Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 789: Mười năm

Hắn tốt nghiệp chuyên nghiệp máy móc, vì đam mê, ôm lấy một bầu hùng tâm tráng chí đầy cõi lòng, một đường xông vào thế giới điện ảnh Hollywood.

Một đường này!

Thời gian đã là mười năm...

Thời gian mười năm, cũng không giống như trong tiểu thuyết viết, giấu mộng tưởng trong lòng, trải qua vô số long đong, sau đó từng bước một tiến lên, tiến lên, rốt cục trở thành làm một nhân tài kiệt xuất trong ngành.

Mặc dù hắn cảm thấy chính mình có tài hoa không thua bất kỳ kẻ nào, nhưng cuộc sống của hắn vẫn như cũ không nóng không lạnh.

Không đói chết, nhưng lại ăn không đủ no.

Trong thời gian này, hắn giúp đỡ chế tác đạo cụ cho rất nhiều bộ phim bom tấn Hollywood, đủ loại đạo cụ tinh xảo sống động như thật...

Những bộ điện ảnh Zombie nổi tiếng Hollywood như «Xác Chết Di Động» , «Hành Thi Qua Giới» , «Ta, Anh Hùng» , hay những bộ điện ảnh Hollywood về quái thú như «Godzilla» , «Cuồng Mãng» , «Cự Long Triều»...

Về sau, hắn không cam tâm, nhận lời mời tham gia một vài bộ điện ảnh nhỏ, nhưng đừng nhìn điện ảnh Hollywood oanh tạc toàn cầu, quang vinh xinh đẹp, nhưng trên thực tế các bộ phim chế tác nhỏ đều bị vùi dập dưới tầng dưới chót của thị trường phim nhựa, có thể chất đầy cả một nhà kho...

Thời gian đã mười năm, trên thực tế...

Đại khái, cả đời này hắn cũng chính là như vậy...

Nhoáng một cái...

Nhưng hắn chưa hề thu hoạch được bất luận giải thưởng gì, giống như một kẻ tùy tùng, đi theo đằng sau đoàn làm phim, cảm thụ được nhiệt tình của vô số khán giả ở Oscar, sau đó nhìn đạo diễn đạo cụ chính và đạo diễn kỹ thuật lên sân khấu...

Sau đó, chân chính bày lên rạp chiếu, cái tên được viết cuối bộ phim cũng chỉ có một chữ "Downey". hết thảy hào quang chói mắt đều thuộc về người khác, thuộc về những "Người thành danh" đứng đầu kia, mà bọn hắn vĩnh viễn chỉ đứng phía sau màn, làm lấy những công việc không người nào hỏi thăm, thậm chí là chữ ký trên một vài đạo cụ, một vài sáng ý đều không phải là bọn hắn...

Trong số gần ba mươi bộ phim Hollywood, tất cả đạo cụ được sử dụng đều có bóng dáng của hắn, nhưng hắn vĩnh viễn vẫn chỉ là một tên phụ trách đạo cụ đi theo giám đốc chỉ đạo mà làm việc...

Những "Thực tập sinh" đạo cụ làm việc mười năm ở trong Hollywood giống như hắn có rất nhiều.

Sau đó, không có sau đó!

Hắn may mắn có cơ hội tham dự 'Giải thưởng điện ảnh Oscar'.

Lại tiếp sau đó, hắn ra ngoài làm việc không đủ ăn, chỉ có thể tiếp tục đi theo những người trong đoàn làm phim kia, một lần nữa trải qua thời gian "Thực tập sinh".

Cho dù...

Trên thực tế, hắn cũng từng độc lập tham dự chế tác qua một vài đạo cụ điện ảnh, nhưng thật đáng tiếc, những bộ phim đó đều có kết quả phòng vé thảm đạm, đừng nói tham dự Oscar, coi như là tham dự những giải thưởng gà rừng khác cũng không nổi lên được cái bọt nước gì.

Phân đoạn ngắn kia chỉ lóe lên rồi trôi qua, hơn nữa còn chất thành một đống cùng với vô số đạo cụ khác, xem như tạm dừng lại nhìn kỹ, cũng phải mất nửa ngày mới nhìn thấy.

Một bộ điện ảnh «Avatar», số lượng "Thực tập sinh" có hơn ngàn người...

Điều duy nhất đáng tự hào là Scott đã chế tác một món đạo cụ dao găm được sử dụng trong bộ phim «Avatar», bên trong cái dao găm kia có chữ ký của hắn.

Nhưng...

Scott hãi hùng khiếp vía mà nhìn người Hoa đang ngồi đối diện mình.

"Hai trăm ngàn đô la! Không, hai trăm năm mươi ngàn đô la!"

Quán bar.

Nhưng, không ngoài dự tính, tất cả đều bị vùi dập trong thị trường.

"Trời ơi, các cậu nói cái gì? Các cậu muốn quay một bộ phim điện ảnh chỉ trong vòng hai mươi ngày? Xxx! Các cậu điên rồi sao?"

Chỉ cần có thể đưa tiền, hắn liền làm được!

Giờ phút này, hắn chỉ cần tiền!

Sau đó, cỗ nhiệt tình của hắn dần dần lạnh xuống, hắn không còn bị "lý tưởng" làm cho mê muội, cũng sẽ không nghe theo cái gọi là "Mộng tưởng" mà rất nhiều người đang nói nữa.

Ánh đèn chiếu sáng lóng lánh.

Scott cắn răng, hung hăng nói ra một con số.

Những năm này, vì cái gọi là "mộng tưởng", vì có thể "bộc lộ tài năng" ở Hollywood, hắn đã thử tự mình tiếp nhận toàn bộ khâu chế tác đạo cụ của một bộ điện ảnh.

Mới đầu, hắn nói tất cả chi phí chế tác đều tự mình bỏ ra, khát vọng đạt được một ít thành tựu từ những bộ phim điện ảnh kia.

Hắn dường như cảm thấy, lỗ tai mình vừa nghe lầm.

"Anh cần bao nhiêu tiền?"

"Ông Trương Thắng, muốn làm đạo cụ thì cũng không phải vấn đề, nhưng mà tôi rất cần tiền..."

Sau khi nhìn thấy một người Hoa đeo mắt kính trong hai người cười tủm tỉm gật đầu, một phần giật mình trong lòng của hắn kia lại dần dần biến thành nhíu mày:

"Hai trăm năm mươi ngàn đô la, như vậy là đủ rồi sao?"

Scott nhìn Trương Thắng.

Người Hoa này lộ ra nụ cười mỉm, cũng không nhíu mày giống như hắn tưởng tượng, ngược lại còn lộ ra nụ cười mỉm, cẩn thận hỏi lại hắn.

Hắn trải qua kinh ngạc ngắn ngủi, vội vàng gật đầu:

"Hai trăm năm mươi ngàn đô la, một đồng cũng không thể thiếu được!"

"Tôi sẽ cho anh ba trăm ngàn đô la! Phần hiệp nghị, trước tiên anh ký đi!"

Thời điểm Scott nghe được câu này, hắn phảng phất như đang nhìn một kẻ ngu!

Thậm chí cảm thấy, người Hoa này đang đùa giỡn với mình...

Nhưng khi người Hoa này đưa ra một phần hiệp nghị, đưa tới trước mặt hắn, hắn mới ý thức được, người Hoa này tựa hồ là làm thật!

"Cậu Trương Thắng... Cậu..."

"Ông Scott, trong nháy mắt nhìn thấy ông lần đầu tiên, tôi đã ý thức được tôi có thể đã tìm được một viên trân châu, Trung Quốc của chúng tôi có một câu là, ngựa chạy nhanh ngàn dặm có rất nhiều, nhưng rất ít người có thể phát hiện ra chúng, thời điểm tôi ở Trung Quốc, gặp được đạo diễn Tất Phi Vũ chính là thiên lý mã này, mà ở Hollywood, tôi gặp được anh..."

Lời nói của Trương Thắng làm cho Scott cảm nhận được một chút cảm xúc cảm động, nhưng sau đó hắn cưỡng chế ép loại tâm tình này xuống. Tất Phi Vũ, hắn có biết...

Là đạo diễn mới đã thu hoạch được giải thưởng ở cả Berlin và Cannes, được xem như một tài năng mới vừa mới bộc lộ trên quốc tế.

Đặc biệt là bộ phim kinh dị «Bảy Ngày Để Chết» này!

Phi thường nổi danh trên khắp nước Mỹ, hắn thậm chí còn là một trong những người hâm mộ của bộ điện ảnh «Bảy Ngày Để Chết» này...

Câu chuyện của Tất Phi Vũ hắn cũng từng nghe nói qua, chính vì vậy cho nên thời điểm hắn mới gặp được Trương Thắng, hắn đã đáp ứng tham dự cái 'Giải thưởng điện ảnh quốc tế Nam California' kia!

Đương nhiên cho dù 'Giải thưởng điện ảnh quốc tế Nam California' có ban giám khảo đều là người tiếng tăm lừng lẫy trên trường điện ảnh quốc tế, cho dù Tất Phi Vũ tự mình đến mời, khiến cho lòng hư vinh của hắn phi thường thỏa mãn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận