Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 1085: Rung động

Brazil.

Ngày 20/4.

Ngày thứ năm của cuộc thi.

Ngày cuối cùng.

Steve ngồi im lặng trong phòng chờ xem trận chung kết của 'Temple Run'.

Anh là giám đốc phát triển của 'Games Phong Thụy' và là một trong những nhà phát triển trò chơi 'WW II Vanguard'.

Tháng 2 năm nay, anh nhận được cuộc gọi từ Hoa Hạ, đối phương tuyên bố tổ chức một cuộc thi tầm cỡ thế giới và mời 'WW II Vanguard' của anh tham gia sự kiện này.

Steve ban đầu không quan tâm, nhưng khi biết được công ty sản xuất 'Temple Run' là ai, anh đột nhiên thoáng hứng thú.

"Trương! Có thể cậu đã làm nên lịch sử, đẩy khái niệm 'thể thao điện tử' lên một tầm cao hơn!"

"Nhưng thật đáng tiếc, dự án yêu thích 'WW II Vanguard' của tôi lại không tham gia. Nếu có thể tham gia, như vậy sự kiện này sẽ là một cột mốc quan trọng trong lịch sử games..." – Trương Thắng cười lớn.

Trước lời mời nồng nhiệt, cuối cùng Steve cũng đến.

Khi thấy trận chung kết tàn khốc và khốc liệt, thấy cảm xúc của khán giả, cảm nhận được những tràng pháo tay như sấm dậy, Steve vô cùng xúc động và không khỏi khâm phục.

Họ không thể phá vỡ hợp đồng.

Ngay cả nội dung trò chơi...

Nhưng Steve vẫn từ chối.

"Trương, tôi xin lỗi..." – Trong mắt Steve hiện lên vẻ buồn bã.

Mặc dù bị từ chối nhưng 'NC Entertainment' từ Hoa Hạ vẫn đầy chân thành, nhiều lần mời anh đến xem trận đấu và nói họ sẽ làm một bộ phim tài liệu về 'thể thao điện tử'.

Quyền tổ chức trò chơi 'WW II Vanguard' đã được cấp cho 'Rainbow Island Games' từ lâu.

Trong phòng ghế.

Nói cách khác, anh chỉ là một kẻ xui xẻo đã bán 'WW II Vanguard' cho 'Games Phong Thụy'.

"Tôi cảm nhận được rung động!"

"Anh có ước mơ sao?"

Mặc dù là một trong những nhà phát triển trò chơi 'WW II Vanguard', nhưng anh đã mất quyền quyết định đối với trò chơi sau khi trải qua những thay đổi về tư bản và cổ quyền.

Anh cũng mất quyền quyết định, chỉ là một trong những công nhân nhận được hoa hồng từ 'WW II Vanguard'.

"Chúng ta đang hợp tác cái gì? Trương, có lẽ cậu đã mời nhầm người, cậu nên mời các cổ đông của 'Games Phong Thụy' hoặc quản lý cấp cao, còn tôi..."

Vậy thì sao chứ?

"Nhưng anh đã mất quyền tự chủ đối với trò chơi này phải không? Anh là cha mẹ của nó, nhưng nó không còn là con anh nữa..."

Anh biết trong lời của chàng người Hoa này rất có ma lực.

Mặc dù cách âm trong phòng rất tốt.

"Ha... Trương, tôi biết cậu rất giỏi nói về ước mơ, nhưng ở tuổi của tôi, tôi đã không quan tâm cậu nói về ước mơ gì nữa..." – Sau khi thấy vẻ mặt chợt nghiêm túc của Trương Thắng, anh đột nhiên bật cười.

Vô số thanh thiếu niên tỏa ra nhiệt huyết, thực sự hò reo cho trận đấu này.

Vẫn có thể nghe thấy những tiếng gầm rú cuồng loạn.

Nhưng...

Nhưng...

"..."

Văn phòng phút chốc im lặng.

Trên màn hình cách đó không xa, trận đấu cuối cùng của Vòng chung kết toàn cầu 'Temple Run' S1 đã bắt đầu!

"'Temple Run' chỉ là khởi đầu... trận đấu này chỉ mới bắt đầu. Tôi luôn hy vọng chúng ta có thể hợp tác... anh nghĩ sao?"

"Tôi có thể giúp gì? Tôi đang ở 'Games Phong Thụy', tôi nhận được nhiều tiền thưởng và cổ phần..."

Hắn đương nhiên nhận thấy trong mắt Steve có hơi không cam tâm, sau đó vẻ mặt của Trương Thắng càng chân thành hơn.

"Tôi muốn làm một trò chơi chiến đấu, nhưng đội ngũ trò chơi của tôi thiếu kinh nghiệm trong chuyện này, tôi hy vọng anh có thể đến giúp đỡ chúng tôi." – Trương Thắng đẩy kính.

"Trò chơi mới của chúng tôi sẽ còn lớn hơn cả trận chung kết toàn cầu của 'Temple Run'..."

"Những người chơi tham gia sẽ còn điên cuồng hơn. Hàng trăm triệu, thậm chí hàng tỷ người chơi trên khắp thế giới sẽ tham gia, đẩy khái niệm 'thể thao điện tử' lên một tầm cao mới..."

"..."

"..."

Trương Thắng lại đẩy kính rồi chỉ vào màn hình, chỉ vào đấu trường bên ngoài màn hình.

Steve vô thức nhìn sang...

"Nhưng tôi..."

"Tôi không cần anh từ chức, tôi chỉ cần anh giúp đỡ đội ngũ của tôi..."

"Tôi suy tính đã..."

Đầu óc mình có vấn đề à?

Chết tiệt chứ!

Ôi Chúa ơi!

Mới có mười mấy người!

'Games Mễ Thố' của cậu...

Đây là một đội ngũ lớn gần 7. 000 người, thậm chí 'Games Phong Thụy' còn là một công ty rất quan trọng trong số các công ty game toàn cầu!

"..."

Ngay khi Steve chuẩn bị rời đi, Trương Thắng lại nhìn Steve.

Nghe được lời của Trương Thắng, Steve cảm thấy lỗ chân lông trên khắp cơ thể mình giãn ra, lập tức hưng phấn gật đầu.

Anh theo Trương Thắng ra khỏi phòng!

Nhưng...

Khi bước ra khỏi phòng, bị gió thổi qua, anh chợt cảm thấy có gì đó không đúng.

Từ đã!

Gì mà chim khôn biết chọn cây đậu?

Gì mà cái ao 'Games Phong Thụy' quá nhỏ?

"Mà cánh cửa 'Games Mễ Thố' sẽ luôn rộng mở cho anh..."

"Cái ao 'Games Phong Thụy' quá nhỏ để chứa anh!"

"Tôi đánh giá cao tài năng vô song của anh, và tôi càng sẵn sàng tin tưởng vào anh, anh sẽ tỏa sáng trong thời đại tiếp theo, thu hút sự chú ý của toàn thế giới!"

"Anh Steve, ở Hoa Hạ chúng tôi có câu nói, chim khôn biết chọn cây mà đậu!"

Từng lời nói gần như khiến trái tim Steve dâng trào, nhưng cuối cùng Steve cũng bình tĩnh lại.

Giọng nói đầy mê hoặc của Trương Thắng đã chạm đến những tham vọng và ham muốn nguyên thủy nhất sâu trong trái tim Steve.

Đúng lúc anh đang suy nghĩ lung tung, bực tức và định bội ước thì...

Anh nghe thấy một làn sóng nhiệt tình điên cuồng ập đến, lập tức rung chuyển màng nhĩ của anh!

Sắc mặt anh hơi xanh xao...

Thật lâu sau, anh mới khôi phục lại một chút, nhìn về phía xa sân khấu!

Trên sân khấu...

Cuối cùng cũng có kết quả trận Chung kết toàn cầu 'Temple Run'...

Anh thấy một thanh niên Hàn Quốc đang kích động nâng cúp hò hét như điên!

Anh còn thấy một thanh niên người Hoa đang cúi đầu... ...

Ngày 20/4.

Đây là ngày tiếc nuối nhất với người chơi Hoa Hạ trong lịch sử 'Temple Run'.

Tuyển thủ Hoa Hạ Trịnh Trùng Hoán lại thua tuyển thủ Hàn Quốc Lee Sang-sung!

Sau khi nỗ lực lọt vào trận chung kết, cuối cùng anh ấy vẫn thua vì mắc sai lầm.

Nhưng...

Sáng ngày 21/4.

Đây là một thời khắc lịch sử đối với 'thể thao điện tử' Hoa Hạ!

Tổng cục Thể thao Hoa Hạ đã chính thức ban đề xuất đưa thể thao điện tử vào danh sách môn thể thao chính thức thứ 99 tại Hoa Hạ.

Có tin đồn một vị lãnh đạo lớn nào đó cũng xem trận đấu này.

Sau đó...

Khi chứng kiến các tuyển thủ Hoa Hạ thua cuộc thì thở dài một hơi, trong tiếng thở dài đó thoáng có sự tiếc nuối.

Sau đó, đẩy nhanh xin nộp hồ sơ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận