Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 871: Phức tạp

10 năm trước...

Một chàng trai trẻ tên Scott mang giấc mơ đâm đầu vào lò nung lớn Hollywood.

Giác mơ của chàng trai rất đơn giản...

Chỉ cần đủ giỏi đủ cố gắng thì anh liền cảm thấy mình có thể vượt hẳn mọi người ở Hollywood.

Trong suốt 10 năm, anh tham gia chế tác vô số phim ảnh.

Ví dụ như: Phim quái vật Hollywood «Godzilla», «Trăn Nam Mỹ – Anaconda», «Dragon Tide».

Ví dụ như: Những bộ phim zombie nổi tiếng của Hollywood «Zombie», «Xác Sống», «I, Hero».

Vô số ngày đêm, anh nỗ lực theo đuổi mục tiêu đạo cụ đỉnh cao và chân thực, vì một đêm thành danh của mình.

Anh ta mỉm cười, kể rằng bản thân khó khăn ra sao, rơi lệ lã chã trên sân khấu, đưa tới vô số tràng pháo tay và tiếng đồng tình, còn anh chỉ ngồi ở trong góc, ngẫu nhiên được máy quay quét đến, trở thành 'những người bạn' trong miệng tên 'thầy đạo cụ hàng đầu'.

Cũng từng phản kháng...

Cái bạn nhìn thấy được chỉ có những người quang vinh đẹp đẽ đứng trên sân khấu.

Ngày càng lớn hơn, anh nhận ra tình cảnh này, thậm chí còn đoán được đời này bản thân chỉ có thể ngạt thở núp dưới cái bóng 'thầy đạo cụ hàng đầu'.

Thỉnh thoảng Hollywood sẽ có những câu chuyện truyền cảm hứng như là đạo diễn nào đó, siêu sao nào đó thành danh sau một đêm, đi lên đỉnh cao quốc tế.

Nhưng...

Vì thế anh đã học hỏi 'Y học cơ thể người', học 'Tiến hóa tự nhiên', học 'Tim', 'Giải phẫu cơ thể người', ...

Một mình nhận vài bộ phim, chế tác đạo cụ đến gần như hoàn mỹ...

Nhưng đằng sau vô số bom tấn...

Đợi chờ là chuyện cực kỳ lâu dài và thống khổ, cơ hội lại như là ánh nến chập chờn trong mưa gió, chỉ le lói, sau đó tắt ngúm.

Thế giới Hollywood thịnh vượng và phồn hoa, đường đi lên ngày càng có hạn, tài nguyên luôn luôn đều bị một số ít người nắm trong tay, còn những người có tài hoa như anh chỉ có thể bị những người đó xem như công cụ dệt hoa trên gấm...

Trong cơn mưa như trút nước, ngọn lửa cuối cùng bị dập tắt, biến thành mặt đất khô cằn, đi đến đường cùng, hèn mọn phó mặc cho số phận.

Trong vô số lễ trao giải đều có hình ảnh của anh, nhưng mỗi lần người đi lên sân khấu đều chỉ có 'thầy đạo cụ hàng đầu' ấy.

Anh cực kỳ may mắn!

Một số đạo cụ trong «Tù Đồ» đều là những đạo cụ đã từng chế tác qua.

Có lẽ Hollywood có thể có những câu chuyện truyền cảm hứng về đạo diễn ở dưới đáy đột nhiên quật khởi, sau đó gà chó lên trời, nhưng những câu chuyện ấy đều không liên quan gì đến anh cả.

Hai ngày sau...

Tức giận, bất đắc dĩ, bi thương...

"Đây đều là đạo cụ?"

Nhưng thật không may, như thể là luân hồi vậy, anh tiếp tục ngồi bên dưới lễ trao giải, nhìn người đạo cụ sư hàng đầu tên là Gordan kia bước lên sân khấu, xúc động dat dào khóc lóc...

"..."

Tham gia sản xuất đạo cụ cho bộ phim khoa học viễn tưởng sử thi toàn cầu «Avatar», cho nên tiền lương tăng gấp đôi, kiếm được một số tiền nhỏ.

Ba người thành hổ...

Vây vô số người.

Cửa ra vào.

Ngày đó!

"Vâng, đều là đạo cụ."

"Sao lại chân thật đến thế?"

"Có lẽ, bởi vì tôi cố hết sức để khôi phục từng chi tiết của cơ thể con người... và tôi đã thực sự thành công, hoàn thành từng tác phẩm nghệ thuật..."

Cảm xúc phức tạp đột ngột dâng lên trong lòng.

Giữa vô vàn cảm xúc, dường như bánh răng định mệnh bắt đầu chậm rãi chuyển động từ khi ấy.

Kinh ngạc, sốc, mê mang...

Một tên người Hoa bất ngờ tìm anh, nói cho anh biết người đó mong muốn rằng có thể trao giải cho anh...

Có vài người nói, vì để quay «Tù Đồ» càng thêm chân thật nên đã đi nhà xác trộm xác...

Còn có vài người nói «Tù Đồ» lấy người sống để quay... ...

Mấy tin đồn càng đồn càng quá đáng...

Ngoài bác sĩ tên Jones là người khởi xướng ra, vô số cánh truyền thông đều là đồng lõa của những 'tin đồn'.

Trong thời đại mà vô số phương tiện truyền thông muốn giành các điểm nóng, tranh lưu lượng, không quan trọng vấn đề là đúng hay sai, quan trọng miễn là vấn đề này đủ gây sốc, đủ kỳ quái và đủ để thu hút sự chú ý...

Phòng thẩm vấn.

Scott ngồi im lặng, nghiêm túc trả lời câu hỏi của sĩ quan cảnh sát.

Sâu trong lòng anh rất hưng phấn, anh thấy vô số người đang xôn xao trên đường cùng với đông đảo cánh truyền thông theo hỏi...

Đó là một vinh dự, đồng thời cũng là một sự công nhận đối với đạo cụ và tài hoa của anh...

Lúc anh quay đầu lại trở lại đại sảnh thì thấy đạo diễn Tất Phi Vũ vô cùng phức tạp.

Sau đó, Scott thấy viên cảnh sát đưa Trương Thắng đến phòng thẩm vấn.

Ánh mắt anh kinh ngạc...

Scott nghe được cuộc đối thoại ngắn của Trương Thắng.

"..."

"..."

"Cậu Trương Thắng, tôi muốn cậu giới thiệu sơ một chút làm thế nào mà cậu quen với Mr. Scott đây, sau đó là tại sao lại quay bộ phim này, những thứ mà cậu cầm là..."

"Đây là cách tôi biết Scott và nhân viên trong đoàn phim «Tù Đồ»..."

Trương Thắng đẩy kính, đưa túi tài liệu cho viên cảnh sát, cười trả lời.

Scott vô thức quay đầu lại nhìn, chỉ thấy túi tài liệu chứa đầy tên và sơ yếu lý lịch.

Anh sững người.

"Hollywood là thánh địa của điện ảnh, nó được vạn người chú ý, phồn hoa, không ai sánh được... nhưng không thể phủ nhận, có vô số người tài hoa lại bị chôn sâu dưới đất, không có tiếng tăm..."

"Người Hoa Hạ chúng tôi có câu: 'Thường có thiên lý mã, nhưng không thường có Bá Nhạc'..."

"Mặc dù tôi không phải là Bá Nhạc nhưng tôi chắc chắn chỉ cần tôi nghiêm túc khai quật, luôn có thể tìm được thiên lý mã phù hợp với «Tù Đồ» chúng tôi..."

"May mắn thay, tôi tình cờ phát hiện được một 'bậc thầy' tên là Scott trong hằng hà bộ phim, khi ấy tôi nhận ra..."

Lúc thấy túi tư liệu ấy, sĩ quan cảnh sát rất khiếp sợ!

Anh thấy Trương Thắng cầm một túi tư liệu lớn đi theo sĩ quan cảnh sát.

Khi anh bước ra khỏi phòng chiếu...

Cuối cùng, một lúc sau, làm Scott ra khỏi phòng thẩm vấn trước.

Trong phòng thẩm vấn, vẻ mặt của sĩ quan cảnh sát dần chuyển từ đông lạnh thành kinh ngạc, sau đó là mờ mịt...

Anh cảm giác toàn bộ lỗ chân lông đều đang nở ra, cảm xúc kích động liên tục kích thích trái tim anh, lúc trả lời thẩm vấn, khóe miệng anh không nhịn được mà giương lên.

"Hóa ra thành công trên thế giới này không bao giờ là ngẫu nhiên, đằng sau những thứ mình không thể nhìn đến, lại là..."

Tất Phi Vũ như thể đang công bố một đáp án gì đó, vừa rung động lại vừa như bừng tỉnh đại ngộ.

Anh nhìn thoáng qua nơi Trương Thắng rời đi một cách phức tạp, mãi đến khi Scott ngồi bên cạnh mới thu hồi ánh mắt.

Scott và Tất Phi Vũ trò chuyện với nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận