Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 1069: Đề nghị

"Trong năm 2011. chúng tôi sẽ đầu tư thêm 500 triệu USD cùng các bạn ở Rossinia để thiết lập và cải thiện hệ thống hậu mãi cho 'Công ty Khoa học kỹ thuật Apple', để người tiêu dùng trên toàn thế giới có thể tận hưởng dịch vụ sau bán hàng tốt hơn...

"Tất nhiên, bên cạnh là 'Điện thoại Pinapple' của chúng tôi, sau khi xuất khâu Apple 4S, 'Điện thoại Pinapple' cũng có trong hệ thống điện thoại xuất khẩu, chiếm một tỷ lệ rất quan trọng trong doanh thu, mạng lưới trên mọi khía cạnh đều đang được nâng cao..."

"..."

Các sản nghiệp lướt qua như cưỡi ngựa xem hoa dưới con mắt Hứa Lâm Lâm.

Gương mặt của các lãnh đạo trong đoàn không khỏi mang chút kích động.

Giữa bối cảnh 'hợp tác cùng có lợi Hoa Hạ và Brazil', chuyến thăm lần này rất có ý nghĩa, sẽ là án lệ thành công mới và ý nghĩa khi lãnh đạo Hoa Hạ và Brazil trao đổi về 'Hội nghị BRICS' trong tương lai.

Bữa trưa.

Được tiến hành trong một khách sạn có tên là 'Nhà hàng Bàn Tiểu An' bên cạnh 'Khu hợp tác thân thiện với doanh nghiệp Nam California'. ...

Được chủ trì bởi Chu Quốc An – bộ trưởng Bộ Công Thương, những người ngồi bên dưới đều là các nhân vật quan trọng trong Bộ Công Thương Hoa Hạ.

Nửa đầu của cuộc họp thảo luận rất kịch liệt, đều là diễn tập về dự án chủ đề và nhiều kế hoạch hợp tác mới xoay quanh 'Hội nghị BRICS'.

Bộ Công Thương.

Là một trong những đơn vị đi đầu, Bộ Công Thương đang phải đối mặt với áp lực rất lớn cho 'Hội nghị BRICS' vào tháng tới.

"Tất nhiên, kế tiếp chúng tôi cũng muốn ký một sự kiện thương mại song phương với nước bạn Brazil... Ừm, chúng tôi cũng sẽ mời các món ăn chính cống Brazil đến Hoa Hạ, để đồng bào Hoa Hạ cũng có thể thưởng thức các món ăn Brazil..."

Mà lần này, Hứa Lâm Lâm mang đoàn đi khảo sát Brazil...

Ngày 15/11.

'Hội nghị BRICS' lần này rất quan trọng, tuy cấp trên không nêu rõ nhưng mọi người đều hiểu, năm 2012 tiếp theo, với tư cách là nước được quan sát trọng điểm của BRICS, rất có thể Brazil sẽ được kết nạp làm thành viên chính thức, nhưng trước khi được thông qua, hai bên cần một loạt các chuẩn bị phức tạp...

"..."

"Chúng tôi đã mang đồ ăn Hoa Hạ đến cho những người bạn Brazil để chúng ta thưởng thức, các bạn Brazil rất thích đồ ăn Hoa Hạ..."

Không khí của cuộc họp nghiêm túc hơn bao giờ hết.

Nhưng thực ra, tin tức từ đối phương đều vô cùng quan trọng với hai nước.

Đang mở một cuộc họp khác.

Nếu tình hình tốt, thậm chí có thể được đưa vào như một 'trường hợp' trong cuộc họp tiếp theo...

Các chuẩn bị này bao gồm lợi ích kinh tế của hợp tác giữa hai bên, sự câu thông và kết nối giữa Bộ Công Thương hai bên, bắt đầu từ tình hình hợp tác kiến trúc thượng tầng đến kiến trúc hạ tầng hai bên.

Tuy là phi chính thức, cũng không đại biểu cho mong muốn của Bộ Công Thương.

Ngay lúc này...

Là một trong những doanh nghiệp hợp tác lần này, chủ của 'Nhà hàng Bàn Tiểu An' – Trần Cảnh mặc một bộ vest và giới thiệu tình hình xuất ngoại của 'Nhà hàng Bàn Tiểu An' trước video.

"Hả?"

Ngay sau đó, trợ lý bật máy tính và nhấp vào 'video trực tiếp' từ Brazil...

"Được!"

Chu Quốc An gật đầu với trợ lý bên cạnh.

Hoàng hôn, nhưng tiết trời lại càng oi bức.

3 giờ chiều.

Ngày 15/11.

Trong video.

"Chúng ta cũng nên trải nghiệm thử, tốc độ của đồ ăn ngoài..."

Chỉ thấy thanh niên bên cạnh cầm điện thoại ra, quen cửa quen nẻo ấn vào 'Đồ ăn ngoài Lai Điểu', sau đó đặt một phần đồ ăn ngoài dưới con mắt bao người...

Chu Quốc An nhìn chằm chằm trợ lý bên cạnh, khẽ cau mày, sau đó lại bình tĩnh.

Nhìn vào các món ngon khác nhau, không tránh khỏi khiến mọi người hơi đói.

"Chúng ta họp cũng phải mất cả ngày, hay là hôm nay chúng ta đừng đến nhà ăn ăn mà gọi đồ ăn ngoài đi?"

"Mời anh nói..."

"Bộ trưởng Chu, tôi có một đề nghị..."

Một chiếc xe buýt dừng trước cửa địa điểm tổ chức Vòng chung kết S1 toàn cầu 'Temple Run'.

"Tới rồi, tỉnh lại đi!"

"Còn ổn không!"

Trịnh Trung Hoán tỉnh dậy sau cơn ác mộng.

Thấy cặp mắt lo lắng của huấn luyện viên.

Sắc mặt anh tái nhợt, thở ra một hơi, muốn nói gì đó, nhưng không biết sao lại chẳng nói nên lời.

Anh nằm mơ.

Và là một cơn ác mộng.

Nhưng anh không thể nhớ mình đã gặp ác mộng gì, chỉ nhớ rằng cảm giác nhói nhói lạnh lẽo trong giấc mơ giống như một con dao, đâm vào ngực anh.

"Hồi hộp?"

"Tôi..."

Huấn luyện viên nhìn biểu cảm của anh và đưa cho một ly nước.

Anh nhấp một ngụm, sau đó gật đầu, cảm giác lo lắng, bồn chồn và sợ hãi cuối cùng cũng giảm bớt.

Anh bước xuống xe buýt.

Sau đó...

Anh nhìn thấy vô số đám đông đen nghịt đang chen chúc ngoài xe buýt.

Vô số ống kính máy ảnh, như thể kín không kẽ hở, tựa như muốn phơi bày rõ ràng mọi lỗ chân lông trên người anh trước công chúng.

Chuyện đầu tiên anh muốn làm là trốn.

Mấy tháng trước, anh bị bao vây bởi vô số phóng viên, tiếng lao nhao khiến anh không còn đường lui, từng ngôn từ lên ánh làm anh núp trong góc.

Cảm xúc của anh đạt đến giới hạn, cuối cùng bùng phát, nhưng sau búng phát lại trở thành một sự lên án mới, thậm chí còn bị đăng lên mạng, trở thành một thanh thiếu niên 'bị game tha hóa'.
Bạn cần đăng nhập để bình luận