Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 736. Muốn gặp Trương Thắng một lần

Chương 736: Muốn gặp Trương Thắng một lần

Bộ tiểu thuyết sẽ được bán vào đầu tháng 6.

Là tác phẩm thứ hai của nàng tác giả xinh đẹp Lâm Hạ đồng thời còn là tác phẩm cùng tên với bộ phim tài liệu nổi tiếng ấy, một khi được phát hành, bộ tiểu thuyết này sẽ dấy lên làn sóng to lớn trên thị trường.

Vừa lên kệ được 5 ngày!

đã có lượng bán ra 10. 000 quyển đáng kinh ngạc, gấp đôi so với cùng thời!

Doanh thu một tháng, sức nóng của chưa hề có dấu hiệu giảm đi, ngược lại còn bán được 50. 000 quyển nhờ danh tiếng tốt Lâm Hạ tích lũy được trên mạng!

50. 000 quyển, lại gấp bội!

Trong một thị trường mà sách giấy ngày càng xuống dốc như hiện nay, doanh thu 50. 000 quyển trong một tháng đã là một con số khủng khiếp, mà nó cũng không phải là sách tham khảo hay tiểu thuyết gì, chỉ là một quyển sách đề tài phóng sự... ...

Cô không khó chịu gì những chuyện này.

Nhưng cũng không có nghĩ nhiều, quay đầu nhìn hướng khác, giờ đây mắt cô chỉ nhìn về phía lối vào, đợi Trương Thắng đến.

Phần da thịt và gương mặt mơn mởn lộ ra ngoài cùng với dáng người bốc lửa lồi lõm đúng chỗ, nhất là khi mặc váy ngắn lộ ra cẳng chân dài mảnh khảnh trong mùa hạ này, đứng ở đó tựa như là người mẫu vậy, khiến cho người ta không nhịn được mà muốn nhìn thêm vài lần...

Mặc dù mọi người đều mặc như thế nhưng cô vẫn thấy hơi là lạ.

Lâm Hạ đeo khẩu trang và đội mũ im lặng đứng đợi trước cửa rạp.

Chỉ là sách mới của cô đã nổi tiếng, sau khi nổi tiếng thì trong lòng luôn có hơi cảm kích Trương Thắng, muốn mời hắn ăn một bữa cơm, đi xem phim, nói chuyện phiếm, thảo luận con đường tương lai và cũng nhờ Trương Thắng phân tích giúp cô nên viết đề tài gì cho sách mới...

Buổi sáng.

Đã gần hơn một tháng cô không gặp Trương Thắng.

Tuy cô giấu rất kín nhưng bên cạnh vẫn có vài chàng trai không nhịn được mà đưa mắt nhìn.

Trong rạp chiếu phim rộn ràng.

Từ nhỏ đến lớn cô luôn là thế, đi đến đâu đều là tâm điểm, chỉ có một chuyện cô hơi khó thích ứng là váy hôm nay mặc rất ngắn, thực sự hơi hơi ngắn...

Nhưng lý do này rất gượng gạo.

Vô số con mắt nhìn Lâm Hạ, cảm giác được vài tầm mắt nóng cháy, mặt Lâm Hạ hơi đỏ, hai chân hơi rụt lại.

Lâm Hạ suy nghĩ cặn kẽ, cảm thấy sâu trong tim mình là muốn gặp Trương Thắng một lần.

Thật sự thì cũng không có gì gọi là rất nhớ hay 'một ngày không gặp như cách tam thu'.

Được đấy!

"Khụ, Trương Thắng..."

Cô hơi chần chờ một lát, sau đó đứng ở cửa rạp nhìn bọn họ đứng thang máy lên.

"A, Lâm Hạ, sao cậu lại ở ngoài..."

Cô thấy Trương Thắng đến.

"Xin chào, cô Lâm..." – Thẩm Tiểu Hi đánh giá Lâm Hạ, đưa tay ra bắt tay với cô ấy.

Khoảng chừng 10 giờ.

Không chỉ thế mà còn vô cùng xinh đẹp, thật ra Thẩm Tiểu Hi từng nhìn ảnh chụp trong trẻo của Lâm Hạ trên mạng, dù đều cùng là con gái nhưng vẫn không nhịn được mà mơ ước, hơn nữa dường như dáng người của Lâm Hạ ngoài đời còn đẹp hơn trên mạng.

Lâm Hạ quá trẻ.

Một cảm xúc khó tả dâng lên trong lòng theo bản năng nhưng vẫn bình tĩnh cười mỉm.

Cô vô thức đi về phía Trương Thắng, đi được vài bước thì thấy bên cạnh Trương Thắng có một cô gái tóc ngắn mặc vest đi cùng.

"Thấy cậu và chị gái này nói chuyện hăng say nên tớ không quấy rầy, Trương Thắng cậu không giới thiệu chút sao..."

"Giám đốc Thẩm, đây là bạn học của tôi, là nhà đầu tư thiên sứ lúc tôi vừa khởi nghiệp, cô Lâm Hạ, đồng thời cậu ấy còn là một tác gia xuất chúng... Lâm Hạ, vị này là giám đốc quản lý của NC Entertainment bọn tôi – giám đốc Thẩm, lúc tôi bế quan học tập may mà có giám đốc Thẩm xử lý công ty ngắn nắp..."

Trương Thắng tươi cười giới thiệu đơn giản.

Cô gái tóc ngắn vẫn luôn nói chuyện với Trương Thắng, Trương Thắng cũng nghiêm túc nghe, thi thoảng gật đầu, lực chú ý hoàn toàn ở trên người cô ấy, lúc hai người bước qua Lâm Hạ cũng không phát hiện.

Trương Thắng sững sờ, vô thức quay đầu:

Cuối cùng cô theo sau Trương Thắng, kéo tay hắn.

Không biết có phải là tiết trời gần đây quá nóng hay do điều hòa ở cửa rạp quá cao mà Lâm Hạ cảm thấy ngực hơi khó chịu.

Thật khó tin khi mà giám đốc Trương lại có cô bạn học như thế này.

"Xin chào, giám đốc Thẩm!"

Lâm Hạ cũng bắt tay với Thẩm Tiểu Hi, trong đầu lại nhớ đến câu 'Xử lý công ty ngắn nắp' mà Trương Thắng nói.

Từ 'ngăn nắp' này vốn là một từ hay, lúc sáng tác cô cũng hay dùng đến, nhưng không hiểu sao nghe từ miệng Trương Thắng lại như là có ý khác vậy.

Mắt không bất giác lia khắp người Thẩm Tiểu Hi...

Chị gái này vừa nhìn đã thấy đẹp, hơn nữa còn thuộc kiểu càng nhìn càng có phong cách, càng nhìn càng thấy kìm lòng, nhất là cử chỉ nói chuyện cùng với khí chất già dặn mạnh mẽ khiến bản năng Lâm Hạ cảm thấy giữa cô và cô ấy có một khoảng cách khó hiểu.

Sau khi bắt tay, nhất thời hai bên im lặng.

Còn Trương Thắng thì nhìn hai người một cái rồi cười lên.

"Còn chưa mua vé ư?"

"Chưa..."

"Vậy tôi đi mua vé ha." – Trương Thắng gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận