Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 143. Kẹt sâu trong bùn

Chương 143: Kẹt sâu trong bùn

Ngoài điện thoại.

Kha Triển Sí tựa như bị đánh một đòn cực mạnh vậy, ngu ngơ một lúc lâu.

Sau đó vội nhìn về Tưởng Tiểu Ưu đầu tiên.

Tưởng Tiểu Ưu lật ra hợp đồng ban đầu của 'Đang Tuổi Thanh Xuân', khi cô lật đến phần ký tên thì sửng sốt.

Hợp đồng thật sự ký cả Kha Triển Sí vào, mà một lần còn là mười lăm năm!

Lúc Tưởng Tiểu Ưu lấy hợp đồng đưa cho anh ta xem, tim anh co lại mãnh liệt.

Giờ phút này...

Có thể ký hợp đồng xuất bản, có một khoản tiền cho họ, bọn họ còn hi vọng điều gì xa vời như vậy?

Bản thân Kha Triển Sí chính là một người xuất thân biên đạo chuyên nghiệp, có kinh nghiệm làm đạo diễn, vì tác phẩm, anh biện luận dựa vào lí lẽ, thậm chí không tiếc nhượng bộ một bước lớn, rồi lại chỉ kiếm lời 200 nghìn.

Về sau, khó khăn lắm mới tìm được một hợp đồng chịu ký xuất bản, bọn họ xúc động vô cùng, cũng không nghĩ nhiều như vậy!

Sau khi nó hot, Kha Triển Sí cũng thành danh, rồi sau đó nữa, tư bản tìm tới.

Vành mắt Tưởng Tiểu Ưu đỏ rực, đã từng cô cực kỳ kiên cường, giờ đây cũng cảm thấy vô cùng uất ức.

Nhưng giờ khắc này, bọn họ mới biết được, ý nghĩ lúc trước của mình là ngây thơ và hoang đường đến mức nào.

Anh nhận ra tất cả mọi người đều đang ép khô giá trị của mình!

200 nghìn, bọn họ còn rất vui vẻ, ít ra thì phim của họ hot lên, thanh danh cũng nổi theo, họ có thể nhận thêm càng nhiều bộ phim...

Lúc trước, 'Đang Tuổi Thanh Xuân' của Kha Triển Sí cũng không hot mấy, thậm chí còn khó xuất bản, không còn đường để đi, bọn họ vấp phải trắc trở khắp nơi.

Anh đặt mông ngồi dưới đất, chỉ thấy đầu óc vang lên tiếng ù ù, nửa ngày còn chưa hồi thần.

Sau đó, không ai nghĩ đến, tiểu thuyết 'Đang Tuổi Thanh Xuân' hot lên!

"Hợp đồng đạo diễn cậu ký lúc trước có vấn đề, bên trong nói là phim mà cậu làm đạo diễn phải trả 40% thù lao cho Tinh Quang Vị Lai, cũng là ký nhận người đó!"

Khi ấy, bọn họ còn có thể nghĩ được gì chứ?

"Cậu nhìn đi, có phải tờ hiệp ước này là điều khoảng chặt chém không!"

Cái thế giới này, chỉ cần nổi danh, tiền sẽ cuồn cuộn bay tới không phải sao?

Tất cả mọi thứ đều là một âm mưu.

Lạnh càng thêm lạnh.

Anh đang hoang mang lo sợ.

Trong không khí tràn ngập hơi thở sát khí.

Trong điện thoại, chị Lý Diễm Hồng dùng một âm giọng cực kỳ tức giận để nói những lời này.

Quả nhiên là bị Trương Thắng đoán đúng rồi.

"..."

Anh ta không có cách nào lùi lại, lùi lại thì sau lưng là hắc ám, trong hắc ám ẩn chứa không biết bao nhiêu thứ đáng sợ.

Rồi sau đó, anh trở thành vật hi sinh trong trận tranh đấu đẫm máu này, bị tư bản cuốn đi...

Bọn họ muốn anh làm một viên đạn, bắn thật mạnh về Tinh Quang Vị Lai!

Dường như Kha Triển Sí đã bị rút cạn sức lực, nằm ngửa trên ghế salon.

Thở dốc...

Kha Triển Sí điên cuồng thở hổn hển.

Anh im lặng.

Khủng hoảng bắt đầu lan tràn.

"Bây giờ chỉ có một cách, chúng tôi biết Tinh Quang Vị Lai đang chơi hợp đồng âm dương, tính kế tay trải qua tay phải, lần này chúng tôi liên hệ rất nhiều người, tôi hi vọng cậu có thể đi đầu phơi bày chuyện này lên Internet, đồng thời chúng tôi cũng nói qua cho truyền thông bên chính phủ, cho dù cậu phơi bày thì bộ phận pháp lý của chúng tôi vĩnh viễn đứng sau lưng cậu!"

Càng lún càng sâu.

Anh kẹt sâu trong vũng bùn, không thể thoát khỏi, thậm chí không thở nổi.

Anh cũng không thể tiến bước, tiến bước là vách núi, lên một bước là ngã xuống vực, tan xương nát thịt!

"Đạo diễn Kha, cậu vẫn ổn chứ?'

"Đạo diễn Kha, tôi biết có chút chuyện là khó tiếp thu, nhưng đây cũng là cách duy nhất có thể giúp cậu, đợi sau khi chuyện này bị làm lớn, hoặc là Tinh Quang Vị Lai chọn thỏa hiệp, hoặc là giải trừ hợp đồng..."

"Như vậy là cậu có thể tự do!"

"Chúng tôi đã chuẩn bị xong hợp đồng mới cho cậu rồi, bên trong rất thoáng, không có hạn chế gì cho cậu cả!"

"Tôi chỉ tiếc cho tài năng của cậu, thú thật, tài năng này không nên thành vật hi sinh cho tư bản!"

"..."

Lời của Lý Diễm Hồng trần đầy ấm áp và tươi sáng.

Kha Triển Sí lại cảm thấy sát khí càng cứng hơn, thậm chí anh còn muốn nôn.

"Trương Thắng, cậu, ở đâu?

"Đạo diễn Kha, em biết anh sẽ gọi cho em."

Điện thoại kết nối rất nhanh.

Sau đó rốt cuộc Kha Triển Sí lấy di động ra, gọi một cuộc điện thoại cho Trương Thắng.

Trong phòng lại lâm vào im lặng.

"Thử chút đi..."

"Từ xưa đến nay, ai có tài hoa mà không thương tích đầy mình chứ?"

"Yên tâm, em giúp anh!"

"..."

Đêm đã khuya.

Tưởng Tiểu Ưu cũng không an ủi nữa.

Sau khi yên lặng một lát, Tưởng Tiểu Ưu nghiêm túc nhìn anh:

"Hay là, gọi cho Trương Thắng đi, em luôn cảm thấy, cậu ấy có thể đoán được những thứ này, vậy hẳn là sẽ có cách..."

"Cậu ta, cũng chỉ là một học sinh, không có thế lực gì, cậu ta có thể giúp gì chứ?"

Kha Triển Sí cúi đầu, cảm thấy Trương Thắng không thật sự là một ngọn cỏ cứu mạng.

"Ông trời giao trách nhiệm lớn cho một người nào đó, thì trước tiên phải đau khổ về tâm chí..."

"Không sao, không sao, chúng ta cũng phải gặp được chuyện mới có thể trưởng thành..."

Nhưng lại vừa khóc vừa an ủi mình.

Anh nghe được tiếng nghẹn ngào của Tưởng Tiểu Ưu.

Sau đó...

Miễn cưỡng đáp lời Lý Diễm Hồng, sau khi cúp điện thoại, nháy mắt anh liền nôn khan.

"Em ở quán net dưới lầu nhà anh, ờm, đợi em nửa tiếng nữa."

"?"

Trong điện thoại truyền đến tiếng 'lạch cạch' của bàn phím.

Đầu óc Kha Triển Sí trống rỗng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận