Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 280. Bẫy

Chương 280: Bẫy

Ngày 18 tháng 11.

Chương trình 'Tiểu Lệ đến hỗ trợ' một lần nữa đến nhà bà Trần.

Nhà bà Trần vẫn cứ như một năm trước.

Đất cát lộn xộn đã mọc cỏ, cuốc bị rỉ sét úa vàng, túi xi măng chồng chất từng tầng đã cứng đến như ụ đá...

Trừ những thứ này ra thì chẳng khác gì với một năm trước.

Một năm trôi qua, bà Trần kể lại từ lúc tu sử trang hoàng nội thất, trong giọng vẫn còn bực bội, dắt ekip chương trình đi xem các góc trong nhà, nói lúc trước 'Trang Trí Hoành Viễn' vô trách nhiệm đến mức nào các thứ.

Khoảng 9 giờ sáng.

Nhưng khi ấy, 'anh Dương' cũng là bộ dáng này, từng bước khiến bà Trần rơi vào bẫy.

Còn kiến trúc sư đi cùng thì lại đo đạc phòng một lần nữa, một bên so với những chỗ không hợp lý trên bản vẽ cũ, một bên dần dần sửa chữa vẽ lại.

"Bà chủ bà khỏe chứ, tôi là Lý Bân, người phụ trách phần công trình dang dở, đêm qua khi công ty chúng tôi nhận được điện thoại của bà đã lập tức lấy ra bản thảo thiết kế lúc trước, cũng mang theo người thợ từng phụ trách công trình này..." – Trên mặt Lý Bân nở nụ cười áy náy, giới thiệu nhóm người ở sau cho bà Trần.

Lý Bân cầm sổ ghi chép, vừa nghiêm túc nghe vừa ghi lại nhu cầu của bà Trần.

Ngay sau đó...

Cho dù cô cảm thấy mấy người này là ra vẻ làm công trình một lần để lấy mặt mũi dưới ống kính truyền thông.

Cửa thang máy truyền đến tiếng gõ cửa.

Các công nhân thì di dời những bao xi măng để lâu ở đây đi, đổi thành những bao xi măng mới.

Bà thấy Lý Bân mặc đồ lao động, dẫn theo kiến trúc sư và công nhân đến.

Bà Trần đi mở cửa.

Bà Trần chịu thiệt thòi lớn nên khó tránh khỏi cảm giác kháng cự, tất nhiên là khó có nụ cười nào, nhưng ba cũng biết rõ không thể tiết giận vào những người đến sau này, bọn họ cũng là nạn nhân, thế là gật đầu với tất cả mọi người một lượt. Sau khi gật đầu, nói cho Lý Bân tình huống của căn nhà này dưới ống kính.

Sau khi nói xong nhu cầu, bà đưa chìa khóa cho Lý Bân rồi dẫn truyền thông xuống lầu, đi nhìn xem những hộ khách bị hại thử.

Lý Bân rất có lễ phép, thái độ cũng cực kỳ ngay thẳng.

Những người khách bị hại khác cũng không có tốt tính như bà Trần.

Bà Trần thấy cảnh này...

Nhưng chút khó chịu trong lòng lại vơi đi khá nhiều.

Thường là một chuyện rất khó.

"..."

Trên cơ bản thì thái độ của các khách hàng với chuyện 'Trương Thắng' đột nhiên xuất hiện đều không khác nhau mấy.

"Dưới con mắt giám sát của truyền thông thì làm chút công việc, nhưng sau khi truyền thông đi, chuyện cứ thế bỏ qua, tôi đoán là lại thế thôi!"

Nhưng mà...

"Nhận lại? Tôi xem là lại đến lừa tiền!"

Cảm quan trong lòng tốt hơn không ít.

Sau khi nhìn xem xi măng được chồng gọn gàng, vách tường được dán nhãn sạch sẽ, sơ đồ đường ống thủy điện...

Đi vào phòng mình.

"Chúng tôi chỉ xem kết quả, nói cho hay thì có ích gì? Quan trọng là phải làm cho tốt!"

Bọn họ sẽ xem tình hình công ty trang hoàng nội thất này chỉnh đốn sửa chữa, trước đó bọn họ không bao giờ lại trả thêm một đồng xu cắc bạc nào.

Bà Trần đi theo truyền thông rời khỏi nhà những nạn nhân kia, lại quay về căn nhà riêng của mình.

Giờ phút này, thái độ trong lòng bà cũng y hệt với những khách bị hại khác.

Niềm tin.

Việc phỏng vấn như vầy cứ tiếp tục đến chiều tối.

Mặc dù đêm qua trong báo Tân Thành đã đưa ảnh 'Trang Trí Hoành Viễn' được nhận lại, cũng có người cung cấp tiền trang hoàng, nhưng đa số các khách hàng vẫn có chút không tin tưởng như cũ.

Nhất là đối với người từng bị lừa gạt, lại bồi dưỡng niềm tin giữa người với người thì càng khó.

Ngay sau đó...

Bà thấy Lý Bân dắt theo kiến trúc sư đến trò chuyện về thiết kế một lần nữa.

Nói liền nói đến đêm.

Bà Trần hơi mệt mỏi, nhưng không biết sao lại một lần nữa bắt đầu mong đợi về căn nhà của mình.

Cảm quan với đám người Lý Bân ngày càng tốt hơn!...

Ngày 19 tháng 11.

Biển hiệu 'Trần Nhà Tích Hợp Sâm Sâm' từng ở cạnh 'Trang Trí Hoành Viễn' bị lấy xuống.

Trên đất trống ở cửa ra vào, một đám thương nhân từ Yến Kinh vào ở, những thương nhân này được dẫn dắt bởi sự kiện 'Trang Trí Hoành Viễn', đến giúp công ty trang hoàng đối phó với những chỗ trúc trắc trong các giai đoạn trang trí khác nhau.

Ban đầu chỉ là các hộ khách bị hại đến xin tư vấn.

Lúc đi vào thì tính ai cũng hơi 'nóng'.

Nhưng lúc rời khỏi sau khi nhận được một vài tư vấn, trên mặt những khách hàng ấy thường hay mang vẻ 'do dự' hoặc là 'vui mừng kinh ngạc'.

Về sau...

Dần dà thấy vậy, các khách hàng còn chưa trang hoàng, hoặc là vừa định gọi công ty trang hoàng khác thấy vậy, nghe danh đến đây.

Trên thế giới này, đôi khi rất kỳ lạ, mơ mơ hồ hồ có một chuỗi dây khinh bỉ.

Thương hiệu bản địa của Hoa Hạ không như hàng ngoại nhập từ nước ngoài, thương hiệu nhỏ ở vùng địa phương Hoa Hạ không bằng với thương hiệu bản địa ở Yến Kinh hay Ma Đô.

Sau khi các khách hàng này đi vào hệ thống của những thương gia Yến Kinh, theo bản năng cảm thấy sự chuyên nghiệp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận