Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 99. Mọi Việc Trong Kế Hoạch

Chương 99. Mọi Việc Trong Kế Hoạch

Khóa công khai còn chưa mở, Trương Thắng đã dành thời gian chạy đến lớp chuyên nghiệp của Trần Chí Trung bên cạnh nghe giảng.

Mới đầu là đứng ở cửa phòng học, sau đó Trần Chí Trung thấy Trương Thắng thật sự là cực kỳ nghiêm túc, bảo Trương Thắng ngồi xuống nghe...

Giáo viên thực sự rất thích những sinh viên nghiêm túc!

Kiên nhẫn giải thích cho Trương Thắng xong, Trương Thắng và Lâm Thành đều bừng tỉnh hiểu ra.

Chờ Trương Thắng và Lâm Thành chuẩn bị rời đi, Thẩm Tú Quyên dường như nghĩ tới điều gì đó liền tìm đến Trương Thắng.

"Trương Thắng, em có người thân ngoài trường làm điều hòa trung tâm không?"

"Có ạ!"

Trên thực tế...

Chờ một chút, không đúng, còn có căng tin nữa, Trương Thắng cũng cực kỳ quen thuộc.

"Được rồi!"

Cậu học sinh này hoàn toàn khác biệt với những học sinh khác, khi gặp trên đường cậu không những rất lịch sự mà còn có khả năng gọi chính xác họ của bọn họ, hơn nữa nhìn cũng rất quen, nhiều giáo viên cũng cho rằng Trương Thắng là sinh viên khoa mình. Hôm nay Trương Thắng cũng có trao đổi với các thầy cô đó về điều hòa trung tâm, nghe nói bộ phận mua hàng cũng đi qua...

"Giá cả phải vừa túi tiền! Điều hòa trung tâm là thiết bị mới, chúng tôi chưa biết nhiều về nó..."

Năng lực này quả thực kinh người!...

"À, nhà bạn tôi đang sửa sang lại, cần điều hòa trung tâm. Hay là em rủ người thân của em đến tiểu khu của bạn tôi xem nhé?"

Thẩm Tú Quyên thoáng nghĩ một chút, sau đó trong lòng không khỏi hơi khiếp sợ.

"Đừng lo lắng, cô Thẩm, em nhất định sẽ nhờ anh trai để giá sỉ cho bạn của cô..."

"Dạ được!"

Không chỉ vợ chồng cô có ấn tượng tốt với Trương Thắng, các thầy cô ở các bộ môn khác dường như đều biết đến cậu học sinh Trương Thắng này.

Trần Mộng Đình bận điên người!

Thẩm Tú Quyên gật đầu, đưa cho Trương Thắng thông tin bạn thân của mình rồi rời khỏi lớp học.

Cô nằm mơ cũng không thể tưởng tượng được các sinh viên lại nhiệt tình bỏ phiếu với "Tứ đại Hoa Khôi Giảng Đường" như vậy.

Lúc này mới khai giảng hơn mười ngày, Trương Thắng sao đã quen thuộc hết tam giáo cửu lưu trong trường rồi?

Buổi chiều.

Các giáo viên trong ban tổ chức nhà trường thấy hoạt động này có dấu hiệu bùng nổ, họ đã ngay lập tức tìm đến Trần Mộng Đình và trao đổi với cô.

"Bạn học Trần, đề án "Hoa Khôi Giảng Đường" của chúng ta rất hay nhưng lại thiên về giải trí quá. Suy cho cùng trường học là nơi học tập và bồi dưỡng nhân tài. Không phải trường chúng ta sắp bình chọn sinh viên tốt nghiệp xuất sắc sao? Tôi đề nghị các bạn có thể thực hiện cả hai hoạt động cùng nhau và cũng có thể cùng nhau bỏ phiếu, đừng lãng phí nhiệt huyết của các sinh viên..."

Lần đầu tiên cô tiếp xúc với cái gọi là kiếm tiền từ lưu lượng, bán hàng xung quanh, cô dường như cảm thấy một cánh cửa đang dần mở ra về phía mình...

Ngay cả siêu thị của trường cũng đã quá tải!

"Ồ..."

Các sinh viên bán thời gian của khoa Hậu cần hội sinh viên đã điên cuồng đến phòng máy tính của trường để làm các loại poster quảng cáo khác nhau, các sinh viên khoa Nhiếp ảnh tuy không thành thạo lắm nhưng vẫn hàng ngày đi lại khắp các ngóc ngách trong trường, chụp ảnh đến mức tê ngón tay. Ngoài những món quà này còn có một số món quà nhỏ bỏ phiếu tài trợ, hội sinh viên nhận được hết hộp này đến hộp khác nhưng rất nhanh đã bị cướp mua hết...

"Ừm, tài trợ cũng không nhiều, khoảng mười nghỉn đồng, chị à, lượng người đến sự kiện của chúng ta đã tăng lên, tự nhiên sẽ có hiệu ứng quảng cáo. Doanh thu quảng cáo thực ra chỉ có một đồng..."

"Tài trợ sao?" Trần Mộng Đình sửng sốt.

Trương Thắng gật đầu: "Em cũng kéo được được một số tài trợ ngoài trường..."

Đây là một niềm vui bất ngờ!

Nhưng Trương Thắng vẫn bình tĩnh cho đến khi Trần Mộng Đình nói với Trương Thắng ý kiến của ban tổ chức, Trương Thắng hơi nheo mắt lại.

"Nhà trường có phê duyệt kinh phí cho các hoạt động đó không?"

"À, thầy không nói, chắc là sẽ không phê duyệt nhưng nhà trường có thể sẽ mời một số truyền thông đến hỗ trợ cùng nhau tuyên truyền..."

"Một ưu điểm khác của sự kiện này là có thể quảng bá cho trường của chúng ta. Trường chúng ta cũng sẽ mời truyền thông địa phương tham gia làm cho hoạt động càng thêm nóng bỏng!"

Cô tiên lên chào đón hắn, rất hào hứng trò chuyện với Trương Thắng về hiện trạng và ảnh hưởng của sự kiện này.

Sau khi giáo viên ra về, Trần Mộng Đình đợi ở văn phòng hội sinh viên rất lâu, đợi đến bốn giờ chiều mới đợi được Trương Thắng.

Sau khi nghe giáo viên ban tổ chức nói, Trần Mộng Đình cảm thấy việc này không có vấn đề gì nên đồng ý.

Trương Thắng ngồi xuống, hơi nhấc chân lên nói: "Nếu lưu lượng lại lớn hơn thì phản hồi từ các nhà tài trợ sẽ tốt hơn. Với trường hợp thành công như vậy, trong tương lai chị sẽ dễ dàng hơn trong việc lên kế hoạch cho các sự kiện và kêu gọi tài trợ. Ngoài ra, hãy nhớ những điểm này..."

"..."

Trương Thắng nói chuyện. Trần Mộng Đình chăm chú lắng nghe.

Rõ ràng là một sinh viên mới nhưng Trần Mộng Đình cảm giác Trương Thắng chính là người thầy của cuộc đời mình, bất giác bị đưa vào thế giới của Trương Thắng.

Khoảng một phút sau, Trương Thắng ngừng trò chuyện đứng dậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận