Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 763. Đánh nhau sao mà kiếm tiền được

Trương Hưng bên này vừa nói xong, 'Groupon Minuo' bên kia liền dựng lưu lượng của Thịnh Thế Entertainment lên, tổ chức một cuộc họp báo long trọng và cũng tuyên bố trước mặt mọi người đã ký hợp đồng đại sứ với siêu sao đánh võ nổi danh quốc tế 'Lương Long' cho 'Groupon Minuo' bọn họ. Ngoài 'Groupon Minuo' ra còn có còn có mười mấy ngôi sao hàng đầu ở hai bên eo biển Đài Loan giúp đỡ họ, danh tiếng không thua gì Trương Hưng!

'Groupon Minuo' chưa kịp nói gì, 'Groupon Fengshou' bên khác đứng lên công bố đã chiếm gần một nửa thị trường định mức mua theo nhóm ở các thành phố như Yến Kinh, Dương Thành, Ma Đô, đồng thời ngày nào cũng có báo cáo chiến sự... ...

"Bọn họ đánh nhau kiểu này sao mà kiếm tiền được, tư bản điên à!"

Cuối cùng Lý Cường cũng gặp được Trương Thắng.

Nhưng mà...

Lúc anh ta thấy được Trương Thắng thì đã bị choáng ngợp bởi sự cạnh tranh giữa các tư bản với nhau.

Nuốt nước miếng một cái, anh càng cảm thấy khiếp đảm!

Anh thử tính sơ một cái, từ đầu tháng 8 đến 20 tháng 8, cuộc đại chiến mua theo nhóm đốt tiền này đã đốt gần 1 tỷ NDT!

"Vậy chẳng phải... chúng ta hoàn toàn không có bất kỳ hi vọng gì ư? Chỉ có thể bị nuốt chửng?" – Lý Cường tuyệt vọng.

"Không, chẳng những không tuyệt vọng mà ngược lại còn có hi vọng rất lớn..."

"Cái này..."

Mặc dù lưu lượng của 'Trung tâm mua sắm trực tuyến Cường Thắng' đã ổn định lại nhưng cũng tuột xuống một trị số thấp nhất.

"Nói như nào?"

"Cái gì?"

Hơn nữa con số này vẫn đang tăng lên một cách điên cuồng, tư bản cỡ nhỏ xông vào thị trường căn bản không dấy lên được bọt nước nào.

"Hả?"

"Nhân khẩu gần tỷ của Hoa Hạ, thị trường internet mạnh mẽ kinh người, năm nay có 457 triệu dân mạng... nói theo nghĩa nào đó thì con số này hoàn toàn không tính là max, thậm chí tương lai có thể là 600 triệu, 800 triệu hay 1 tỷ, những dân mạng này đều là nguồn tiêu phí chủ lực mai sau, nếu mỗi người đều cho anh 1 đồng, anh kiếm được mấy trăm triệu, vậy nếu mỗi người đều cho anh 100 đồng thì sao?"

"Cho dù bọn họ đốt gần chục tỷ, chỉ cần sống đến cuối cùng thì bọn họ liền có thể kiếm tiền!"

Bọn họ từ chối tư bản, giống một con thuyền con chơi vơi giữa biển rộng, lúc nào cũng có teher bị sóng biển nuốt chửng, cuối cùng bị chìm xuống biển sâu vô tận.

Trong văn phòng.

"Cho nên bọn họ đều đang đập tiền giành thị trường, giành lưu lượng, giành thương hiệu, cho đến cuối cùng, lợi nhuận đạt được càng nhiều hơn lúc đầu tư và cũng càng bền bỉ..."

Trương Thắng híp mắt, từ từ nói ra một câu sâu xa:

"Đi khai thác các thành phố hạng 2 hạng 3 đi, vẫn là trò cũ, nông thôn quanh thành thị!"

"Hiện tại các tư bản chủ lưu đều đang đặt mắt chăm chú vào các thành phố trọng đại như Ma Đô, Dương Thành, Yến Kinh, bọn họ muốn lấy thành công từ thành phố lớn để phóng xạ ra các thành phố nhỏ chung quanh... nhưng trong chiến trường chính ở thành phố lớn, lưu lượng rất dễ hội tụ và cũng dễ tan đi, hôm nay có thể đứng trên đỉnh thị trường nhờ có tư bản, ngày mai sẽ có người dùng thủ đoạn giống hệt đẩy ngã đi... thới giới luân phiên thay đổi không thể thật sự hình thành được thói quen tiêu phí và hiệu ứng thương hiệu..."

"Đó cũng là một vấn đề, tư bản, chúng ta tìm tư bản ở đâu?"

"Chúng ta lui không có nghĩa là chúng ta không theo, chúng ta vẫn theo!" – Trương Thắng bật cười.

"Phải, chúng ta như là con đỉa hút máu, dùng máu bắn ra từ cuộc đại chiến của tư bản để nuối sống bản thân..."

Lý Cường suy nghĩ sâu xa một hồi rồi cười gượng:

Ngay lúc này...

"Địch tiến ta lùi, ẩn nấp không phải nhận thua mà là thừa dịp khi đám tư bản kia còn chưa kịp phản ứng lại, chúng ta tránh nơi đầu sóng ngọn gió, nấp ở các thành phố nhỏ để kinh doanh thương hiệu của mình..."

"Giám đốc Trương... chủ hiện tại của 'Groupon Minuo' Lý Diễm Hồng nói muốn tìm ngài bàn chuyện hợp tác quảng cáo!"

Thẩm Tiểu Hi đẩy cửa, vẻ mặt hơi phức tạp, một lát sau:

Anh nghe được tiếng gõ cửa.

"Giám đốc Trương, tôi hiểu đạo lý này, thế nhưng lỡ như bọn họ thật sự làm ra một con rồng lớn trong thị trường có biên độ ưu đãi to như vậy, nuốt mất cả thị trường hạng 2 hạng 3 chúng ta thì sao? Cái gọi là ẩn nấp của chúng ta chẳng phải là đùa giỡn ư? Chúng ta có thể không đốt tiền, hơn nữa ngoài hơn 100 vị thương gia kia, các thương gia khác sao có thể chịu được sách lược có ưu đãi kếch xù ấy chứ?"

"A?"

Lý Cường nhìn Trương Thắng đang híp mắt như lóe ra tia sáng trước phòng làm việc.

Trong lòng hơi mịt mù.

Lý Cường nghe thế lập tức nhíu mày:

"Con đỉa hút máu!"

"Biết."

"Anh biết con đỉa không?"

Nghe vậy, Trương Thắng nở nụ cười:

"Được, cô kêu cô ấy chờ một lát, tôi ra ngay..."

"Vâng!"

Cửa phòng đóng lại.

Lý Cường nhìn Trương Thắng từ từ xoay người...

Đại khái...

Có lẽ!

Qua mười mấy giây?

Đến khi thấy Trương Thắng quay đầu lại thì anh chấn động, Trương Thắng lúc nãy nói chuyện với mình còn kiểu sát khí tứ phía, giờ đây mang lên mặt vẻ lo âu u sầu, thậm chí cả người đều lộ sự tiều tụy.

Anh kinh ngạc nhìn Trương Thắng.

Thấy đột nhiên yết hầu của Trương Thắng trở nên vô cùng khàn đi.

"Tôi đi trước."

"À được!"...

Lý Diễm Hồng vô cùng khẳng định.

Tranh đấu giữa các tư bản với nhau là khốc liệt.

Mánh khóe nhỏ còn chẳng xem như là tư bản của Trương Thắng chỉ có thể chiếm lợi nhất thời, chung quy không thể đứng trên bàn đánh bài được.

Sự thật chứng minh đúng là vậy.

Sau một thời gian ngắn 'Trung tâm mua sắm trực tuyến Cường Thắng' xuất đầu, khi tư bản chính thức tham gia trận chiến mua theo nhóm này, lưu lượng gần như tuột dốc không phanh, tuy mỗi ngày vẫn có đơn hàng nhưng đơn hàng đã thấp đến đáng thương.

Xem theo góc độ nào đó, sự bồi dưỡng của 'Trung tâm mua sắm trực tuyến Cường Thắng' với các thương gia đã sắp đến mức hết đạn cạn lương.

Một thời gian trước cô nhận được thông tin về Lý Cường.

Ngày nào Lý Cường cũng sống trong lo nghĩ, người quen trong 'Trung tâm mua sắm trực tuyến Cường Thắng' nói cho cô 'Trung tâm mua sắm trực tuyến Cường Thắng' sắp không chịu được nữa rồi!

Cô ấy nói...

Gần như ngày này Lý Cường cũng mất ngủ.

Có vẻ chỉ có thể dựa vào thuốc ngủ và melatonin thì ban đêm anh ta mới ngủ được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận