Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 1021: Không đủ

Vốn dĩ Lý Trung Nghiêu tưởng rằng Trương Thắng sẽ cứng miệng, anh đã chuẩn bị rất nhiều lời, nhưng không ngờ sau khi Trương Thắng rót cho mình một chén trà thì trên mặt hắn không còn nụ cười nữa, mà gật đầu rất nghiêm túc.

"Giám đốc Trương, từ đầu tới cuối tôi đều cảm thấy, dù là điện thoại hay Groupon, hoặc đồ ăn ngoài đều là tư bản đánh nhau... giám đốc Trương, tôi không ngại nói cho cậu, có rất nhiều tư bản giống tôi đang nhìn chằm chằm chiếc bánh ngọt này, mài đao chuẩn bị ra trận, bây giờ cậu có lợi thế, nhưng nền tảng của cậu vẫn còn rất yếu, cậu không đủ khả năng để chiến đấu với bất kỳ cuộc chiến tiêu hao nào mà tư bản đổ vào, thị trường Groupon trước mắt, một ngày đã đốt hàng tỷ NDT, đại chiến điện thoại không thể đốt yếu hơn nó được, thậm chí điên rồ hơn..."

"Giám đốc Lý, tôi hiểu những gì anh nói, đừng đưa mấy câu hù người nữa, 'Trung tâm thương mại trực tuyến Cường Thắng' có thể sống từ năm trước đến nay, điện thoại trong tương lai cũng có thể sống đến năm sau, mà còn sống được rất tốt..."

"Giám đốc Trương, tôi muốn nói với cậu về chuỗi sản nghiệp trước, cậu, lúc trước tôi từng đầu tư qua mảng điện thoại, tôi hiểu rất rõ cửa nẻo trong đó..."

"Giám đốc Lý, thôi đừng nói mấy cái không có đó nữa, tôi nói thẳng đi, anh muốn cho tôi bao nhiêu tiền, thời gian của chúng ta đều có hạn, anh cứ nói toẹt ra có kế hoạch gì, sắp xếp gì, đầu tư như nào..."

"..."

Những lời đột ngột này khiến cổ họng Lý Tông Diệu đột nhiên nghẹn lại, như thể ngàn từ vạn chữ đều bị mắc kẹt ở sâu trong cổ họng, một lúc lâu vẫn không nói được gì.

"Giám đốc Lý, chúng ta đều đã qua thời đại nói về mộng tưởng và hiện thực rồi, tôi biết rõ hơn ai hết, nói không ngoa chứ bàn về mộng tưởng anh căn bản không nói nổi với tôi đâu..." – Sau khi Trương Thắng rót cho Lý Tông Diệu một chén trà liền nhìn chằm chằm Lý Tông Diệu.

"Giám đốc Lý, đưa một tỷ đi! Đưa một tỷ đi rồi tôi chia anh 10% cổ phần..."

Anh nhìn tên thanh niên nói khoác không biết ngượng mồm này, có cảm giác hắn xem mình như đồ đần!

"Mặc dù 'Apple' là một doanh nghiệp non trẻ, nhưng tôi và Lâm Quốc Đống đã liên tiếp đầu tư gần một tỷ NDT vào tài nguyên, 200 triệu của anh đưa có bao nhiêu lượng? Hay là có bao nhiêu vang?"

Khi Lý Tông Diệu nghe câu này, anh ta sững hết cả người.

"Tôi đã chuẩn bị 200 triệu và sẵn sàng đầu tư vào 'Apple' của cậu."

Nghe một tỷ có vẻ phóng đại, nhưng chưa biết chừng thật sự có người nóng đầu vọt lên.

Giống như một thanh kiếm, vô hình trung đã dồn cuộc đàm phán chưa đến nơi đến chốn này vào một góc, thậm chí còn dồn Lý Tông Diệu vào góc tường.

Một lúc sau, anh ý thức được hắn chẳng hề có bất kỳ thành ý nào, thậm chí giờ khắc này anh còn có suy nghĩ đứng lên phủi mông đi.

"200 triệu là quá ít, không đủ cho tôi chút nào." – Trương Thắng khẽ cau mày, lắc đầu:

Lý Tông Diệu nhìn Trương Thắng, trong lòng chửi mẹ mày, mắng thằng Xuân tóc đỏ này không theo lẽ thường, nhưng trên mặt lại càng bình tĩnh:

"..."

"Vậy anh còn tới làm gì, anh đi làm đi chứ..."

"Một vòng đầu tư 200 triệu, nếu 200 triệu trôi qua, tôi sẵn sàng đầu tư thêm 400 triệu nữa..." – Lý Tông Diệu hít sâu một hơi, cau mày.

"..."

Nhưng anh không đi, anh hiểu được nếu mình đi, đằng sau còn sẽ có nhiều nhà đầu tư đến.

"Một tỷ, 10%, cậu không cảm thấy mình đòi hỏi nhiều à? Theo định giá thị trường, ước tính 'Apple' của cậu chỉ 2 tỷ! Hơn nữa, tôi hy vọng cậu hiểu rằng cậu là một doanh nghiệp rỗng xác, dây chuyền sản nghiệp của cậu khá yếu, thậm chí dây chuyền sản xuất còn vừa thành lập, bao gồm cả hệ thống hậu mãi, cậu vẫn rất yếu kém, hơn nữa cậu chung quy là iPhone 4 giả nhái, không có bất kỳ công nghệ lõi nào, chỉ cần tôi chịu, lúc nào tôi cũng có thể làm một hãng điện thoại đè cậu xuống..." – Lý Tông Diệu nhìn chằm chằm Trương Thắng.

"Giám đốc Lý, tôi luôn cảm thấy cuộc đàm phán chúng ta nên thành thật, đừng lấy thể xác tiền bối nhìn tôi một cách cao cao tại thượng như vậy, ở đây là sân nhà của tôi, không phải của anh! Ngoài ra, cuộc chiến Groupon đã diễn ra gần một năm, anh đốt gần một tỷ nhỉ? Đốt nhiều tiền như thế, chèn ép 'Tổ Ong giao hàng tận nơi' và 'Trung tâm thương mại trực tuyến Cường Thắng' của tôi nhiều lần vậy, anh đánh ngã được tôi không? Muốn đánh thì cứ đánh tiếp đi! Tôi theo anh luôn!"

Anh không thể thấy bất kỳ cảm giác tôn trọng nào từ Trương Thắng, anh lại hít một hơi thật sâu, lạnh lùng nhìn thẳng vào Trương Thắng:

Sau khi nhìn thấy biểu cảm của Trương Thắng, thân thể Lý Tông Diệu đột nhiên run rẩy, mặt tái xanh vì tức giận.

Tên này nói chuyện bình thường được không vậy?

"Giám đốc Trương, mấy lời cậu nói thật vô nghĩa, hôm nay tôi đến đây với thành ý đấy!"

Đệt!

"Giám đốc Trương! Tôi đang nói về việc hợp tác với cậu, cậu chắc chắn phải đẩy tôi về phía đối thủ đúng không? Cái đệt bộ tưởng mình là vô địch thiên hạ thật hả?" – Lý Tông Diệu nhìn thái độ 'dồn' của Trương Thắng, bỗng nhiên bốc lửa lên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận