hay không?"

"Chào thầy Trần!"

"Việc gì ạ?"

Tiếc là Trương Thắng lại từ chối.

"Nếu trong tương lai mà công ty của chúng em lớn mạnh, chắc chắn chúng em sẽ cần đến bộ phận pháp lý, thầy có vấn đề gì không ạ?". Trương Thắng cũng cười cười, nhìn thẳng vào Trần Chí Trung.

Trần Chí Trung đi tìm Trương Thắng, hàn huyên một lát về tình hình gần đây, cũng hỏi thêm chuyện xem cậu ta có hứng thú chuyển sang theo học ngành của bọn họ hay không.

Trần Chí Trung nhìn Trương Thắng một lát, sau đó lại nở ra một nụ cười trên khóe miệng: "Chờ qua một thời gian ngắn, khi dự án của cậu bắt đầu hoạt động mà cần tới bộ phận này, tôi sẽ tìm kiếm cho cậu một vài người!"

"Em chỉ tự bảo vệ mình thôi". Trương Thắng trả lời rất nghiêm túc.

Trần Chí Trung không trả lời vấn đề của Trương Thắng ngay, mà sau một hồi suy nghĩ, nụ cười dần dần biến mất: "Cậu là một học sinh đặc biệt nhạy cảm với pháp luật mà trước giờ tôi chưa từng gặp. Có đôi khi tôi cũng cảm thấy kỳ quái, có phải trước đây cậu từng chịu thiệt thòi gì trước phương diện pháp luật hay không?"

Sau khi bị từ chối thì Trần Chí Trung cũng không cưỡng cầu, ngay lúc chuẩn bị kẹp sách giáo khoa chuẩn bị rời khỏi phòng học như mọi ngày thì Trương Thắng lại như nghĩ ra điều gì đó, đến tìm ông ta.

"Bất kỳ tài nguyên nào trong trường học này thì cậu đều muốn lợi dụng. Mấy hôm nay Thầy Thang chạy khắp nơi để đi tìm các thương hiệu xe điện, hẳn là cũng do ngươi mân mê ở phía sau đúng không?"

"Ặc. . !"

"Ha ha, cái tâm tư nhỏ này của cậu mà ta lại không biết hay sao? Cứ thế đi, giữ chức vụ thì thôi, nhưng nếu như studio của cậu có bất cứ vấn đề nào về phương diện pháp luật thì cậu có thể tìm tôi bất cứ lúc nào. Nếu như không thấy tôi thì cậu cũng có thể tìm những giáo viên khác trong học viện để giúp đỡ. Chỉ cần cậu tuân thủ kỷ luật, vậy làm sao có thể bị bắt nạt được?". Trần Chí Trung cười cười, vỗ vào bả vai của Trương Thắng, cũng không nhận thỉnh cầu tạm giữ chức vụ của Trương Thắng.

"Có chuyện gì sao?"

"Ha ha". Trần Chí Trung đẩy gọng kính lên, nhìn vào Trương Thắng rồi cười cười: "Trương Thắng, đột nhiên tôi phát hiện ra một việc rất thú vị!"

"Đúng, studio của chúng em trực thuộc vào học viện, trong đó có rất nhiều nội dung liên quan đến phương diện thương nghiệp. Chúng em còn rất trẻ cũng không biết sự việc gì có thể chạm đến lằn ranh đỏ, cho nên cần một cố vấn am hiểu pháp luật để chỉ điểm cho chúng em!"

"Tạm giữ chức?"

"Cảm ơn thầy đã quan tâm!!"

"Đừng cảm ơn, lời cảm ơn của cậu có thể ta không gánh vác nổi. Không chừng trong tương lai, tôi lại bị cậu lừa dối mà trở thành làm không công... !"

"..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận