Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 145. Thương vào gân cốt

Chương 145: Thương vào gân cốt

Ngày 30 tháng 10.

Đối với Tinh Quang Vị Lai mà nói, đây là ngày gian nan nhất.

Sau khi bộ thuế vụ rời khỏi, quần chúng mặt trời mới mọc lại báo cáo công ty có họa ngầm lớn về phòng cháy, sau đó bộ phòng cháy chữa cháy lại tới để điều tra vấn đề tai họa ngầm, ép chỉnh đốn và cải cách, rồi khi bộ phòng cháy chữa cháy đi thì lại tới đơn kiện từ mấy văn phòng luật sư...

Không bao lâu sau lễ duyệt binh, đám nghệ sĩ trẻ vừa mới ký hợp đồng trong công ty bỗng như điên lên vậy, bọn họ lên án công ty qua đủ các phương tiện Internet, bộ tư pháp, đường thông tấn.

Các tin tức về quy tắc ngầm, tiệc rượu, tuyển phi, quan hệ quan viên bất chính...

Các truyền thông trên Internet high luôn!

Mỗi tin quang trọng đều bị họ nói rất có sách mách có chứng, khiến cho bộ phận pháp lý vô cùng đau đầu.

Cô tính sơ tổn thất của công ty này trong vài ngày nay một chút, mà tính xong thì phát hiện tổn thất của nó đã là hơn một tỷ!

Từ Thắng Nam bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại.

Giữa trưa.

Một tiếng rưỡi sau.

Dù bên PR đã cố gắng cứu cánh nhưng đối mặt với công kích sớm đã được chuẩn bị thì bọn họ vẫn không thể làm xuể, gần như trọng thương.

Cô gặp được Kha Triển Sí.

Từng sóng từng sóng công kích làm cho Từ Thắng Nam trắng đêm không ngủ.

Cô thấy là Kha Triển Sí gọi tới, sau khi nhận điện thoại, im lặng một lát rồi đứng lên đi về văn phòng.

Cổ phiếu của công ty còn ngã xuống giá thấp nhất trong lịch sử, nghe nói trong một đêm, các cổ đông mở họp gấp, không biết nội dung là gì, tóm lại sau khi kết thúc cuộc họp thì có rất nhiều cao quản có liên quan đến Lộc Dương bị thanh lý, sa thải, bao gồm cả người đại diện đã từng dắt Lộc Dương đến.

Cao quản của công ty rất tức giận, đập bàn một cái, tay bị đập cho sưng lên.

Một đợt này quả thật là thương vào gân cốt!

"Chị Thắng Nam..."

Rốt cuộc thì Từ Thắng Nam cũng coi như là được thở, nằm một lát trên ghế salon.

"Đạo diễn Kha, cậu nói đi!"

Trong văn phòng.

Hiếm thấy Kha Triển Sí mặc một bộ âu phục, cũng đã cạo râu, khi anh ta thấy cô đến, nhìn về Từ Thắng Nam.

Kha Triển Sí chân thành kể về kinh nghiệm hành nghề của mình, kể về sự vui vẻ khi hợp tác với Tinh Quang Vị Lai, kể về cuộc trò chuyện với Thịnh Thế Entertainment...

"..."

Ở tình trạng vô vọng, lúc mà mọi người đều rời đi, lời của Kha Triển Sí không thể nghi ngờ là chút ấm áp để vào lòng lạnh nhạt của Từ Thắng Nam.

"Bọn họ nói gì cho cậu?"

Cô thấy Kha Triển Sí đứng lên, giọng điệu vô cùng nghiêm túc:

"Lúc nãy Thịnh Thế Entertainment gọi cho tôi, tôi không biết nên làm gì..."

Đợi Kha Triển Sí đi rồi, Từ Thắng Nam híp mắt lại.

Từ Thắng Nam gật đầu.

"Kế tiếp, công ty có gì cần tôi hỗ trợ, tôi đều sẽ phối hợp đúng lúc!"

"Chim khôn biết chọn cây mà đậu!"

Kha Triển Sí hết sức chân thành, đến mức khiến Từ Thắng Nam cũng không cảm giác được chỗ bất thường của anh ta.

Sau đó...

Cô thấy Kha Triển Sí lấy ra một hợp đồng trong bọc, xé hợp đồng thành từng mảnh ngay trước mắt cô.

Lần này gặp Kha Triển Sí, Từ Thắng Nam luôn cảm thấy hình như Kha Triển Sí không giống như thường lắm, nhưng lại không thể chỉ ra sự khác biệt ở đâu.

"..."

"Làm người thì phải có lương tâm, công ty cho tôi ơn gặp gỡ, cho tôi một cơ hội như thế, tôi không thể làm một kẻ vô ơn được!"

"Tôi biết tôi chỉ là một quân cờ, hoặc là một viên đạn, tôi rời Tinh Quang Vị Lai qua Thịnh Thế Entertainment sẽ trở nên tốt hơn, nhưng tôi vẫn nguyện ý cùng Tinh Quang Vị Lai đi đoạn đường gian nan này..."

Cho dù biểu hiện của Kha Triển Sí rất nghiêm túc, thậm chí ngay cả cô cũng không tìm được sơ hở, nhưng...

Sau lưng Kha Triển Sí chắc chắn có cao nhân chỉ điểm!

Nhìn mảnh hợp đồng bị xé trên mặt đất, mắt Từ Thắng Nam hiện lên sắc thái, tuy Kha Triển Sí không hề nói gì đến hợp đồng với Tinh Quang Vị Lai, nhưng trong từng câu chữ đều tràn đầy ám chỉ.

Giờ đây, Từ Thắng Nam đã hiểu đến cùng thì Kha Triển Sí muốn làm gì.

Có điều...

Vào thời điểm này, quả thật là cần...

Sau đó, vang lên tiếng gõ cửa.

Cửa mở, một người trung niên ôn hòa đi vào.

"Giám đốc Trịnh..."

"Ừm." – Người trung niên đi đến, nhìn thoáng qua mảnh hợp đồng trên đất.

"Kha Triển Sí đã tới?"

"Đã tới."

"Cậu ta là người đầu tiên tới tỏ lòng trung thành?"

"Phải!"

"Tôi đã ở bên ngoài nghe, tuy hơi xốc nổi nhưng cũng coi như chân thành, kiểu này, quyền chỉ đạo của bộ phim 'Mùa Hè Năm Ấy' hoàn toàn để lại cho Kha Triển Sí đi, đồng thời cũng đổi một hợp đồng nòng cốt cho cậu ấy... ờ đúng, không phải trước đó có một bộ phim chủ đề chính tên là '1949' ư? Cô tìm cậu ta nói chuyện, xem cậu ta có hứng thú không, nếu có thì để cậu ta tham gia làm đạo diễn chung..."

"Ồ?"

"Người theo chúng ta thì chúng ta không thể bạc đãi, cũng cho những người khác nhìn xem, chúng ta đúng là một công ty có độ ấm, không hề giống như lời của những người công kích đã nói, chỗ nào cũng ngập tràn ánh đao bóng kiếm và bẫy..."

"Vâng!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận