Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 1059: Bỏ lỡ cơ hội

Một năm trước, khi Trương Thắng công khai thiết kế ngoại hình iPhone 4, ông chỉ là một người làm thuê lập nghiệp thất bại hơn 40 tuổi ở Hoa Cường Bắc.

Ông muốn nghiến răng lại liều một lần nữa, nhưng do thế chấp, xe vay, các nhân tốt con cái gia đình mà từ bỏ cơ hội ấy.

Sau đó...

Cứ thế bỏ lỡ cơ hội.

Ông từng thoáng buồn sầu, cũng tiếc nuối, nhưng nhiều hơn là chán ngán thất vọng...

Đã 48 tuổi, bắt đầu từ năm 80 cũng đã bỏ lỡ rất nhiều cơ hội...

Ông đã bỏ lỡ những năm tháng huy hoàng nhất của Hoa Cường Bắc, những năm đó gần như là mỗi ngày một đấu vàng, chỉ cần chăm chỉ làm việc, đồ ngu cũng có thể kiếm được một căn nhà lầu.

Ông cũng bỏ lỡ những năm tháng giá nhà đất ở Dương Thành tăng vọt, luôn chờ giá giảm, chờ mãi, sau đó chờ tới lúc mình không mua nổi...

Ông gặp Hứa Bác Văn trong bộ vest, lúc đầu Hứa Bác Văn đến Hoa Cường Bắc cùng một nhóm người để kiểm tra thị trường, nhà đầu tiên tình cờ là cửa tiệm mà ông đang làm việc, ông đối đãi với Hứa Bác Văn rất nồng nhiệt, Hứa Bác Văn thấy ông nhiệt tình, thỉnh thoảng ngồi uống trà trong cửa hàng, nhân tiện hỏi về tình hình mới nhất ở Hoa Cường Bắc, một tới hai đi, hai bên dần quen nhau hơn.

Đêm đó, ông trắng đêm không ngủ...

Loại tự an ủi này khiến trái tim bồn chồn của ông cảm thấy tốt hơn một chút, nhưng chi phí sinh hoạt và giá nhà đất ngày càng đắt đỏ đè nặng ông nghẹt thở như một con chó chết.

Việc này khiến Lâm Diệp Vinh sốc một lúc lâu, sau đó, không hiểu sao, một ngọn lửa lập nghiệp, dần bắt đầu cháy lên.

Ông cũng vất vả lắm mới bắt đầu kinh doanh, nhưng mỗi lần khởi nghiệp đều không suôn sẻ, đợi khi người ta chơi xong hết rồi, ông nhìn trái nhìn phải, do dự không dám vào, cuối cùng trở thành kẻ đổ vỏ bi thảm...

"Nếu mình không có tầm nhìn thì lăn lộn theo người có tầm nhìn vậy, làm con chó cũng được..."

Ông còn bỏ lỡ cả 'Công ty Khoa kỹ thuật Đằng Kỹ', năm 98, Trịnh Hoa Đằng của 'Công ty Khoa kỹ thuật Đằng Kỹ', tên nhóc tuổi trẻ tướng mạo nhã nhặn thuê nhà bên cạnh ông, thậm chí ông còn gặp Trịnh Hoa Đằng, chào hỏi, hai bên cũng cùng nhau ăn sáng dưới lầu, bên kia cũng nồng nhiệt mời ông đến làm việc ở Đằng Kỹ... ...

Đêm đó, ông nói rất nhiều thứ với vợ...

Đôi khi ông nghĩ đây là số phận đang đùa bỡn mình, thi thoảng đến chùa thắp hương bái Phật, cảm thấy mình không kiếm được tiền có lẽ là định mệnh...

Những năm sau Thiên Hi, Lâm Diệp Vinh như là người ngoài cuộc, bỏ lỡ hết cơ hội này đến cơ hội khác...

Sau khi làm quen, Hứa Bác Văn cho biết anh từng là nhân viên bảo vệ...

Cuối năm 2010. lời của vợ Lâm Diệp Vinh đã khiến ngọn lửa trong lòng Lâm Diệp Vinh bùng cháy mạnh mẽ hơn, sau đó, với sự hỗ trợ của vợ, ông đập nồi bán sắt, đặt cược mọi thứ vào 'tiền lời điện thoại' này.

Trong hoàn cảnh này.

"Giám đốc Lâm, anh chọn một bản quyền thiết kế đi... nhà thiết kế chỗ chúng tôi liên hệ anh..."

Vợ không phàn nàn, cũng rất khéo hiểu lòng người, hôm sau lấy tiền riêng của mình, thậm chí lấy cả chút tiền của nhà mẹ đẻ ra!

"Ở nhà không sao hết, anh cứ xông lên đi!"

"Sau khi lô điện thoại di động đầu tiên được lắp ráp, chúng tôi sẽ cho trải qua kiểm tra và kiểm toán chất lượng chuyên môn, mà tôi chịu trách nhiệm mảng này, nếu thử nghiệm thành công, thì ok..."

"Pin lithium của điện thoại anh có thể chọn giá của 'pin Bác Thế' xuất xưởng, bộ xử lý lõi có thể chọn Dương Thành, cũng một chỗ với các nhà sản xuất 'Apple 4' của chúng yooi, đồng thời, hiện tại, một số phụ kiện của chúng tôi cũng có thể mua ở nước ngoài, chúng tôi có xưởng sản xuất được ủy quyền ở Brazil... anh có thể đặt hàng với chúng tôi ngay bây giờ..."

"Màn hình, cảm ứng, baseband, chip... Nếu anh có con đường riêng, anh có thể xin đường của mình, nếu anh không có con đường riêng, chúng tôi có thể giúp anh có con đường mua cùng giá..."

"Giám đốc Lâm, anh không cần phải lo lắng về các con đường bán hàng và quảng cáo sau khi sản xuất điện thoại, chúng tôi có quan hệ với thiếu công tử Vương Kiện Thông của Wanda, có quyền ưu tiên chọn quầy trong một khu vực của 'Trung tâm thương mại Wanda'... trên mạng có 'Trung tâm thương mại trực tuyến Cường Thắng' bán online, đồng thời, về mặt quảng cáo có 'Video Cực Thố' của chúng tôi, các streamer đang thử hỗ trợ bán hàng, hiệu quả thử trước mắt vẫn ổn..."

Lâm Diệp Vinh ngồi trong phòng làm việc của Hứa Bác Văn, nhìn Hứa Bác Văn nói một đống lời.

"..."

"Nói đi..."

"Giám đốc Hứa, tôi có một câu hỏi!"

Cảm xúc hưng phấn ban đầu dần bắt đầu trở nên hơi mờ mịt, cuối cùng không khỏi nhìn Hứa Bác Văn:

"..."

"..."

Mặt trời lặn.

Hoàng hôn nhuộm đỏ bầu trời.

"..."

"..."

"Nhân tiện, mặc dù trọng lượng chúng tôi nhỏ, nhưng thủ tục gì cần có cũng phải có, thời gian trước, các lãnh đạo của Ủy ban Cải cách và Phát triển Quốc gia đã phê duyệt giấy phép sản xuất điện thoại di động IOOP của chúng tôi...

"..."

"Anh giúp chúng tôi mở đường hết rồi, thế chúng tôi làm gì? Chúng tôi chỉ bắt chéo chân, đưa tiền rồi chờ tiền tới?"

"Đâu, ít ra các anh phải đầu tư xây dựng nhà máy lên, à, nói tới chuyện xây dựng nhà máy, 'Công ty Khoa học kỹ thuật NC' chúng tôi sẵn sàng trợ cấp quỹ xây dựng nhà máy 400. 000 cho các anh... Tất nhiên, tiền đề là phải xây dựng một nhà máy phù hợp với yêu cầu và thông số kỹ thuật của chúng tôi, chỉ sau khi bộ phận kiểm toán của chúng tôi hài lòng thì chúng tôi mới có thể phê duyệt số tiền này..."

"..."...

Rạng sáng ngày 13/4.

Phòng họp của 'Điện thoại Trung Thịnh'.

Nhậm Khải nhìn mấy hãng ông lớn điện thoại nội địa đang ngồi trong phòng họp.

Phòng họp mờ ảo, khắp ngõ ngách đều tràn đầy khói thuốc lá sặc người.

Ba CEO của 'Trung Thịnh', 'Taomi' và 'VIK' mãi im lặng hút thuốc, không ai nói gì.

Trước năm 04, ba bên là đối thủ của nhau.

Giết nhau ngươi chết ta sống trên con đường điện thoại nội địa này.

Mặc dù 'Trung Thịnh' thắng, nhưng hai bên còn lại cũng ăn được đầy dầu trên mồm.

Sau năm 05, ba bên vẫn là đối thủ, nhưng càng giống một đám người bị điện thoại nước ngoài đánh cho mất phương mất hướng, kéo dài hơi tàn trong thị trường, nương nhờ huy hoàng một thời rướn mấy hơi, làm chó culi cho công ty thông tin.
Bạn cần đăng nhập để bình luận