Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 1130: Không thể chen miệng

Nhưng!

Thật sự thì thứ như bản đồ hướng dẫn có chút vô dụng.

Kêu dùng...

Cơ bản ai lái xe đường dài đều cần tới.

Nhưng bảo sinh lời từ nó?

Nghĩ nát óc...

Ngoài việc bán ra thì thực sự không tìm được điểm nào có lợi.

Thuộc hàng cần thiết nhưng không có lợi ích trong ngắn hạn, là tồn tại mà tư bản ngó lơ không coi trọng. ...

Hừm, căn bản là hắn chẳng thể chen miệng được!

"Giám đốc Trần, đừng quá khích, tôi có thể cảm nhận được sự chân thành của anh... tôi cũng rất coi trọng tương lai của 'Bản đồ Chúng Đức'..."

Anh lập tức mời Trương Thắng ngồi, Trương Thắng chưa kịp nói gì đã đưa cho Trương Thắng một bản hướng dẫn khoa học phổ biến về thị phần hiện tại của 'Bản đồ Chúng Đức', có vẻ như để chứng minh giá trị của mình, anh thậm chí còn lấy từ ngăn kéo ra đưa cho Trương Thắng xem 8 triệu người dùng 'Bản đồ Chúng Đức' vào năm 2010. và tuyên bố đầu tư vào 'Bản đồ Chúng Đức' là lựa chọn chính xác nhất trong cuộc đời Trương Thắng...

Sau khi Trần Thọ Mẫn bla blo khoảng một giờ, Trương Thắng tìm cơ hội để nói:

Chứa đầy sách, bao gồm cả sách kinh doanh, sách Phật giáo, triết học và khoa học...

Nhưng Trương Thắng lập tức dừng lại:

Trần Thọ Mẫn cao 1 mét 9, nhưng không giống Lý Quỳ mà trông lịch lãm, cao ráo và gầy như một cây sào.

Sau khi thấy Trương Thắng gật đầu, Trần Thọ Mẫn càng phấn khích hơn, muốn xé họng nói về tầm quan trọng của 'Bản đồ Chúng Đức' với Trương Thắng:

Anh ấy rất kích động khi nhìn thấy Trương Thắng.

Văn phòng của ông là văn phòng bừa bộn nhất mà Trương Thắng từng thấy.

Cả văn phòng tràn ngập những lời 'kích động' của Trần Thọ Mẫn, anh ấy phấn khích đến mức thậm chí muốn lấy loa max công suất kè lên mặt Trương Thắng.

"Không phải cậu nói 1,5 tỷ sao?" – Trần Thọ Mẫn hít sâu, kìm nén phấn khích, tim đập thình thịch rót trà cho Trương Thắng.

Trần Thọ Mẫn nói rất nhiều, nước miếng bay tứ tung, trong khi Trương Thắng ngồi đối diện anh chỉ im lặng gật đầu, lần đầu tiên trong đời anh cảm thấy mình gặp bất lợi trong lĩnh vực đàm phán mà mình am hiểu.

Cái con mẹ ló!

"Tôi biết tài năng trẻ như giám đốc Trương đây chắc chắn hiểu giá trị của 'Bản đồ Chúng Đức' chúng tôi, không quá khi nói rằng 'Bản đồ Chúng Đức' sẽ là tiêu chuẩn chiến lược trong tương lai của cậu. Ví dụ: nhân viên shipper trong 'Tổ Ong giao hàng tận nơi' của cậu phải dùng đến 'Bản đồ Chúng Đức' đúng chứ? Ví dụ như chúng tôi..."

"Giám đốc Trần, anh định bán nó với giá bao nhiêu?"

"Nhưng giá trị kinh doanh tiềm năng của chúng tôi chắc chắn là hơn 1 tỷ, hãy nhìn vào cơ sở người dùng của chúng tôi, chúng tôi vẫn còn rất nhiều tài xế, giám đốc Trương, cậu đã xem dữ liệu toàn quốc của chúng tôi chưa? Chúng tôi hiện có 8 triệu người dùng tài xế trên toàn quốc..."

Lập tức có 1 tỷ 5 đổ vào, chân Trần Thọ Mẫn không run sao được?

"Tôi sẽ không thất hứa đầu tư 1 tỷ 5, nhưng mua lại theo từng giai đoạn, còn về hợp đồng đánh cược thì tôi không ký, nếu anh chịu tiếp tục làm việc trong ngành này, tôi hy vọng anh có thể vẫn giữ chức vụ Giám đốc điều hành của 'Bản đồ Chúng Đức' và duy trì hiện trạng..."

Kể từ khi Trần Thọ Mẫn thành lập 'Bản đồ Chúng Đức', lợi nhuận lớn nhất trong một năm là khoảng 20 triệu.

"Còn nữa!"

1,5 tỷ NDT!

"Không vấn đề gì!"

"Khi hoàn thành đợt mua lại đầu tiên, bất kỳ người ngoài nào hỏi anh cũng đều phải trả lời là 1 tỷ 5!"

"Vâng?"

Đây vẫn là khoảnh khắc nổi bật nhất khi hợp tác với các công ty khác!

"Được, nhưng tôi không thể chia hết cổ phần cho cậu, 20% tôi phải giữ lại cho mình! Nếu không, tôi và đội của tôi sẽ trở thành công nhân của cậu..."

"Được, anh có thể nói chi tiết hơn với luật sư của tôi, nhưng tôi mong có thể xem qua gói cập nhật voice trong 'Bản đồ Chúng Đức' của các anh sau đợt đầu tư đầu tiên, đồng thời tôi cũng mong thấy được một bản đồ càng chi tiết hơn!"

"Không thành vấn đề."

"Là 1,5 tỷ, nhưng theo tôi biết, tổng giá trị hiện tại của 'Bản đồ Chúng Đức' là khoảng 1 tỷ..." – Trương Thắng chậm rãi nhấp một ngụm trà và nhìn Trần Thọ Mẫn.

Nước bọt suýt trúng vào mặt Trương Thắng, Trương Thắng không giữ được bình tĩnh nữa, đứng dậy theo bản năng:

"Giám đốc Trương, cậu không thể tính như thế, 'Bản đồ Chúng Đức' của chúng tôi là một trong số ít công ty ở Hoa Hạ có trình độ 'đôi A' về khảo sát bản đồ điện tử chỉ đường quốc gia hạng A và chụp ảnh trên không hạng A, chúng tôi có một số giá trị tiềm năng, không nên chỉ cân nhắc đánh giá giá trị... giám đốc Trương, nếu cậu không coi trọng thì chúng ta có thể ký hợp đồng cược nhau!" – Trần Thọ Mẫn nghe thế thì lo lắng, tức khắc cúi đầu lục lọi đống giấy tờ chứng nhận trong ngăn kéo, mồm mép tứ tung nói đủ thứ với Trương Thắng.

"Nhưng hơn một nửa trong số 8 triệu người dùng đã bị 'Bản đồ Soudu' lấy đi, tôi đã điều tra những người dùng đang hoạt động, có lẽ là khoảng 1 triệu, hơn nữa, 'Bản đồ Chúng Đức' vẫn chưa được cập nhật kể từ đầu năm nay, 'Bản đồ Chúng Đức' hiện đang trong giai đoạn bối rối tài chính, đầu năm nay anh vẫn luôn tìm kiếm nhà đầu tư..." – Trương Thắng đẩy kính lên, vẫn chậm rãi đáp lại lời của Trần Thọ Mẫn.

"Tốt, và..."

"Ngài nói đi ạ!"

"Anh phải nghĩ cách làm sống lại 8 triệu người dùng 'Bản đồ Chúng Đức'!"

"À, cái này..."

"Anh có muốn lấy 1 tỷ 5 không?"

"Tôi..."

"Mỗi mục tiêu được hoàn thành, tôi sẽ đầu tư thêm một lần cho anh."

"..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận