Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 276. Từng bước đi về phía trước

Chương 276: Từng bước đi về phía trước

Cũng còn may, không có biển hiệu của 'Thủy Điện Vĩnh Thông'!

Bằng không thì...

Chẳng hiểu gì đã nhiều đối thủ cạnh tranh như vậy rồi!

Ngay lúc Từ Giang Long ngẫm nghĩ trong lòng làm thế nào để đi vào ké hơi, làm tí chuyện thì con đường cách đó không xa lại có thêm xe đến.

Lần này là biển hiệu đồ gia dụng của 'Nội thất nhà Tề'.

Xe của 'Nội thất nhà Tề' còn lớn hơn xe của những người khác, rất nhiều người từ xe xuống, có kiến trúc sư, có công nhân thợ mộc, cũng có công nhân vật liệu gỗ...

Bọn họ mặc đồng phục thống nhất, trùng trùng điệp điệp đi vào cửa hàng mặt tiền 'Trang Trí Hoành Viễn', không gian vốn dĩ còn hơi rộng rãi nháy mắt kín người hết chỗ.

Chính là như vậy đó!

Vậy công việc thì cũng nên để họ hỗ trợ chứ nhỉ?

Thường thì Trương Thắng nói câu nào bọn họ cũng có thể kéo dài thêm mười câu...

Đã không cần họ cầm tiền...

Trương Thắng vẫn luôn bị những ông chủ thương gia này vây quanh bắt chuyện, thậm chí còn không có một giây rảnh rỗi.

Khoảng 10 giờ rưỡi.

Nhiều lần Từ Giang Long muốn bắt chuyện với Trương Thắng, muốn cùng trả nợ...

Một bên Từ Giang Long vừa nghe vừa thấy đầu óc ù ù.

Mỗi một ông chủ thương gia đều rất kích động.

Nhưng căn bản không tìm được cơ hội để nói.

Bọn họ cũng đến rồi, không lí nào lại chẳng có gì để đưa cho họ, lẽ nào là bù tiền xăng, bù mấy tiếng gào thét chứ?

Lúc trước, sau khi 'Trang Trí Hoành Viễn' náo loạn chuyện lớn, gần như ngày nào những ký giả này cũng thông báo tình hình của 'Trang Trí Hoành Viễn'...

Tóm lại!

Sau khi phóng viên tới, cuối cùng Trương Thắng cũng có thể thoát khỏi sự 'vây công' của các thương gia, thở ra một hơi, đi đến trước mặt những ký giả này.

Cả đời này ông còn chưa gặp chuyện nào vô nghĩa như vậy!

Lại có thêm vài phóng viên đến, đám này Từ Giang Long biết, là phóng viên kênh bản địa của Tân Thành.

Sau đó...

"Tôi không rõ lắm đây có phải là năng lượng tích cực hay không, nhưng tôi sẽ dựa vào bản tâm, từng bước đi về phía trước!"

Cỡ mấy tháng trước thì phải...

Trong mắt Từ Giang Long thì mấy câu này chả có ý nghĩa gì cả, coi như là mấy câu xã giao khích lệ lòng người, nhưng câu cuối, Từ Giang Long xem như nghe rõ.

Từ Giang Long nhìn ông chủ của 'Trần Nhà Tích Hợp Obon' Mạnh Thụ Vinh chậm rãi nói trước ống kính.

Hắn còn nói chuyện rất nghiêm túc.

Ông đã thấy được một mỏ vàng đang ở trước mắt!

Ông ta cảm nhận dường như một cơn gió đã nổi lên, ông phải đi theo cơn gió này chạy về phía trước!

Từ Giang Long cảm thấy nguy cơ ngày càng nhiều!

"Tôi sẽ tiếp nhận giám sát của tất cả người ở bản địa, các bạn phóng viên, thật vui khi các bạn nguyện ý làm một kỳ chuyên đề cho tôi!"

Nhãn hiệu này có vẻ là một nhãn hiệu mang tính quốc tế, tầm vóc cao, dường như người phát ngôn là một 'đại nhân vật' lợi hại vô cùng?

Từ Giang Long nhớ lại kỹ càng một lát, rốt cuộc biết vì sao đã từng nghe qua tên này rồi...

Một người thân của ông sửa nhà ở Yến Kinh, vừa gắn trần treo tích hợp xong vô cùng hài lòng, điện thoại cho bà vợ của ông lải nhải líu lo khen ngợi hết lời phẩm chất trần treo tích hợp nhà họ ngon nghẻ cỡ nào, cao cấp như nào, cách một cái điện thoại ở bên này cũng nghe ra được cảm giác ưu việt trong miệng cái người thân đó!

Từ Giang Long nghe thấy tiếng vỗ tay.

Từ Giang Long nhìn logo trên nhãn hiệu 'Trần Nhà Tích Hợp Obon', hình như cái nhãn hiệu này ông đã từng nghe qua...

Đi đầu hình như là 'Trần Nhà Tích Hợp Obon'.

Từ Giang Long thấy sau khi phóng viên phỏng vấn Trương Thắng xong thì có mấy nhà nhãn hiệu có quan hệ tốt với Trương Thắng đi đến trước mặt phóng viên.

Cuối cùng không nhịn được, ông ta gạt đám đông ra, làm liều đi đến trước mặt Trương Thắng:

"Tiểu Trương, tôi... giám đốc Trương, muốn đôi câu vài lời với cậu cũng khó nữa..."

"Anh Từ, vừa rồi vẫn đang bận, không để ý anh, anh Từ, chiều nay anh rảnh chứ?"

"Rảnh rảnh, hôm nay tôi rảnh lắm, cậu có sắp xếp gì tôi cũng có thể làm..."

"Chiều nay, chờ sau khi chúng ta làm rõ nợ nần, tôi sẽ dắt vài người bạn thương gia mở một cuộc hội nghị, anh cũng biết những thương gia này ở Yến Kinh xem như là các nhãn hiệu tai to mặt lớn..."

"Phải! Giám đốc Trương, cậu định an bài như nào?"

"Cũng không có an bài gì, hiện giờ mọi người có nhiều nhiệt tình như vậy, khoảng thời gian ngắn sẽ không rời đi, tôi nghĩ rằng nên cho những nhãn hiệu này một nơi ở ở Tân Thành..."

"Cậu cần thuê phòng?"

"Đúng thế!"

"Tôi có phòng ở, căn nhà bên cạnh cửa hàng 'Trang Trí Hoành Viễn' là của tôi, cả ba phòng..."

"Tôi cũng cân nhắc bên đó rồi, nhưng nơi đó đã có người thuê, là cửa hàng trần treo tích hợp..."

"Không sao hết, tôi bảo khách trọ đi là được!"

"Ấy, như vậy..."

"Dù sao thì khách trọ cũng thiếu tiền tôi ba tháng không trả... Mấy thứ này tôi bỏ được, giám đốc Trương, không cần phiền đến cậu, cứ giao cho tôi giải quyết, ok?"

"Ừm, vậy không tốt lắm."

"Có gì mà không tốt lắm, nhà là của tôi, tôi muốn cho ai thuê thì cho!"

"Vậy được!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận