Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 378. Quảng cáo

Chương 378: Quảng cáo

Dường như Trương Thắng có một ít cổ phần trong công ty trang hoàng đến xây nhà máy ở đây...

Trương Thắng cũng có cổ phần trong 'Bình điện Bác Thế' thì phải...

Đến cả những chiếc xe điện 'Hồng Uy' dừng ở đầu đông của thôn đang làm quảng cáo hô hào đồ điện gia dụng xuống nông thôn gì đó có vẻ cũng có liên hệ với Trương Thắng.

Tựa hồ quan hệ của hắn rất rộng lớn...

Đến chiều, nhà của Trương Thắng vẫn chật kín người.

Chỉ là...

Lần này không phải những người đến thăm, mà là một nhóm công nhân.

Ban đêm.

Bà ở cạnh đồn cảnh sát ăn cơm.

Hình như Trương Thắng đi rồi.

Bà đến đồn cảnh sát để tìm, nhân viên nói rằng Trương Quế vẫn đang thẩm vấn, một số thứ còn chưa hỏi rõ.

Chung Tuyết Mai đến căn nhà đó để tìm Trương Thắng nhưng không thấy hắn đâu.

Bà vô thức kêu chủ quán đổi kênh nhưng chủ quán nhất quyết không chịu.

Bọn họ cầm bản vẽ sữa chữa lại nhà ở dưới chỉ đạo của giám đốc Thang Vũ...

Trong quán ăn đang phát tin tức, nghe được âm thanh như từng quen biết trong đó, bà vô thức ngẩng đầu lên.

Nghe người khác nói...

Hình như căn nhà đó được xem như là văn phòng lâm thời của bình điện Bác Thế.

Trương Quế vẫn chưa về.

Chung Tuyết Mai ngẩng đầu lên nhìn tin tức.

Buổi sáng, Trương Thắng đã lên xe rời đi.

Trong tin tức đang nói về câu chuyện 'trả nợ của Trương Thắng'.

Sau đó bà thấy Trương Thắng đứng ở cửa Cục Đất đai và Tài nguyên nói chuyện.

"Cứ coi hết câu chuyện của cậu này trước đã!"

Ngay từ đầu không ai quan tâm, đến dần dần chất lượng của bình điện tốt lên, nhận được sự công nhận của chính phủ, sau đó lượng tiêu thụ dần tăng lên, kiếm lời khoản tiền thứ hai...

Đi làm thêm, khoản tiền lời đầu tiên, lên đại học...

Thế mà càng xem càng hấp dẫn.

MC chủ trì kể câu chuyện với giai điệu trầm bổng, tả lại hoàn cảnh năm đó Trương Thắng rời khỏi huyện Thương Đông, những bi thương, cú sốc nặng nề ấy như là được tận mắt nhìn thấy vậy, sau đó Trương Thắng lang bạt đến Yến Kinh...

Tất nhiên thì...

Có vẻ các quan chức nghĩ rằng câu chuyện 'trả nợ' này rất có tính tích cực, nhất là đài truyền hình địa phương còn đặc biệt bỏ thêm mấy phút để giới thiệu Trương Thắng...

Sau khi tổng kết, để khuyến khích thêm nhiều bạn trẻ muốn khởi nghiệp nhưng chưa có vốn, Ngân hàng Hoa Hạ đặc biệt tung ra 'khoản vay khởi nghiệp' với lãi suất thấp.

Lần này, chủ tịch Ngân hàng Hoa Hạ huyện Thương Đông – Mạnh Tỉnh lộ mặt, ông tiến hành tổng kết cho câu chuyện chăm chỉ của Trương Thắng.

Cuối câu chuyện, sẽ luôn có người tổng kết lại.

Sau đó...

Rõ ràng câu chuyện đã được điểm tô qua, nếu thật sự muốn tìm hiểu kỹ thì trong cố sự có rất nhiều lỗ hổng.

Nhưng sự thật là gì đã không còn quan trọng nữa!

Quan trọng là con người tầm thường, qua nỗ lực không ngừng, gặp phải cơ hội một bước lên trời luôn luôn có thể khích lệ lấy những người đang mịt mờ ấy, khiến họ nhận được năng lượng tích cực bên trong câu chuyện.

Sau đó gặp được người thầy Thang Vũ, rồi hai người ngồi với nhau nghĩ đến 'bình điện'...

Sau đó!

Như là canh gà vậy, rót tràn mồm các thực khách ở đây...

Những trải nghiệm nghe như vô lý, nhưng lại khiến lòng người sôi trào...

Chỉ cần lấy dự án và CMND là có thể đến ngân hàng để xử lý... ...

Buổi tối.

Cổng ra vào của Yến Thạch Hóa.

Trương Thắng cúp điện thoại của chủ tịch Ngân hàng Hoa Hạ huyện Thương Đông.

Số tiền hắn nợ Ngân hàng Hoa Hạ kia đã lấy một cách thần kỳ xóa sạch tất cả tiền lãi.

Thậm chí trong điện thoại, Mạnh Tỉnh còn nghĩ đến việc dùng tiền quảng cáo để xóa bỏ tiền gốc của Trương Thắng.

Nhưng bị Trương Thắng từ chối.

Được miễn khoản nợ mất trăm nghìn, sau đó dán hình tượng của mình ở quầy ngân hàng giúp đỡ kéo vay...

Ít ra thì giá của hắn không rẻ như vậy.

"Giỏi ghê! Trương Thắng!"

"Ủng hộ, chúng tôi chờ ngày cậu trả hết nợ!"

"Trương Thắng..."

"Giám đốc Trương!"

"Trương Thắng!"

Lại không giống!

Họ hy vọng rằng Trương Thắng sẽ tiếp nhận phỏng vấn bên họ, thậm chí mong muốn rằng Trương Thắng có thể thuận tay quảng cáo sản phẩm mới của bọn họ trong buổi phỏng vấn...

Cũng một dạng với 'khoản vay khởi nghiệp'.

Trương Thắng lại từ chối.

Sau khi từ chối, đối phương cũng không tức giận hay dây dưa, chỉ nói với Trương Thắng rằng sau này hắn có tiền thi mong rằng hắn sẽ trả cho ngân hàng họ trước, bọn họ vẫn miễn trừ lãi suất cho vay như cũ!

Sau khi cúp điện thoại của Ngân hàng Nông nghiệp, một ngân hàng khác ở huyện Thương Đông lại gọi cho Trương Thắng... ...

Trương Thắng bước vào trường.

Điện thoại vẫn đổ chuông liên tục.

Lúc trước vào trường không có ai chào hỏi, cho dù là sau đợt bị đòi nợ thì Trương Thắng cũng chỉ bị nhiều người biết đến hơn, nhiều nhất là nghị luận sau lưng, cũng không ai đến.

Nhưng lần này...

Từng câu từng chữ đều thổi phồng Trương Thắng lên, nhưng mấy câu cuối cùng lại là...

Khi tìm đến Trương Thắng, câu đầu tiên là bọn họ có thể miễn đi tiền lãi trong khoản nợ của hắn, bọn họ nguyện ý lấy ra sự chân thành lớn nhất để chứng kiến thành công của Trương Thắng.

Không biết làm thế nào mà họ tìm được số của Trương Thắng!

Vừa cúp máy của Ngân hàng Hoa Hạ huyện Thương Đông không bao lâu, Trương Thắng lại nhận được một cuộc gọi khác từ Ngân hàng Nông nghiệp cùng huyện.

Mối liên hệ bên trong quá lớn.

Hơn nữa...

"Mạnh dữ!"

Nhưng lần này khi bước vào trường, Trương Thắng thấy mọi người đều nhìn mình.

Bọn họ mỉm cười, cho dù là quen hay không quen đều chào hỏi hắn, có người còn cố gắng đến nói vài câu với Trương Thắng.

Trương Thắng phát hiện sau khi mình từ huyện Thương Đông về Yến Kinh...

Hình như là nổi tiếng sau một đêm!

Trò chuyện với các bạn học vài câu xong, hắn nhận ra sau lưng mình lúc nào cũng có một đám học sinh đi theo chụp ảnh.

Hắn bất đắc dĩ, nhưng cũng không từ chối.

Sau đó vào trong văn phòng NC...

Vừa bước vào...

Hắn nghe thấy từng đợt gào thét!
Bạn cần đăng nhập để bình luận