Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 273. Không thể chạy được

Chương 273: Không thể chạy được

Không ai nghĩ tới.

Một công ty cuỗm mất số tiền quỹ dự án lại còn có thể sống lại.

Trong đám người.

Giữa không khí rộn ràng, mọi người đều nhìn vào Trương Thắng đang cầm loa nói chuyện.

Có người cảm thấy hắn ngu, có người thấy kính nể, có người thấy đây là một chuyện lớn lại bán tín bán nghi.

Các hàng xóm láng giềng, những khách nhân từng bị 'Trang Trí Hoành Viễn' lừa gạt thảm hại nghe tin chạy đến.

Cửa ra vào công ty trang hoàng chật kín, ngoài đường đi cũng đông nghìn nghịt.

Có vài người...

Lại căn bản không thể chạy được.

Bọn họ bao một phần công việc của 'Trang Trí Hoành Viễn', càng bao càng mất đi nhiều hơn...

Nhưng có vài người...

Trong nửa năm qua.

Tiếng vang lớn khiến cho hiện trường ồn ào nháy mắt trở nên an tĩnh.

Cảnh tượng tựa như thời điểm 'Trang Trí Hoành Viễn' đóng cửa, bị vô số người vây quanh đòi nợ.

Bọn họ nhìn đoàn người của Trương Thắng, dưới trước mắt bao người, dựng lên một cái thang, cầm lấy búa lớn đập thật mạnh vào bảng hiệu 'Trang Trí Hoành Viễn' ở cửa ra vào.

Gần như mỗi ngày bọn họ đều đến trước cửa ra vào của 'Trang Trí Hoành Viễn' một lần.

Các chủ thầu cách đó không xa chen vào đám đông...

Phủi mông một cái chạy mất.

"Rầm!"

Sau khi việc đã bại lộ, vì để bảo đảm danh dự, rất nhiều người trong số họ vừa ở trong lòng mắng tên 'anh Dương' kia máu chó đầy đầu vừa tự lấy tiền túi ra cung cấp.

Lại một búa đập xuống, chữ 'Hoành' kia lập tức rạn nứt rồi rơi trên mặt đất.

"Rầm!"

Dường như lực tay của Trương Thắng rất lớn, đập một phát khiến cho chữ 'Hoành' trên biển hiệu 'Trang Trí Hoành Viễn' bị nứt miệng lớn.

Mỗi khi ăn cơm, trong lòng luôn có một luồng khí nóng khó có thể biểu đạt.

Nhìn cảnh tượng này, chủ thầu và các công nhân giật mình trong lòng!

Những khách hàng được chỉnh sửa trang hoàng còn dang dở rất thoải mái, nhưng sau đó lòng bọn họ lại nổi lên nỗi sầu mới.

"Từ giờ trở đi, 'Trang Trí Hoành Viễn' đã là quá khứ!"

Thật sự muốn làm tốt nghề này?

Các chủ thầu thấy vậy, nhịn không được vỗ tay hô được, phảng phất trút được cơn giận trong lòng.

"Tin rằng các kiến trúc sư hẳn là nghe qua tên tuổi của TD Tech, đây là một trong số ít các công ty cải tạo trang trí ở nước ta đã được niêm yết..."

"Vị này là kiến trúc sư mà chúng tôi thuê được từ Yến Kinh, anh ta đến từ TD Tech, tên là Chu Văn Khâm..."

Ngay lúc bọn họ đang suy đoán thì thấy Trương Thắng lôi kéo một người bên cạnh.

Sau khi Trương Thắng đập cho chữ 'Hoành' trong 'Trang Trí Hoành Viễn' rớt xuống đất, lấy chân đạp đạp, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc.

Chàng trai trẻ tuổi này...

Là đang ra vẻ.

Hay có lẽ là...

Bốn chữ 'Trang Trí Hoành Viễn' này, nó tựa như một cây đao cắt vào trong lòng bọn họ ở nửa năm qua.

Hận không thể cũng đi lên giẫm một chân!

Bọn họ vô cùng kích động!

Mà giờ khắc này...

"Để cho thấy thái độ của cá nhân tôi, ngài Chu đây sẽ ở một tháng trong tiệm chúng tôi..."

"Trong thời gian một tháng này, anh ấy sẽ phục vụ miễn phí các dịch vụ như trưng cầu ý kiến sửa sang, khảo sát công trường, trang hoàng dang dở..."

"Tất nhiên, nếu các kiến trúc sư cảm thấy có thể tin tưởng chúng tôi và cũng nguyện ý cùng chúng tôi đi lên, thì vô cùng hoan nghênh các bạn gia nhập đoàn đội của chúng tôi..."

"Được rồi, chúng tôi không nói nhảm nhiều, từ tối nay đến ngày mai, tôi vẫn sẽ luôn ở đây để đọc lại một lượt các hợp đồng trước kia thật kỹ để phục vụ mọi người một cách có hệ thống, trong lúc đó, chúng tôi vô cùng hoan nghênh mọi người đến giúp chỉnh sửa sổ sách, à, còn xin mọi người mang theo hợp đồng của mình..."

"..."...

Đêm dần khuya.

Cửa ra vào của 'Trang Trí Hoành Viễn' càng thêm náo nhiệt.

Ánh đèn cửa sân sáng choang, các công nhân và hộ khách đến một đợt lại một đợt.

Tề Hải Phong bề bộn nhiều việc.

Cậu dẫn theo kiến trúc sư và tài vụ mà cha giới thiệu cho nhìn một lượt các phần trung tâm của hợp đồng và chút giấy tờ lúc trước của công ty.

Tình huống của 'Trang Trí Hoành Viễn' cực kỳ phức tạp.

Có vài phần là nhận tiền đặt cọc nhưng lại chưa ký hợp đồng, nếu như chuyển khoản qua ngân hàng thì vẫn còn lịch sử giao dịch, nhưng nếu là giao dịch bằng tiền mặt thì sẽ khiến cho công việc khó khăn hơn.

Chỉnh sửa lại lương bổng của các thợ công càng thêm phức tạp...

Vài người lúc đầu được trả một ít, vài người căn bản không nhận được một đồng.

Trong đám người lao nhao, Tề Hải Phong không thể phân biệt được ai là ai, trên thực tế thì hệ thống quản lý của nhiều công ty trang hoàng hiện nay khá hỗn loạn, cơ bản đều là phong cách rộng rãi.

Điều mục hỗn loạn, có vài sổ sách là chết, đương nhiên là rất khó để sắp xếp như ý, Tề Hải Phong chỉ có thể liệt ra một số người có thể gây tranh luận ghi chép vào laptop...

Từng đợt từng đợt người ra vào cho đến nửa đêm.

Đến rạng sáng 2 giờ...

Lúc này mới dần ít người đi.

Gần như cổ họng Tề Hải Phong muốn bốc lửa, đầu óc sắp nổ tung.

Nhưng có vẻ Lý Bân vẫn còn ổn.

Từ đầu tới cuối đều đang cười, vừa chạy theo công trường để ghi chép lại tình hình vừa kiên nhẫn giải thích nhiều thứ với các khách hàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận