Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 757. Mượn chúng ta kiếm tiền

Ngoài cửa sổ.

Một cơn gió thoáng qua.

Mang theo hơi nóng.

Tháng 7 chính là thời gian mùa hè oi bức nhất.

"Giám đốc Trương, tư bản không đáng sợ như cậu tưởng đâu, bọn họ chắc chắn không phải quái vật hồng thủy, hơn nữa rất nhiều tiền bối đều đi con đường này, chúng ta không phải lo lắng gì cả..."

Ánh mắt Trương Thắng chuyển từ cửa sổ lên mặt Lý Cường, chăm chú hỏi một câu:

"Anh hiểu tư bản không?"

Lý Cường sững sờ.

"Khách hàng tìm đến vì giá rẻ thì cũng sẽ rời khỏi vì giá rẻ... đừng nhìn lượng tiêu thụ 8 triệu, thực ra đều là chúng ta đang trả tiền, hoàn toàn không kiếm lời!"

Nhưng...

"Hiện tại 'Trung tâm mua sắm Cường Thắng' đang trong giai đoạn phát triển đi lên mạnh mẽ, đã có 200. 000 hội viên đăng ký! Đồng thời trong một tuần, lượng tiêu thụ của 'Trung tâm mua sắm Cường Thắng' đã đạt mức 8 triệu, có 200 hãng thương hiệu lên sàn, 30 thương hiệu đang được sắp xếp cho lên, gần 50 nhà thương hiệu đang trong quá trình thỏa thuận... giám đốc Trương, bây giờ chúng ta đang trong thời cơ mấu chốt, không có sự che chở của tư bản, cậu muốn đốt tiền đi chăng nữa thì đốt được bao lâu chứ?"

Tuy lòng Lý Cường có chút xúc động nhưng sau khi nghe Trương Thắng hỏi thì vẫn rất nghiêm túc báo cáo số liệu.

Cuối cùng anh nhìn đi nơi khác.

Nghe xong hắn gật đầu.

Ban đầu trong lòng anh rất muốn nói 'Tôi hiểu'.

Sau khi báo cáo xong, Lý Cường lại bắt đầu trở nên lo âu.

"Số liệu đến nay của 'Trung tâm mua sắm Cường Thắng' thế nào rồi?"

Nhưng không hiểu sao, dưới con mắt chăm chú của Trương Thắng anh lại cảm giác bản thân không nói nên lời.

"..."

Thấy Trương Thắng im lặng hồi lâu, Lý Cường lại gấp gáp:

"..."

"Giám đốc Trương..."

Trương Thắng lắng nghe từ đầu đến cuối.

Lại không nói một lời nào.

Đang nói chuyện đầu tư đột nhiên chuyển qua lợi nhuận thương gia, ích lợi thực của khách hàng.

"Mục tiêu chính của chúng ta là để thương gia tiếp tục có lợi nhuận, để khách hàng nhận được ích lợi thực sự..."

"Giám đốc Lý, giai đoạn tiếp theo, chúng ta càng phải xét duyệt nghiêm ngặt hơn với các thương hiệu lên sàn... tranh thủ chọn các thương gia nhỏ và người trẻ lập nghiệp là chủ..."

"Có."

"Tôi cũng đang nói chính sự với anh."

"Giám đốc Lý."

Một chốc sau, anh thấy Trương Thắng đứng lên.

Lý Cường chỉ cảm thấy càng ngu người, ngực càng kìm nén, thả lỏng một lát rồi mới thở dốc một hơi.

Bầu không khí trong văn phòng cứng đờ.

Trương Thắng nhìn chằm chằm Lý Cường, đột nhiên nói một câu sâu xa:

"Giám đốc Trương!"

"Giám đốc Lý..."

"Tôi đang nói chuyện chính sự với cậu đó!"

"?" – Lý Cường hơi mờ mịt.

Nhưng Trương Thắng vẫn nói mấy câu 'ông nói gà bà nói vịt':

"Giám đốc Trương, sắp đến 8/8 rồi, 'Groupon' lập tức lên dây cót, Taozhu. com dồn lực chờ bung, giám đốc Trương, trông chúng ta đầy bồn đầy ắp, lưu lượng ngày càng tăng trưởng, nhưng nếu như không làm mới sách lược trợ cấp tài chính thì sớm muộn gì khách của chúng ta cũng bị bọn họ hút đi, đến khi tẩ cả đều chạy đi thì lượng tiêu thụ của thương gia sẽ giảm nhiều, cứ tiếp diễn mãi chúng ta chỉ có chết!" – Lý Cường nói một hơi các dự đoán trong tương lai.

Không liên quan nhau gì hết? Hơn nữa muốn làm được hai điểm này thì cũng phải có tiền tiêu chứ!

"Giám đốc Lý, đại chiến của tư bản sắp nổ ra rồi, cuộc chiến này sẽ vô cùng tàn khốc, hơn nữa khai chiến thì dễ nhưng thật sự muốn dừng tay lại rất khó..."

Trương Thắng nhớ về 'đại chiến nghìn group', 'Lịch sử trỗi dậy của Pinduoduo' ở thế giới trước.

Đó là bãi chiến trường cực kỳ đẫm máu trong biển tư bản.

Lý Cường cau mày, anh nhận ra mình đã không thể câu thông được với Trương Thắng:

"Giám đốc Trương, tôi không biết cậu muốn nói gì..."

Anh thậm chí còn hoài nghi có phải Trương Thắng đã nhận cú sốc nào đó cho nên tư duy bắt đầu hỗn loạn, anh chẳng hiểu Trương Thắng đang nói gì.

"Quả thật chúng ta có thể cầm được khoản đầu tư to lớn, thời gian kế tiếp cũng có thể so đấu tiêu tiền với vô số 'thương gia Groupon', đánh từ online xuống offline, dùng bất cứ thủ đoạn nào... thậm chí chúng ta có khả năng trở thành kẻ chiến thắng cuối cùng, đi lên ngai vàng, nắm toàn bộ thị trường trong tay, nhưng... anh có nghĩ đến, tư bản giúp chúng ta tiêu nhiều tiền như thế, lẽ nào cảm thấy là bọn họ làm từ thiện?"

"Họ là muốn mượn chúng ta kiếm tiền..."

"Không sai, nhưng vô hình trung anh cũng sẽ trở thành người phát ngôn ở Hoa Hạ của bọn họ, tức là 'con rối'!"

"Nhưng không phải bọn họ nói sẽ không tham dự quyền bỏ phiếu trung tâm, sau đó..."

"Khi anh bị tư bản to lớn khống chế, rời khỏi tư bản chỉ có chết, những quyền bỏ phiếu trung tâm này có ý nghĩa gì với họ đâu?"

Lý Cường nghe thế thì sững sờ rồi hít một hơi thật sâu:

"Nhưng ít ra chúng ta có thể sống sót, kiếm tiền..."

"Giám đốc Lý, anh tin tôi không?"

"Giám đốc Trương, bây giờ tôi ngồi trong văn phòng trò chuyện những thứ này lẽ nào không đủ để chứng minh tôi tin cậu ư?"

"Nếu anh tin tôi, anh cứ làm theo lời tôi nói, cho dù bên ngoài xảy ra bất kỳ chuyện gì chúng ta cũng phải nghĩ cách khống chế chi phí chi tiêu, tuyệt đối đứng làm quảng cáo offline, giữ vững lợi nhuận thương gia, cho dù rất nhỏ nhưng chúng ta cũng phải giữ vững lợi nhuận của các thương gia nhỏ tầm trung, ngoài ra chúng ta phải di dời trận địa, thành phố lớn tiếp theo là nơi chém giết khốc liệt nhất, chúng ta phải xuống các thành thị hạng 2 hạng 3 tìm các thương hiệu hợp tác, tránh khỏi gió táp... anh nói kéo dài hơi tàn cũng được, chật vật cũng được, nhưng ít ra chúng ta có thể sống sót."

Lý Cường cắn răng, trong lòng rất không cam tâm:

"Lẽ nào chúng ta chỉ có thể làm người đứng xem trong trận chiến này? Rõ ràng chúng ta có thể tham chiến!"

"Nhớ cho rõ, sống sót thì chúng ta mới trở thành người thắng thực sự."

"..." – Sau khi nghe xong, Lý Cường cúi đầu.

Anh ngồi trên ghế châm một điếu thuốc.

Qua khoảng 10 phút, cuối cùng anh gật đầu, thở dài một hơi:

"Được..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận