Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 146. Con gái không kém con trai

Chương 146: Con gái không kém con trai

Người trung niên ôn hòa rời công ty.

Sau khi rời đi...

Từ Thắng Nam lại híp mắt.

Thời điểm mà Kha Triển Sí đến tìm cô nói chuyện vừa hay là lúc cô đang trò chuyện với giám đốc Trịnh.

Thậm chí, Từ Thắng Nam nghi ngờ vẻ biểu lộ trung thành vừa đúng lúc ấy của Kha Triển Sí là để cho giám đốc Trịnh thấy.

Tinh Quang Vị Lai...

Ở thời điểm mà lòng người xa cách này, đúng là lúc cần một người tỏ lòng trung thành!

Là con gái thì làm sao?

Ban giám hiệu và các giáo viên đã đưa ra rất nhiều ý kiến thay đổi trong kịch bản "Phim tài liệu" của Trần Mộng Đình.

Một phương diện khác là tính cách quật cường ở trong lòng đang quấy phá, sự nghiệp của nàng ở trong thành phố này vừa mới khởi sắc, luôn luôn muốn cắm rễ ở thành phố lớn như thế này, chờ đến khi thể diện đủ lớn rồi mới trở về.

Ánh hoàng hôn rải lên đường chân trời, Trần Mộng Đình bước ra từ trong phòng tổ chức.

Trần Mộng Đình cũng không về nhà ăn tết.

Để đến bây giờ những sai lầm cấp thấp này đều đã bị ban giáo viên nhìn thấy, ban giáo viên thì sẽ không hoài nghi năng lực cá nhân của cô, nhưng sẽ cho rằng cô làm việc bất cẩn?

Ngày bốn tháng mười, lúc trời ngả về chạng vạng.

Trần Mộng Đình nhìn vào 'ý kiến' của ban giáo viên, hai hàng lông mày trên mặt đang cau lại.

Một phương diện là từ phương bắc cách phương nam rất xa, xé máy bay lại quá đắt, đi xe lửa thì thời gian ở trên đường quá nhiều, như vậy rất không đáng.

Rất nhiều học sinh lục tà lục tục về quê ăn tết, nhưng cũng không ít người lựa chọn ở lại, học viện trở nên trống trải đi rất nhiều.

Con gái cũng không kém con trai!

Sau đó không còn nghĩ đến những thứ lộn xộn này nữa.

Sau này trở về, cô muốn chứng minh với tất cả thân thích rằng trước đây khi mẹ cô cố gắng gạt bỏ ý kiến của tất cả mọi người, vay tiền mắc nợ giật gấu vá vai cho cô đi học đại học là hoàn toàn đúng đắn!

Cô trở lại hội sinh viên, sau đó bắt đầu gọi điện thoại cho từng người, vừa phân công tổ chức nhân viên, vừa ghi ghi chép chép ở trong kịch bản của 'Phim tài liệu'.

Trước đó, ở trong bản kế hoạch mà cô đưa cho Trương Thắng xem thì không có những vấn đề này, gần như là hoàn hảo, nhưng không hiểu sao Trương Thắng lại cố tình thêm vào một số sai lầm cấp thấp ở trong kịch bản 'Phim tài liệu' của mình.

Trần Mộng Đình lắc lắc đầu.

Mặc dù gặp phải biến cố trước đó, nhưng sức nóng của 'Tứ đại Hoa Khôi Giảng Đường của Yến Thạch Hóa' vẫn không hề nhỏ đi, trong topic đó, tổng số bài viết và thảo luận của cư dân mạng ở trên Wechat đã vượt quá mười vạn!

Trước đó thì cô phải sắp xếp lại một lượt về ngôn từ của mình, chuẩn bị thật tốt cho công cuộc nói chuyện phiếm.

Ngày đó...

Cô lại lấy ra danh sách liên lạc với những sinh viên tốt nghiệp hạng ưu tú của các khóa trước cùng với tên của các công ty.

Sau bài hát đó.

Sau khi nói chuyện điện thoại xong...

Không còn nghi ngờ gì nữa, sự xuất hiện của cô ấy đã khiến toàn bộ hoạt động của 'Hoa Khôi Giảng Đường' được nâng tầm thêm một cấp bậc.

Sau đó thì Trần Mộng Đình mới biết, cô ấy tên là Tống Vũ Phi, là sinh viên năm nhất, dưới sự xúi giục của bạn cùng phòng mới đăng ký tiết mục này.

Tất cả mọi người chỉ nhìn chằm chằm vào cô ấy.

Cô cần phải liên lạc với bọn họ, sau khi liên lạc xong thì cũng phải tới công ty của bọn họ để thăm hỏi một lượt, đồng thời cũng phải tâm sự về chuyện 'tài trợ thương mại' với bộ phận nghiệp vụ của những công ty ấy.

Hiện trường đang ồn áo nhốn nháo vì sự kiện bất ngờ đó mà đột ngột trở nên tĩnh lặng.

Giọng hát kỳ ảo, nhẹ nhàng, thánh thót, dịu dàng như thể từ micro từ xa vọng tới, truyền vào trong tai của mọi người, với tà váy dài trong trắng tinh khôi phiêu bồng theo gió, cùng những quả bóng nhẹ bay lên cao, tựa như một bức tranh tuyệt mỹ in hình trong lòng của Trần Mộng Đình, cho dù cô cũng là con gái cũng nhìn ngắm đến ngây người.

Chỉ trong một khoảnh khắc thần tiên đó, thậm chí Trần Mộng Đình còn cảm thấy cô ấy như là bước ra từ thiên quốc đi vào thế tục, một nữ thần không dính lấy một hạt bụi trần.

Khi bận rộn thì thời gian trôi qua rất nhanh, chỉ chớp mắt đã đến bảy giờ tối, sau khi cảm thấy đã chuẩn bị đầy đủ, cô duỗi người vươn vai, sau đó xem tin tức ở trên internet.

Trần Mộng Đình không thể không thừa nhận, thế giới này có thứ gọi là 'Linh hồn ca sĩ".

Sức hút của Tống Vũ Phỉ cứ như vậy mà nổ tung!

Đặc biệt là Tống Vũ Phỉ.

Nhưng, cũng bởi vì sự xuất hiện của cô ấy mà tất cả các cô gái xuất hiện ở phía sau giống như làm nền cho tiết mục của cô, ngay cả Trần Mộng Đình cũng cảm thấy họ bị lu mờ ảm đạm...

Có lẽ, thế giới này vốn dĩ là không công bằng, có một vài người sinh ra đã được chọn là nhân vật chính, còn đa số những người khác thì dù cố gắng đến mấy cũng chỉ có thể làm một tầng lá xanh xanh.

Một tiếng gõ cửa vang lên, phá tan xúc động của Trần Mộng Đình.

Bóng dáng của Trương Thắng đi vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận