Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 1201: Từng gặp nhau

"Alo, giám đốc Trương!"

"Xin chào, cho hỏi là?"

"Giám đốc Trương, tôi là Xa Chính Long từ Xe điện 'Nguyên Năng', chúng ta từng gặp nhau ở triển lãm..."

"..." – Đối phương nghe xong, lập tức cúp điện thoại.

Xa Chính Long hoảng, liên tục gọi lại.

Lại bắt máy.

"Giám đốc Trương, đừng cúp máy, lần này tôi đến đây với sự chân thành. Chúng tôi xin lỗi vì những gì đã xảy ra gần đây, nhưng đây là một hành động vô ý của chúng tôi và là sai sót trong thiết kế của các công nhân bộ phận dự án, tôi sẵn sàng bồi thường tổn thất cho giám đốc Trương..."

"Bồi thường như nào?"

Mẹ nó!

Tư bản sau lưng anh ta sẽ không bao giờ tha thứ!

Xa Chính Long hoảng đến mức hỗn loạn!

Tổn thất quá lớn!

"Giám đốc Trương, đừng cúp máy, giám đốc Trương, đừng, tôi có mang tiền đến đây, tôi thực sự mang thành ý đến..."

"Cửa sau nào?"

"Giám đốc Trương, cậu có thể cho tôi vào không? Chúng ta gặp nhau trước, gặp mặt trước, sau đó từ từ nói chuyện, tôi đang ở cửa ra vào..."

Anh ta nói rất nhiều lời hay ý đẹp, thậm chí còn lôi mấy nhân vật đứng sau mình ra, cuối cùng nghe đầu dây bên kia thở dài.

"..."

"Ồ, chắc anh thấy các thương hiệu xe điện hợp tác với chúng tôi ngay trước cửa phải không? Họ đều đang chờ tôi nhượng quyền, nếu tôi gặp anh thì họ nghĩ sao?"

Nếu Trương Thắng thực sự nhượng quyền thiết kế 'Mini' cho các thương hiệu xe điện kia, đâm đơn kiện cấm 'Ong Mật Nhỏ' của mình!

"Được, được!"

Mấy câu nghĩ được trong đầu lập tức bị vứt sạch!

Giờ đây!

"Giám đốc Xa, anh đi cửa sau vào đi..."

"Tôi sẽ kêu người dắt anh đi..."

Khi tiếng gõ cửa vang lên...

Nhiếp Tiểu Bình nhìn Trương Thắng.

"Diễn càng tốt thì đối phương sẽ cho càng nhiều tiền đấy..."

Kêu anh ta chui lỗ chó cũng được!...

Đãi khách, chém đầu, nhận làm chó.

Đừng nói là cửa sau.

Từng có lúc, 'Xe điện Nguyên Năng' đã nổi tiếng nhờ chiêu này.

Bản chất thương chiến Hoa Hạ rất đơn giản.

Từ năm 2000 đến năm 2011.

Trong văn phòng.

"..."

Nhiếp Tiểu Bình nhìn nụ cười của Trương Thắng.

Không hiểu sao lại thấy nụ cười ấy thật đáng sợ.

Biểu cảm của anh ngày càng đặc sắc.

"Tôi..."

"Anh biết diễn chứ?"

Trương Thắng liếc nhìn Nhiếp Tiểu Bình.

Nhưng...

Ai có thể nghĩ.

Có một ngày, họ lại đá trúng ván sắt chứ?...

Xa Chính Long – chủ của 'Xe điện Nguyên Năng', từng thống trị thị trường xe điện một thời, lúc này đang đứng trước cửa 'Công ty KHKT Thịnh Đằng'.

Khi trợ lý của Trương Thắng gõ cửa...

Anh ta lại cảm thấy bồn chồn.

Chỉnh lại quần áo, điều chỉnh hơi thở một chút, sau đó nghĩ cách nói chuyện với Trương Thắng cũng như làm cách nào để giảm thiểu tổn thất.

Ban đầu anh ta đến cùng với luật sư và đội kinh doanh của mình.

Nhưng Trương Thắng hoàn toàn không chịu gặp họ.

Ngay sau đó...

Sau khi dừng cãi vã một lúc, anh nhanh chóng ngồi lại ghế.

Nhưng đến tột cùng là cãi vụ gì thì anh ta không nghe rõ, cách âm văn phòng có vẻ rất tốt.

Hình như hai người đang cãi nhau.

Nghe thấy tiếng thứ gì đó bị đập vỡ.

Mơ hồ...

Vừa lúc này...

Trợ lý từ cửa bước ra, sắc mặt tái nhợt, tựa hồ hơi sợ hãi.

"Sao thế?"

"Không có gì, có thể sẽ mất một lúc, giám đốc Trương còn bận..."

"À, không sao, không sao..."

"..."

Xa Chính Long ngồi trên ghế, nhìn theo bóng lưng của trợ lý đang vội vàng rời đi.

Trong lòng anh ta dần thấy hơi bất an.

Ngồi được một lúc, anh không kìm được sự bất an, đứng dậy, hơi nghiêng người về phía cửa văn phòng.

Nhưng lại không thể diệt tận gốc giống như cỏ dại.

Những hãng xe điện nội địa này đã bị ba gã khổng lồ xe điện Hoa Hạ đàn áp đến mức không thể ngẩng đầu lên được nữa.

Không biết liệu có phải là ảo giác hay không, nhưng có thể mơ hồ nghe thấy các chủ xe điện cỡ nhỏ và vừa của Hoa Hạ tụ tập trong phòng khách ở tầng dưới đang hào hứng thảo luận về tương lai.

Tiếng ồn kéo dài liên tục.

Dưới lầu...

Thế là đội của anh chỉ có thể đứng chờ ở ngoài...

Cửa mở ra.

Anh ta thấy Nhiếp Tiểu Bình của 'Hồng Uy Mini' cúi đầu, đôi mắt đỏ như máu thoáng hiện chút phức tạp, anh ấy vuốt lá trà trên tóc, trông khá chật vật.

Nhưng khi thấy Xa Chính Long, vẻ mặt anh ấy lạnh lùng hơn bao giờ hết.

"Giám đốc Nhiếp?"

Nhiếp Tiểu Bình dừng lại cạnh Xa Chính Long, sau đó hít sâu, nắm chặt tay, hơi run lên, nhưng có vẻ đang đè nén cảm xúc của mình, cuối cùng không đánh vào mặt Xa Chính Long mà bỏ đi chẳng nói một lời.

Anh ấy phớt lờ Xa Chính Long.

"Giám đốc Xa, vào đi."

"..."...

Trong văn phòng hơi lộn xộn.

Trên mặt đất là tài liệu bừa bãi và mảnh vỡ của ấm tử sa.

Ánh mắt Xa Chính Long rất sắc bén, anh ta chỉ liếc một cái đã thấy tài liệu chứa thông tin về 'Nguyên Năng', mơ hồ có vẻ là một 'Thư báo cáo chung'...

Sau khi nghĩ đến dịch vụ hậu mãi và chuyện cấp phép, Xa Chính Long đột nhiên đổ mồ hôi lạnh.

Lập tức cả người bao trùm một cảm giác bất an...

Nhưng khi ngồi xuống đối mặt với Trương Thắng, vẻ mặt anh ta vẫn là cười công nghiệp.

Đang định mở miệng, hơi nâng lên 'khí chất', liền thấy vẻ mặt của Trương Thắng hơi bất định, như là có chút khó tả, lập tức bình tĩnh lại:

"Giám đốc Xa, thời gian của tôi có hạn, không cần nói lời khách sáo đâu, vào thẳng chuyện chính ha."

Xa Chính Long đang định cười nói lịch sự thì hơi cứng mặt.

Phút chốc, đầu óc chợt trống rỗng, như thể trong cổ họng dồn khí, không cách nào trút ra được.

Văn phòng im lặng một lát.

Có vẻ trời sinh Trương Thắng sở hữu khí chất khó tả, đặc biệt là đôi mắt của hắn, cứ thế nhìn chằm chằm, như là nháy mắt hiểu rõ mọi suy nghĩ trong lòng người khác vậy.

Sau khi cứng đờ một lúc, Xa Chính Long lại vội vàng cười:

"Giám đốc Trương, chúng tôi phát hiện ra cậu đã đăng ký bản quyền, chúng tôi sẵn sàng trả một phần phí bản quyền... hiểu lầm, đều là hiểu lầm..."

"Bao nhiêu?" – Nhưng Trương Thắng không hề khách sáo gì mà đi thẳng vào vấn đề.

"Chúng tôi sẵn sàng bỏ ra 20 triệu để mua quyền sử dụng bản quyền thiết kế của cậu!"

"..."

Nghe đến 20 triệu, vẻ mặt vốn ôn hòa của Trương Thắng lập tức trở nên lạnh lùng.

Thấy vẻ mặt của Trương Thắng, Xa Chính Long nhanh chóng bổ sung thêm:

"Giám đốc Trương, 20 triệu không hề thấp, cậu cũng nên biết, thị trường xe điện tuy rất lớn nhưng lợi nhuận không cao, tiền kiếm được rất vất vả..."

Nhưng Trương Thắng chưa hề Xa Chính Long, thay vào đó hắn cầm lên 3 – 4 chiếc điện thoại đang sáng màn hình trên bàn, nhận đại một cuốc điện thoại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận