Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 743. Chịu đựng

"Bình tĩnh! Không phải chúng ta đã chuẩn bị tốt ư?"

"Tôi sợ không đủ anh em, giám đốc Trương cũng chẳng nói gì, đột nhiên bán hàng qua mạng, tới giờ tôi còn tưởng mơ đây!"

"Đây là kiểm tra, tôi biết nó rất khó nhưng sau khi vượt qua bài kiểm tra này, chúng ta chắc chắn có thể nâng cao một bước, cậu mang mấy đàn em lớp dưới được nghỉ hè đến đây làm thêm đi... lần này nhất định phải làm cho tốt! Cố gắng không thuê ngoài..."

"A! Tôi gọi ngay!"

Khi Hứa Quang Tiêu nhận được cuộc gọi của Thẩm Tiểu Hi thì cả người như đang mơ!

Hoàn toàn không có dấu hiệu nào đã bị không trâu bắt chó đi cày!

Sau đó anh vội chạy đến NC Entertainment, lúc thấy đám chủ điên cuồng này thì không nhịn được mà tê cả da đầu, hít một hơi lạnh!

Nhưng cũng gần một năm quản lý 'Mạng Công Nghệ Thịnh Đằng', Hứa Quang Tiêu cũng có chút gặp nguy không loạn.

"Giám đốc Hứa, chịu đựng đi, nhớ tiền thưởng, nhớ tiền thưởng cuối năm ngoái và cuối năm nay nữa! Năm nay có nhiều việc như vậy, chỉ cần anh dẫn dắt đoàn đội tốt, hoàn thành nhiệm vụ đúng hạn chẳng phải là có gấp bội tiền thưởng sao? Hơn nữa chúng ta đều có chút cổ phần trong công ty, đều là người làm thuê đó! Giám đốc Hứa, thực ra một tháng mà giám đốc Trương bế quan tôi cũng không chịu nổi nhưng chẳng phải vẫn nhịn được ư?"

6 giờ.

Có lẽ một tháng kế tiếp anh và đội ngũ của mình phải tăng ca cả đêm quá!

Chiều tối.

Má nó!

"Trương Thắng, cậu đến ăn cơm hay là bàn việc?"

Sau khi tỉnh táo, anh vừa đẩy kính vừa dặn dò nhân viên công tác bên cạnh, bắt đầu tiếp xúc thương lượng với các ông chủ này, sau đó trong đầu từ từ dựng lên từng khung web...

Cửa ra vào 'hoa viên Hải Thự'.

Tuy dựng khung web và kết nối hệ thống không khó gì nhưng ai chịu nổi nhiều người như thế chứ!

Nhưng khi anh thật sự nghĩ xong mọi thứ anh vẫn thấy áp lực rất lớn!

Khi Thẩm Tiểu Hi quay qua thì thầm bên tai Hứa Quang Tiêu một câu như thế, lập tức anh ta liền dâng trào nhiệt huyết, cuối cùng gật đầu lao vào chiến trường!...

"Ăn cơm chứ sao, không phải cậu nói có chủ tịch Lâm ở nhà ư? Thuận tiện bàn việc đấy thôi?"

"Giám đốc Thẩm, có khi chúng tôi phải bị mệt đến chết!"

"Vậy cái này là gì?"

Lâm Hạ thấy Trương Thắng từ xe đi xuống.

Lâm Hạ thấy Trương Thắng cầm xấp văn bản tài liệu đến... cô cười bất đắc dĩ.

"Ài, sau này tới ăn cơm không cần mang quà cáp đâu, nhà chúng tôi không thể nhận chúng... tuy giờ cậu kiếm được rất nhiều tiền nhưng đừng phung phí."

Sau khi thấy Trương Thắng lấy ra mấy món đồ được đóng gói đẹp đẽ ra, Lâm Hạ sững sờ.

Đột nhiên chợt nhớ...

"Đây là một ít sản phẩm dưỡng trắng da xinh đẹp cho dì, còn có vài thuốc bổ chọn lọc, à đúng rồi! Lâm Hạ, tôi cũng có chuẩn bị cho cậu nè, kem chống nắng mẫu mới nhất, nhập khẩu từ nước ngoài, nghĩ rằng có thể nghỉ hè cậu sẽ đi du lịch, đem nó theo là vừa luôn, còn có son môi, son môi được bộ môn kiểm tra chuyên nghiệp bảo vệ môi trường ở nước ngoài, toàn là các nhãn hiệu lớn..."

Có thật là không tốn tiền không?

Lâm Hạ chú ý đến một cái túi lớn trên tay khác của Trương Thắng, hơi nghi hoặc.

"Cháu muốn mượn vài nhân viên công tác bộ phận kỹ thuật của chú... cháu muốn bàn bạc dự án lớn với chú!"

"Chú! Rảnh không ạ?"

Nghĩ thế, đột nhiên ngực cô lại u sầu.

"Nhập khẩu từ nước ngoài? Vậy hẳn là rất đắt nhỉ?"

Còn nhớ rõ!

Những đồ trang điểm và sản phẩm chăm sóc sức khỏe hình như đều là các thương hiệu hợp tác gần đây của Trương Thắng...

'Không tốn tiền' trong miệng Trương Thắng...

"Không, không đắt, không tốn tiền..." – Trương Thắng vội lắc đầu.

Lúc vừa đẩy cửa ra, cô đột nhiên nhớ đến cái gì, nhìn kỹ quà cáp.

Sau đó cô dắt Trương Thắng vào nhà.

Lâm Hạ nhận quà của Trương Thắng, mặc dù gương mặt xinh đẹp ra vẻ nghiêm túc nhưng trong lòng lại mang cảm giác vui sướng khó tả.

"..."

Lâm Hạ vừa đặt quà Trương Thắng mang đến xuống, còn chưa kịp nói gì...

Cô đột nhiên thấy mắt Trương Thắng sáng lên.

Sau đó hứng thú bừng bừng chạy về chỗ cha mình.

Không lâu sau...

Cô liền thấy hai người sóng vai vào thư phòng.

Bên cạnh.

Mẹ Cố Giang Yến chống gậy đi đến, nghi hoặc nhìn Lâm Hạ.

"Con có chắc là Trương Thắng đến ăn cơm không?"

Khi 'pin Hoa Hưng phát nổ tổn thương người dùng' dấy lên, vô số dư luận đều đổ về phía Diệu Hoa, Diệu Hoa tưởng chừng như ở vào trạng thái khó khăn liên tục.

Dư luận đẩy lên đầu sóng ngọn gió, hơn nữa dây chuyền nghiên cứu điện thoại độc lập vừa dựng lên thì bị vây quét gần như hủy diệt.

Trong số vây quét ấy có tư bản Kovo cầm đầu nước ngoài đến từ Đức, trong nước có các nhãn hàng điện thoại như Đào Mễ, VIK, Trung Thịnh.

Dưới sự vây công của nhiều bên...

Đầu tháng 6, Lâm Quốc Đống tuyên bố tạm thời giải tán công trình nghiên cứu 'Công nghệ điện thoại' của Diệu Hoa trước sân khấu và bắt đầu chú tâm vào phương pháp giải quyết cung ứng thương nghiệp trong lĩnh vực thông tin kỹ thuật ICT.

Trong giới khoa học, vô số cánh truyền thông trong và ngoài nước đều đang báo cáo lại sự nhượng bộ lần này đồng thời công bố đây là khởi đầu cho sự kết thúc của Diệu Hoa, thậm chí còn có truyền thông nói rằng một trận tan tác này càng có thể là điểm xuất phát cho sự suy bại từ Diệu Hoa.

Dù sao sau khi bùng nổ dư luận, rất nhiều 'người nội bộ' vạch trần như thật, Lâm Quốc Đống thanh lý toàn bộ các 'nguyên lão' đã từng cùng ông giành thiên hạ khỏi quản lý cấp cao, từ đó cho rằng Lâm Quốc Đống độc đoán.

Cũng có người nói Diệu Hoa giống một con ngựa mất dây cương, không có sự trói buộc cho nên sắp đâm đầu vào vực sâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận