Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 1202: Đâm một dao sau lưng

"Giám đốc Trương, giám đốc Trương, cuối cùng cậu cũng bát máy, giám đốc Trương, tôi là Trịnh Triều Tiên của xe điện 'Triều Điểu', tôi đợi cậu trong phòng khách của hơn 3 giờ. Giám đốc Trương, cho tôi xin nhượng quyền bản quyền một chút đi... bao nhiêu tiền cậu cứ ra giá! Nếu không đủ, tôi đập nồi bán sắt cũng phải cho cậu..."

"..."

Trương Thắng bật loa ngoài, trò chuyện một lúc rồi lại cúp điện thoại.

Vẻ mặt của Xa Chính Long đột nhiên khó coi, đang định nói xe điện 'Triều Điểu' chỉ là hàng nội địa hạng hai hạng ba, căn bản không hề có thực lực gì...

Nhưng lại thấy Trương Thắng trả lời một cuộc điện thoại khác.

"Giám đốc Trương, tôi là Tưởng Húc Đông, trưởng Phòng thương mại của xe điện 'Lục Mã', giám đốc Trương, xin đừng cúp máy, xin đừng cúp máy, cậu nghe giá của tôi thử rồi nói... 30 triệu! Phí bản quyền 30 triệu..."

"Tút tút tút!"

Trương Thắng trả lời điện thoại, nhưng sau khi nghe được vài lời thì lập tức cúp.

Bên kia...

Con mẹ nó chứ!

Nhưng...

Quả nhiên!

Trong lòng lập tức dâng lên cảm xúc tức giận khó tả.

"Giám đốc Xa, anh có biết bây giờ tôi có thể kiếm được bao nhiêu tiền trên thị trường xe điện chỉ cần tôi đồng ý gật đầu không?"

Trong văn phòng.

Trước lợi ích to lớn, những người được gọi là đồng minh này đều là lũ khốn nạn!

Hôm qua, người phụ trách ba công ty xe điện còn thảo luận về việc Xa Chính Long sẽ đại diện mua bản quyền sáng chế của Trương Thắng với giá 25 triệu để xoa dịu tình hình hỗn loạn, ba bên không được cố tình tăng giá dưới mọi tình thế!

Sắc mặt của Xa Chính Long chuyển sang màu gan lợn.

Đã đâm một dao sau lưng!

"Giám đốc Xa, để tôi nói cho anh, vừa nãy giám đốc Nhiêp vừa nói cho tôi rằng không được nhân từ nương tay với các anh. Nếu 'Xe điện năng lượng mới Hồng Uy' của chúng tôi muốn thành công, chúng tôi phải tiêu diệt cái gọi là xe điện lâu năm như anh, nếu bỏ lỡ cơ hội này, 'Hồng Uy' chúng tôi không biết phải đợi bao lâu mới có được cơ hội kế tiếp..." – Trương Thắng vô cảm nhìn Xa Chính Long.

Bên này anh ta cực khổ đi.

Sắc mặt của Xa Chính Long càng khó coi hơn.

Sau khi trả lời ngắn gọn vài cuộc gọi, Trương Thắng nhìn Xa Chính Long đang bất định:

"Giám đốc Trương... tôi..."

Nếu Trương Thắng đột nhiên đạt thỏa thuận với 'Xe điện Thời Đại Mới', thậm chí hợp lực với 'Thời Đại Mới' để tấn công 'Nguyên Năng' của mình thì anh ta tiêu đời!

Rời đi, về thương lượng biện pháp đối phó?

"Giám đốc Trương, xin đừng nói những lời châm ngòi ly gián này, chỉ lừa được mấy đứa con nít..." – Tim Xa Chính Long run lên, nhưng vẻ mặt lại nghiêm túc hơn.

Anh ta vô thức nhìn xung quanh, lúc trước, thấy tình hình bất ổn anh liền để cho đội ngũ thương nghiệp của mình trợ giúp.

Chết tiệt!

Phút chốc hỗn loạn, như có một áp lực vô hình đột nhiên ập đến.

"Đối với tôi, đấu tranh với vụ kiện này có ý nghĩa lớn hơn, tôi có thể thu tiền từ cả hai công ty, nhắm đại một bên mà kiện!"

Anh tuy bình tĩnh, nhưng giọng của Trương Thắng lại giống như bóng ma, vẫn đang từng bước ép sát!

Hai bên kia thật sự muốn tiệt anh!

Nhưng lần này, anh chợt nhận ra đội của mình đã bị Trương Thắng chặn ở cửa ra vào...

"Hôm qua ba người bàn bạc, yêu cầu anh đến gặp riêng tôi để nói chuyện... Đoán xem sao tôi biết được! Thậm chí tôi còn biết cái gọi là 20 triệu của các anh là hạ giá, thực ra tôi tầm khoảng 25 triệu..."

"..." – Xa Chính Long nghe xong cảm thấy ớn lạnh sống lưng, như là thấy ma.

Anh chợt nhận ra có thể mình đã bị bán đứng!

Anh không dám đi!

"Giám đốc Xa, anh có thể ra ngoài gọi điện, nhưng giám đốc Xa, tôi không thấy được sự chân thành của anh, ba công ty xe điện các anh hình như là liên minh nhưng mỗi bên đều muốn chiếm đoạt thị phần của đối phương... tôi không ngại nói cho anh, rất có khả năng 'Thời Đại Mới' và 'Lục Mã' đã hợp tác nhau tiêu diệt 'Nguyên Năng' trước!"

"Tôi sẽ gọi điện, để tôi... thương lượng lại bản quyền thiết kế đã..."

Nhưng nếu ở lại...

"Tôi có thể làm một thanh đao, dù không đâm chết anh nhưng cũng phải khiến anh thương gân động cốt, cố phiếu của anh sẽ giảm ít nhất là cả tháng 8 năm 2011!"

"Thấy anh trọng thương, hai bên còn lại chắc chắn có phản ứng, sau đó hợp lực tấn công!"

"..."

"..."

Lúc này, Xa Chính Long khó mà giữ được vẻ bình tĩnh.

Đồng tử co lại, mồ hôi lạnh trên lưng đã ướt quần áo anh ta.

Trương Thắng ép sát từng bước, tiếng hắn giống như ác mộng, liên tục đánh vào phòng ngự tâm lý anh ta!

Nếu như...

Nếu 'Nguyên Năng' thật sự đi đến bước đường giống như Trương Thắng đã dự đoán thì, những tư bản sau lưng anh sẽ để anh ta chết rất thảm!

Tư bản...

Đều là kẻ ăn thịt người!

"Giám đốc Trương, đừng làm quá như thế, ba nhà chúng tôi không có yếu như cậu nghĩ đâu, giám đốc Trương, cậu..."

"Ồ, vậy anh đi đi, đừng ở đây lãng phí thời gian nhau nữa, chẳng có ý nghĩa gì..."

"Cậu..."

"Không di chuyển à, chẳng lẽ muốn tôi mời bảo vệ khiêng đi ra?!"

"Trương Thắng, cậu... cậu, giám đốc Trương, từ từ nói, mặc dù tôi không tin nhưng tôi cũng mang thành ý đến..."

"..."

Sắc mặt của Trương Thắng càng lạnh lùng hơn, thậm chí hắn còn không nhìn Xa Chính Long mà chỉ lạnh lùng nhấc chiếc điện thoại khác.

Sau đó ấn điện thoại.

"Bộ phận an ninh à? Đến văn phòng của tôi mang người ra ngoài!"

"..."

"Đừng đừng đừng, giám đốc Trương, đừng thế mà, ấy ấy, giám đốc Trương ơi, tuổi trẻ đừng bốc đồng như thế, giám đốc Trương, chúng ta nói chuyện cẩn thận ha, vầy đi, 35 triệu, phí bản quyền 35 triệu, tôi đưa..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận