Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 1073: Sôi trào

Những con số đó là số điểm dự thi cùng xếp hạng của các tuyển thủ 'Temple Run' trên toàn cầu!

Nhất là tuyển thủ Hàn Quốc Lee Sang-sung đứng đầu với 5820 điểm, toàn trường gần như sôi trào!

Một cảm xúc vinh quang bao quanh lấy mỗi một vị tuyển thủ bên dưới!

Còn Trương Thắng thì chạy đến nơi cao nhất, từ từ đưa ngọn lửa qua đỉnh đầu.

Hắn đứng trên đài cao, quan sát bên dưới.

Hít sâu một hơi.

"Vòng chung kết S1 'Temple Run'!"

"Tôi tuyên bố!"

Khoảnh khắc ấy...

Một bài hát.

Sau khi chạm vào bục cao, ngọn lửa yếu ớt nhưng không mờ nhạt nháy mắt bùng lên, lập tức trở thành một ngọn lửa hừng hực.

A K cầm đàn guitar, đi từ bóng tối ra đến trung tâm sân khấu, sau đó tất cả đèn tắt xung quanh đều bật lên, làm cho toàn bộ hiện trường sáng như ban ngày.

Sau đó...

Ánh sáng nhấp nháy trong khu khán giả, chiếu sáng những khuôn mặt đang vẫy tay, cổ vũ hoặc la hét vì phấn khích!

"Chính thức bắt đầu!"

A K dần dần lui về hậu trường.

Đốt cháy ngọn lửa!

Sau khi nói xong, hắn đưa ngọn đuốc vào đài cao bên cạnh.

Theo ánh lửa cháy rực, một âm nhạc kích thích lòng người vang lên.

Tụ lại thành một điểm.

Ánh lửa chiếu sáng khuôn mặt bình tĩnh của Trương Thắng, ánh mắt nhìn về phía khán giả, cuối cùng lại nhìn về phía trung tâm sân khấu.

Không biết khi nào Trương Thắng lại xuất hiện ở giữa sân khấu.

Bầu không khí lại bùng cháy đến cực điểm!

Cuối cùng chiếu về lại trung tâm sân khấu.

(*) 大鹏一日同风起, 扶摇直上九万里: một ngày nào đó, đại bàng sẽ bay theo gió mát và cùng gió bay thẳng lên chín tầng mây. (Thượng Lý Ung – thi tiên Lý Bạch, có nhiều bản dịch)

"Đại bàng nhất nhật đồng phong khởi, Phù dao trực thượng cửu vạn lý (*) !"

"Nhưng tôi chỉ biết!"

Hắn, là người châm lửa!

Sau đó...

Vô số người nhìn hắn.

Trên sân khấu...

Ở phía bên kia sân khấu, những người trẻ tuổi với khuôn mặt non nớt đang mặc đồng phục đội, cầm điện thoại di động, đứng kích động dưới ống kính...

Ánh đèn ở phía xa lại sáng rọi!

Hắn, cũng là MC mở màn!

"Đêm nay, các bạn chính là nhân vật chính trên sân khấu này!"

"..."

Trương Thắng ở trên sân khấu, khẽ vẫy tay.

(*)

"Tôi cũng không biết các bạn đã trả cái giá lớn đến đâu trên con đường đi đến giấc mơ của mình, chờ đợi bao nhiêu ngày ngày đêm đêm..."

"Tôi cũng không biết các bạn đã trải qua bao nhiêu thăng trầm, bao nhiêu vấp ngã, bao nhiêu sự không thấu hiểu và phân biệt đối xử..."

"Tôi không biết các bạn đã đi quãng đường bao xa..."

Những gương mặt non trẻ xuất hiện trên màn ảnh rộng.

Mỗi khuôn mặt lướt qua...

Một người đàn ông trung niên cầm micro từ từ dâng lên giữa sân khấu, sau đó, ông ta cúi người, dùng hết sức chỉ về phía bên kia với giọng nói cao vút và to rõ!

"Chào mừng, 'Club Mễ Thố' đến từ Hoa Hạ của chúng ta, chào mừng Trịnh Trùng Hoán, Đặng Hiếu Kỳ, ..."

"Chào mừng, 'SOA Club' đến từ Hàn Quốc, mời ông vua không ngai Lee Sang-sung trong thế giới 'Temple Run' của chúng ta..."

"Chào mừng 'PG Club'..."

"..."

Đó là...

Cựu người dẫn chương trình của CCTV Phương Thắng Dân!

Không thể tránh khỏi...

Anh hít một hơi thật sâu, đè nén sự khó chịu trong lòng, liếc nhìn khán giả.

Nhưng Trịnh Hoa Đằng chẳng màng cái gì là thanh với chả xuân, anh ta chỉ là thợ gặt thanh xuân thôi!

Cũng có người nói, đó là thanh xuân... ...

Có người còn nói, đó là cảm giác phóng túng, giải tỏa tức giận và căng thẳng, giống như nhạc rockroll ngày xưa, la la hét hét gào gào...

Có người nói, đây là cảm giác tự do.

Cho đến nay!

Đây là trò chơi có mức đầu tư lớn nhất, số tiền thưởng cao nhất, sân khấu dành riêng và thậm chí là chiến đội của riêng trong số các cuộc thi game trên thế giới!

Và trò này, được sinh ra từ Hoa Hạ!...

Sóng nhiệt từ hiện trường phả vào mặt khiến Trịnh Hoa Đằng không mấy thích ứng lắm, anh ta thậm chí còn thấy hơi ngạt thở.

Trong giây lát, anh nghĩ đến cảnh tượng lần đầu tiên đến câu lạc bộ khiêu vũ khi còn là một thiếu niên.

Ngày hôm đó...

Anh như bước vào một thế giới điên cuồng.

Trong thế giới đó, cùng với tiếng nhạc cao vút nơi đây, vô số người say sưa, lắc lư và tung bay trong ao, hòa lẫn với những ánh đèn lộng lẫy nhấp nháy, như đám yêu ma quỷ quái.

Anh đeo kính, không hợp với đám đông ấy, nhưng không tránh khỏi lại cảm nhận được cảm giác khô nóng khó tả.

Có mấy người nghiện game còn giớ tay hò hét, reo hò, nhất là các khán giả đến từ Hoa Hạ càng không nhịn được sự kích động trong lòng, cảm xúc tự hào, kiêu ngạo, gào đến nỗi mặt đỏ rực.

Các thanh niên nước ngoài đều điên cuồng théo gào, tầm mắt bọn họ đã hoàn toàn dán chặt vào những thiếu niên trên sân khấu kia.

Dưới camera, cờ chiến đấu của 'SOA Club' và 'PG Club' cũng lập tức được kéo lên.

Vẫy cờ chiến của 'Club Mễ Thố', lá cờ chiến đấu tung bay trong khán đài...

Đám thanh niên ngồi hàng đầu đột nhiên đứng lên.

Khi ông ấy xuất hiện, hiện trường xôn xao trong chốc lát, sau đó là tràng pháo tay càng mãnh liệt hơn.

Trong số những người điên cuồng đó, những người vẫy cờ chiến, thậm chí cả những người đầu tiên gầm lên vỗ tay, đều có rất nhiều diễn viên được Trương Thắng mời đến!

Nhưng ai cũng biết diễn viên không thể nào cứ khuấy động mãi, càng không thể tạo ra được oanh động lớn như thế!

Anh nhìn thấy vẻ mặt của khán giả từng người một, và anh nhận ra rằng đây hẳn là sự kiện tranh tài thành công nhất trong lịch sử trò chơi!

Anh cũng nhận ra, một trò chơi điện thoại di động đơn giản cũng có thể sống động như thế, vậy thì những trò chơi thi đấu cỡ lớn trong tương lai, nếu là các trò thi đấu càng nổi tiếng toàn cầu thì...

Vậy!

Một hình ảnh lóe lên trong đầu anh.

Sau đó...

Không thể ngăn chặn ý tưởng đó!

Anh ta không xem thi đấu nữa mà đứng lên mang trợ thủ rời sân vận động, băng qua con đường ồn ào náo động, đi về khách sạn của họ.

Trong khách sạn...

Trợ lý giúp anh bật máy tính.

Sau đó, anh nhấp vào 'Cực Thố Live'. ...

Sân khấu chính!

MC đang giới thiệu hệ thống thi đấu và luật chơi.

Nhưng 'Cực Thố Live' không chỉ là sân khấu chính mà còn có gần 10 sân khấu phụ.

"Xin chào mọi người, tôi là tiểu Ngọc. Hôm nay, hãy để tôi giải thích về trận đấu đầu tiên của Vòng chung kết toàn cầu S1 'Temple Run'!"

"Đầu tiên là khâu rút thăm..."

"Hừm..."

Trên sân khấu chính.

Các MC đều ăn mặc nghiêm chỉnh, giảng giải chuẩn chỉ, tuy dõng dạc nhưng vẫn thiếu chút xúc cảm gì đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận