Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 571. Vé concert bán rất nhanh

Chương 571: Vé concert bán rất nhanh

Quả thực NC Entertainment không thể tổ chức buổi concert ở Ma Đô.

Giá thuê ở Ma Đô quá cao!

Cao đến mức khiến Trương Thắng im lặng.

Cho nên hắn từ bỏ.

Nhưng bỏ Ma Đô không có nghĩa là bỏ buổi concert.

Ngay lúc đó...

Hắn nhớ đến những ca sĩ lang thang đang giãy giụa dưới cầu vượt ấy.

Mạt Tử chiếm 3 hot search trên bảng giải trí của Weibo, hơn nữa còn rất cao...

Giá cao ngất trời 2. 000 NDT thực sự rất đáng sợ!

vẫn là một tác phẩm mang tính bước ngoặt.

Đây là năm 2010!

Sau đó, những chữ "Concert của người thường" đột nhiên hiện lên trong đầu hắn.

Vé cho "Buổi biểu diễn thế kỷ của siêu sao Ma Đô" càng bán càng dữ!

Giai điệu cao vút và nồng nàn của hiện lên trong tâm trí hắn, nhớ đến , nhớ đến hai từ "ước mơ".

Nhưng ngặt nỗi vẫn có rất nhiều fans giành mua, dù sao đây là concert đầu năm và có tiếng vang lớn, chẳng những trong đó có Thiên Vương Trương Phú Thành mà còn có các danh ca Thiên Hậu như Chung Diễm Phương, Thái Thanh của Hồng Kông!

Trên mạng.

Mặc dù Trương Thắng không có "ước mơ" nào cả, nhưng hắn biết hai từ "ước mơ" này sẽ mang đến vô số động lực cho những con người đang mê mang, để cho họ phấn đấu bản thân, truy đuổi như điên!

Offline, vé của buổi concert rất khó giành, gần như là vừa lên đã bị mua sạch, nhiều người còn nâng giá vé của "Buổi biểu diễn thế kỷ của siêu sao Ma Đô" lên đến tận 2. 000.

Không rẻ sao được?

Mạt Tử trở thành tâm điểm thảo luận trong "Buổi biểu diễn thế kỷ của siêu sao Ma Đô"...

Nói là concert nhưng người nổi tiếng cũng chỉ có một ca sĩ vừa quật khởi như A K, còn những ca sĩ lang thang khác như Đặng Vinh, Lý Tử Kiện, ...

Một vé khó mua là chuyện thường!

Còn vé của "Concert của người thường" lại gần như rất rẻ!

Trong đám đông ồn ào truyền đến những tiếng hỏi ý và lầm bầm.

Lối vào Cường Thắng Mall.

"Từ đã anh chủ, anh nói gì cơ? Anh nói tham gia buổi concert này thì chúng tôi sẽ có cơ hội nhận điện thoại Hoa X1?"

Căn bản không thể sánh với "Buổi biểu diễn thế kỷ của siêu sao Ma Đô", thậm chí cực giống như sân khấu tiết mục ở nông thôn vậy.

AK đội mũ đeo khẩu trang nghe tiếng nghị luận của bọn họ.

Có ai mà biết đâu?

Các khách hàng nghe thế bắt đầu kích động lên.

Lý Cường cũng không đưa vé cho họ mà là giải thích phải 20 đồng một tấm, cũng nói chỉ cần mua vé vào buổi concert này là bọn họ sẽ có cơ hội miễn phí rút thăm nhận Hoa X1!

Cậu nhìn Lý Cường.

Buổi trưa.

"Anh chủ, tôi mua một tấm! Vừa lúc tôi dắt con theo nghe AK biểu diễn, má Nó, bài kia nghe rất hăng hái đấy!"

"..."

Trong góc.

Từng vé vào cửa bỳ ở cạnh điện thoại, dưới tiếng gào to của Lý Cường, các khách hàng nhìn về tờ vé concert kia.

"Phải rồi... đưa thẳng cho chúng tôi là được!"

"Anh chủ, chúng tôi mua điện thoại của anh rồi anh đưa vé cho chúng tôi được không? Thật ra chúng tôi đi nghe AK hát cũng ok, còn những người khác chúng tôi chả biết là ai!"

"Sao concert như này mà còn lấy 20 đồng chi vậy?"

Sau đó...

Vé concert được bán rất nhanh!

AK im lặng quan sát.

Ban đầu cậu muốn bán vé bằng cách đưa tặng miễn phí.

Nhưng lại bị Trương Thắng từ chối...

"Chúng ta có thể bán rấ trẻ, có thể bán một tấm 20 đồng nhưng tuyệt đối không được free, trên thế giới này có rất nhiều đồ miễn phí mà không ai quý trọng..."

Cho nên vé vào "Concert của người thường" được bán 20 đồng.

20 đồng...

Thì bọn họ sẽ quý trọng ư?

AK không biết.

Cậu chỉ biết, khi anh chủ ấy nói mua vé có thể được rút thăm miễn phí nhận Hoa X1 thì những tấm vé kia lập tức bị cướp mua không còn.

Cậu quay đầu ngồi lên xe, đi đến hội trường concert vùng ngoại thành.

Hắn cười gượng.

Trương Thắng lấy ra một tờ giấy A4 được viết chi chít giai điệu bên trên rồi lại thả về chỗ cũ.

Trương Thắng nhìn Thẩm Tiểu Hi rời đi.

"Giám đốc Trương, liệu thật sự sẽ có ca sĩ mà chúng ta cần trong số những ca sĩ lang thang ấy ư?"

"Tôi không biết, nhưng AK biết hệ thống của một số ca sĩ lang thang, tôi tin AK sẽ không đoán sai, lúc concert bắt đầu thì cô cũng đến xem đi, nhìn thử có ai phù hợp không rồi ký hợp đồng với họ."

"Được!"

"Nhân tiện, cô đã giúp AK tìm thầy thanh nhạc à?"

"Vâng, vừa liên hệ với thầy Chung Dược Dân của Học viện Âm nhạc Hoa Hạ, thầy Chung rất nguyện ý nhận AK làm học sinh..."

"À đúng rồi, cô nộp 2 phần học phí đi, cũng báo danh tôi luôn..." – Nói đến thanh nhạc, Trương Thắng đẩy mắt kính, đột nhiên ngẩng đầu nhìn Thẩm Tiểu Hi.

"Giám đốc Trương, cậu?" – Thẩm Hiểu Hi sững sờ, dường như lạ kỳ việc giám đốc Trương nhà mình đột nhiên có hứng thú với âm nhạc.

"Phải, tôi cảm thấy mình cũng nên học chút tri thức nhạc lý..."

"Vậy được rồi." – Sau một lúc cô vẫn gật đầu.

Trương Thắng ngồi trong phòng làm việc, vừa lướt web trên máy tính vừa nói chuyện với Thẩm Tiểu Hi.

Buổi chiều.

Sân mà hôm qua thuê đến đang dựng sân khấu. ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận