Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 164. Trang Weibo

Chương 164: Trang Weibo

Sau khi anh ta nhìn danh sách khách hàng, cảm giác đau đớn trong lòng lập tức phai đi rất nhiều.

Anh ta nghĩ đến, trước khi rời đi, Trương Thắng có nói bốn chữ: Thay da đổi thịt.

Quá trình thay da đổi thịt chắc chắn rất thống khổ, nhưng một khi chịu đựng được thì có lẽ sẽ thật sự nghênh đón bước đột phát kinh tế!

Vợ anh rời đi trong vui vẻ, ngoài phòng lại có thêm một đám khách hàng vây quanh.

Cô đến dắt theo nhân viên đi chiêu đãi.

Bận bịu một buổi cũng đến giờ cơm, anh ta làm bữa cơm tối cho vợ nhưng cô ấy không rảnh ăn được, vẫn đang nghiêm túc giới thiệu sản phẩm của mình.

Mạnh Thụ Vinh ăn cơm nước xong thì cùng nhau bận bịu với vợ.

Trong khách cũ thì có khiếu nại, có đề nghị, khách mới thì có hỏi thăm ngày mai anh rảnh không, mong muốn đến cửa tiệm nhìn xem...

Không nghĩ tới, ngày hôm sau khi đến cửa tiệm, phát hiện khách trong tiệm còn nhiều hơn hôm qua!

Anh ta bắt điện thoại, phát hiện đều là cuộc gọi do khách hàng điện tới.

Mạnh Thụ Vinh nhắm mắt lại.

Nhưng...

Tâm tình của anh ta kích động không thể nói rõ.

Cứ thế bận rộn tới mười mấy giờ đêm.

Hành động hôm qua của anh đã lên các trang báo 'Trang Hoàng Mỗi Ngày', 'Lợi ích người tiêu dùng', lực ảnh hưởng của truyền thông cũng kha khá, biển hiệu 'Quốc tế Obon' nhanh chóng được nhiều người biết đến thăm hỏi...

Vừa híp mắt thì chuông điện thoại vang liên hồi.

Sau mười mấy giờ tối, anh nghỉ ngơi trong tiệm rồi lên giường ngủ.

Lần bắt điện thoại này, gần như tới hai giờ sáng mới yên tĩnh được chút.

Sau khi thấy những khách hàng ấy, anh vội vã nghênh đón!

Có khách cũ, có khách mới.

Cho đến trưa, anh ta đã nhận hơn mười đơn hàng, hơn nữa lợi nhuận vô cùng kinh khủng!

Giờ khắc này...

Anh có dự cảm, sau đợt hành động này, anh sẽ bạo phát một trận!

"Tất nhiên chúng ta còn phải đăng một vài video mô hình lên, tôi đã để cho giám đốc Mạnh làm rồi..."

Tạo trang chủ chắc chắn phải có khí thế!

Trong văn phòng.

Đợi đến giữa trưa, anh ta nhận được cuộc gọi của trường học.

Từ khi 'Phòng làm việc NC' hợp tác với 'Tinh Quang Vị Lai', có qua có lại với Từ Thắng Nam của 'Tinh Quang Vị Lai'...

Nhưng không chỉ có tin tốt này thôi!

Không bao lâu sau, Trần Mộng Đình nghe được tiếng gõ cửa.

Trần Mộng Đình tiêu hóa xong ý tưởng của Trương Thắng, lúc đang muốn phân công thì cô nghe tiếng chuông điện thoại của Trương Thắng vàn lên.

Thật ra, đối với 'Tinh Quang Vị Lai', giúp Trương Thắng một tay chỉ là chuyện thuận thế.

Nhà đấu thầu khâu dự án của học viện Yến Thạch Hóa sẽ bắt đầu xây dựng vào sáng mai, bên mua hàng của trường học gọi cho anh ta, mong anh co thể cung cấp 'sản phẩm cao cấp', đương nhiên là anh đồng ý, vào buổi chiều anh đến trường học, chuẩn bị một series 'hàng cao cấp' dùng để trả giá cho dự án ngày mai... ...

Trương Thắng nhìn Trần Mộng Đình, nghiêm túc giới thiệu thiết kế trang chủ của 'Trần Nhà Tích Hợp Obon' cho Trần Mộng Đình.

Trần Mộng Đình vừa gật đầu vừa nhìn những bản tin hot liên quan tới 'Trần Nhà Obon' trên Internet.

Bọn họ không có năng lực khiến cho giới truyền thông xôn xao, nhưng 'Tinh Quang Vị Lai' thì có.

Khí thế là gì, là một khái niệm mà chúng ta cần phải cho những người ở trên mạng biết, rằng 'Obon' là một nhãn hiệu quốc tế...

"..."

"Đó là đẳng cấp của sản phẩm!"

"Đương nhiên phải thể hiện phong cách Bắc Âu nhiều hơn, cố gắng ra vẻ cao cấp lên, ngập tràn hơi thở nghệ thuật, tương xứng với khí chất trên người Tom..."

Sau đó, Trần Mộng Đình thấy giám đốc Mạnh của 'Trần Nhà Tích Hợp Obon' đang thở hồng hộc chạy tới.

Sau khi thấy Trần Mộng Đình, cảm xúc kích động của anh ta thoáng hơi hạ xuống.

"Tiểu Trương... vẫn còn đang làm việc sao?"

"Phải, đang vội thiết kế trang chủ cho 'Quốc tế Obon' của giám đốc Mạnh anh đây, à đúng rồi, giám đốc Mạnh, chúng tôi muốn trò chuyện với anh về Weibo, nếu có hứng thú, cá nhân tôi đề nghị rằng 'Quốc tế Obon' cũng nên tạo một trang weibo chính chủ..."

"Weibo, thứ gì cơ?"

"Giám đốc Mạnh, anh có hiểu được hàm nghĩ của hai chữ 'lưu lượng' không?"

"Hiểu chút chút..."

"Tôi cho rằng mỗi ngày anh nên đăng một sản phẩm mới, ảnh hàng mẫu trên weibo của 'Quốc tế Obon', đồng thời, sau này 'Quốc tế Obon' còn sẽ tham gia một vài sự kiện mang tính quốc tế..."

"Sự kiện quốc tế? Tiểu Trương, 'Quốc tế Obon' của chúng ta có tư cách gì..."

"Giám đốc Mạnh, anh đừng tự xem nhẹ bản thân, trước đó tôi đã nói với anh, tôi sẽ từng bước từng bước dựng lên sân khấu cho anh, sau đó anh chỉ cần đi theo bậc thang đi lên là được, nhưng điều kiện tiên quyết là chất lượng, danh tiếng, phẩm chất của anh phải thật cứng rắn!"

"À à, tôi hiểu rồi!"

"..."

Trần Mộng Đình ở một bên nghe đối thoại giữa Trương Thắng và giám đốc Mạnh.

Có lẽ là vì có cô ở đây nên dường như giám đốc Mạnh không mấy thả lỏng, tựa hồ đang kiềm nén cái gì.

Trần Mộng Đình nghe một hồi, trong lòng mơ hồ cơ hơi lo lắng.

Đợi sau khi giám đốc Mạnh đi rồi, Trần Mộng Đình nhìn Trương Thắng:

"Trương Thắng, Tom Smith là một trò lừa, nếu lỡ như trò lừa này bị vạch trần..."

"Ai nói là trò lừa?"

"Hả?"

"Chị cho rằng, nhà phê bình tiểu thuyết nổi tiếng, người phụ trách bản quyền điện ảnh của đài truyền hình quốc tế NC, khách mời đặc biệt của giải thưởng Kim Tượng hiệp hội quốc tế liên hoan phim Listenbourg đều là giả ư?"

"Ờ Trương Thắng, chẳng lẽ mấy cái đó không phải là..." – Trần Mộng Đình nhìn Trương Thắng.

"Đàn chị, nhớ rõ, chúng ta là người dựng nên săn khấu! Bây giờ chúng ta đang xây nền, phải xây thật mạnh, xây cho thật rắn chắn, bền bỉ thì sân khấu mới vững chắc được!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận