Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 648. Hối hận

Chương 648: Hối hận

Cả người cậu như thể bị trói trên cây cột sỉ nhục, nhận lấy sự thóa mạ của vô số người.

Ngay cả trên Weibo, một người bình luận có tên 'Phương Xuyên Tử' đã gọi cậu là một trong những ví dụ méo mó giá trị điển hình từ sau khi iPhone 4 đi vào Hoa Hạ!...

Trương Thắng trở về Yến Thạch Hóa.

Vừa trở về Yến Thạch Hóa thì tình cờ thấy một người đàn ông trung niên cầm túi bao bố bị đám phóng viên vây quanh.

Người đàn ông trung niên luống cuống tay chân, sắp khóc đến nơi nhưng lại không làm gì được.

Các phóng viên rất hùng hổ, liên tục truy hỏi về chuyện của ông và con trai.

Trương Thắng khẽ cau mày, sau đó đi về phía nhóm phóng viên!

Đám đông nghìn nghịt vây quanh Trương Thắng.

Sau khi ông ấy rời đi, Trương Thắng mới đối mặt với những phóng viên này:

"Xin chào giám đốc Trương, cậu có thể đưa ra cái nhìn về tác động của iPhone 4 hiện tại đối với giới trẻ không? Cậu có dự định đổi sang iPhone 4 chứ?"

Hắn ra đứng trước người đàn ông trung niên rồi ra hiệu cho ông ấy mau vào trường học.

"Đúng, là Trương Thắng, Trương Thắng ra kìa!"

"8 ngày sau tôi sẽ cho mọi người biết như thế nào mới là một chiếc điện thoại đáng đồng tiền nhất! Trước những chiếc điện thoại đó, iPhone 4... ha ha!"

"Ồ!"

"Tôi thực sự không thể tưởng tượng tại sao mọi người lại mua iPhone 4! Nó có đáng đồng tiền bát gạo không? Hơn nữa đến giờ công ty tôi vẫn đang còn kiện cáo với iPhone 4 về bằng sáng chế..."

"Chào cậu Trương Thắng, tôi là Hứa Châu, phóng viên của 'Báo Thiên Hạ', tôi muốn phỏng vấn cái nhìn của cậu về bạn cùng phòng..."

"Là Trương Thắng!"

Trương Thắng nhìn những đôi mắt dường như có thể đào ra tất cả sự riêng tư của mình này, trong lòng cảm thấy hơi phản cảm nhưng vẫn mỉm cười.

"Tôi có chút chuyện!"

"..."

Sau khi Trương Thắng nói xong, các phóng viên đột nhiên bắt đầu kích động.

"Tôi rất buồn khi thấy những tin tức này trên mạng, đồng thời cũng cảm thấy rất tức giận!"

"Được rồi, nhiều hơn thì tôi không thể tiết lộ..."

Giang Khải Long cầu xin giáo viên chủ nhiệm Tiền Hâm đừng nói với cha chuyện học viện muốn đuổi học mình.

Giang Khải Long gặp được cha mình.

Cậu cảm giác tai mình đã không còn nghe được bất kỳ tiếng gì nữa.

Nhưng Trương Thắng không nói gì thêm mà bước vào cổng học viện dưới hộ tống của nhân viên bảo vệ. ...

Chủ nhiệm Tiền Hâm có hơi không đành lòng nhưng vẫn liên tục gật đầu.

Tất cả như nổi điên mà chen về phía Trương Thắng.

Cậu như đang nằm mơ một giấc mơ không thể tỉnh lại được.

Tai Giang Khải Long càng ù hơn, cậu vẫn không nghe thấy gì, chỉ cảm thấy hốt hoảng...

Sau đó, cha cậu lảo đảo một cái như là không đứng vững được, một lát sau ông đột nhiên hét to chỉ vào văn phòng.

"Thưa ông Giang, chuyện của Giang Khải Long có ảnh hưởng tác động rất tệ đến xã hội đồng thời phạm vi ảnh hưởng rất rộng, nhà trường đã quyết định xử đuổi học Giang Khải Long..."

Cảm thấy bản thân liên tục ù tai...

Phút chốc cậu thấy được cha mình.

Người cha trước nay nhát gan sợ phiền đứng lên khó tin mà nhìn chủ nhiệm lớp, sau đó như thể không tin vào tai mình lặp đi lặp lại xác nhận với giáo viên chủ nhiệm.

Cha mình có hơi hoảng sợ, tay chân luống cuống ngồi trong văn phòng.

Lúc đó...

Sau khi Tiền Hâm gặp cha thì nói toàn bộ sự tình cho ông ấy biết, cuối cùng nói ra kết quả mà nhà trường quyết định.

Nhưng lời cầu xin của cậu không có kết quả.

Cậu đột nhiên thấy cha quỳ xuống, sau đó kéo cả cậu cùng quỳ...

Cậu cảm thấy đầu gối hơi nhức, khóe mắt hơi nhòe đi, dường như trong một đêm mất đi tất cả.

Bởi vì cha hơi mạnh tay chơi nên iPhone 4 trong túi quần cậu rơi ra, rớt xuống đất, nứt màn hình.

Chiếc iPhone 4 hơn 5. 000 đồng!

Cậu thấy giáo viên chủ nhiệm cũng bất lực, liên tục đỡ cha dậy nhưng cha lại như một con trâu ương ngạnh vậy, liên tục dập đầu và nói một loạt những lời cậu không hiểu.

Ngoài cửa sổ văn phòng...

Hình như có vài học sinh đến xem, thậm chí còn chụp ảnh!

Chủ nhiệm lớp vội đứng lên khiển trách bọn họ rồi kiểm tra, thấy không có ảnh chụp thì cô vội kéo rèm cửa lại...

Nước mắt làm nhòe mắt cậu.

Cậu bắt đầu hối hận...

Cậu cảm thấy một sự nhục nhã và hèn mọn trước nay chưa từng có, nhưng thấy cha tát mình thật mạnh, đè đầu cậu xuống muốn cậu mở miệng nói gì đó...

Nhưng Giang Khải Long phát hiện bản thân không thể nói ra lời nào, chỉ bản năng nói mấy chữ 'Xin lỗi, xin lỗi, rất xin lỗi'.

Tim cậu đau như dao cắt, cậu bắt đầu hối hận, nhưng chuyện đã đến nước này rồi, hối hận chẳng có ích lợi gì nữa.

iPhone 4 tiêm nhiễm giá trị quan méo mó, bản tin cậu xin nghỉ phép để xếp hàng qua đêm giành iPhone 4 đã xuất hiện trên nhiều bài đăng Weibo, thậm chí cả bên truyền thông như 'Nhân dân Nhật báo' cũng chuyển tiếp.

Cậu khiến Yến Thạch Hóa mất mặt lớn, tất nhiên khiến cho lãnh đạo của Yến Thạch Hóa rất tức giận!

Giờ phút này, dường như không ai có thể cứu cậu!

Ngay lúc cậu tuyệt vọng nhất, cậu thấy cửa mở ra.

Cậu nhìn thấy Trương Thắng lẳng lặng bước vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận