Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 652. Giá vốn 500

Chương 652: Giá vốn 500

Sau khi nếm vị ngọt, anh ta không chỉ tiếp tục xếp hàng mà còn bắt đầu thuê một nhóm người lang thang thất nghiệp trong xã hội xếp hàng để giành điện thoại!

Mặc dù đợt bán iPhone 4 trước đã được 10 ngày, công ty IPO bắt đầu xuất xưởng số lượng lớn sang Hoa Hạ, giá bán lại giảm rất nhiều, nhưng tiềm năng thị trường vẫn rất lớn!

"Giám đốc Lưu!"

"Có chuyện gì?"

"Anh biết gì chưa? Trương Thắng trao bản quyền sáng chế thiết kế iPhone 4 cho mấy xưởng ở Hoa Cường Bắc!"

"Anh nói với tôi mấy thứ này làm gì..." – Khi Lưu Khải Lập nghe được hai chữ 'Trương Thắng', trong lòng anh ta không khỏi cảm thấy hơi kháng cự.

Nhìn tên cựu nhân viên bán hàng đột nhiên vọt lên trên thành người mà mình phải ngước nhìn, cảm giác chênh lệch này khiến anh ta rất khó chấp nhận trong thời gian ngắn.

"Tôi nói thẳng cho anh, đây không phải hàng lậu, đây là hàng real!"

"Anh nói gì cơ? Giỡn tôi hả?"

"Không không!"

"Giá vốn là 500!"

"Đúng vậy, nhưng anh có biết giá vốn của chiếc điện thoại này là bao nhiêu không?"

"Biết Hoa Cường Bắc không?"

"Anh đoán xem chiếc điện thoại trong tay tôi có giá bao nhiêu?"

"Giá vốn là 500 tệ! Nhưng tôi sang tay một cái, bán thấp nhất là 4999. thậm chí có thể bán với giá tương đương iPhone 4!"

"4999?"

"iPhone 4? Bây giờ không phải vẫn có thể bán với giá chỉ 6. 000 sao?"

"Bao nhiêu, đừng có thừa nước đục thả câu!"

"Bên khu sản xuất công nghệ cao Phúc Điền có 10 xưởng nhận được độc quyền thiết kế Apple, anh hiểu ý tôi chứ?"

"Từ đã, đừng nói là hàng lậu nha?"

"Anh nói rõ chút coi!"

"Sao mà làm được?"

"Có nghe qua..."

Khi anh ta vừa nghe có thể lắp ráp iPhone 4 thì...

"Con mẹ nó"

Vào thời kỳ đỉnh cao, Hoa Cường Bắc có 36 chợ bán buôn và 26. 000 cửa hàng, tiền thuê mặt bằng hàng năm lên đến 120. 000!

"Ả đu má còn làm được như thế ư? Có khi nào trình tự bên trong khác nhau không?"

Lưu Bang Thuận mở cửa hàng sớm và dán áp phích tự chế 'Hôm nay đã nhập 20 chiếc iPhone 4, và 200 chiếc Apple 4' lên.

"Ngu thế! Anh mua bản mạch điện thoại sau đó đến khu sản xuất công nghệ cao Phúc Điền tiêu chút tiền kêu người có chuyên môn làm vỏ ngoài của iPhone 4 rồi đóng bao bì! Điện thoại có giá gốc 4999 giải quyết xong chỉ với 500 đồng!"

Thay vào đó là để khách xếp hàng, lấy ra một chiếc điện thoại giống hệt iPhone 4 trong thùng hàng khác.

Nhưng Lưu Bang Thuận không bán vội.

Vừa dán xong áp phích tự chế thì lập tức khách đến ồ ạt, cầm tiền chen vào cửa mua iPhone 4.

"Lại ngu nữa, không bán được 4999 thì bán được 1999 mà! Giám đốc Lưu tôi nói cho anh biết, bây giờ anh có thể xếp hàng để đầu cơ nhưng anh có thấy là giá iPhone đang bắt đầu giảm không? Anh đầu cơ được bao lâu chứ, người thông minh đều biết bắt đầu tự sản xuất điện thoại rồi!"

Ngày 16/5.

Tờ mờ sáng.

Ánh bình minh đầu tiên chiếu lên mặt Lưu Bang Thuận.

"Lấy một xưởng nhỏ để lắp ráp vỏ, có thể dễ dàng sản xuất ít nhất 50 chiếc điện thoại mỗi ngày, tất cả các linh kiện điện thoại đều mua được từ Hoa Cường Bắc!"

Hoa Cường Bắc luôn có danh hiệu phố điện tử số 1 Hoa Hạ, nơi khoa học và công nghệ thời thượng toàn cầu.

Sau đó, anh ta nhìn bạn mình, cuối cùng gật đầu. ...

Cả người lập tức run lên, ý thức được đây chính là một con đường!

"Apple 4 1099 có ai muốn mua không?" – Sau khi anh ta nói câu này...

Khách hàng lập từng xôn xao, mấy người trẻ tuổi sợ ngây người!

Má, cho dù là hàng rởm cũng khó mà rẻ như thế chứ!

Trong tiếng ồn ào, Lưu Bang Thuận cười toe toét, sau đó lấy ra một cái hộp vuông lớn.

Ngay sau đó, 'lạch cạch' một tiếng, tất cả máy móc bên trong hộp vuông lớn đều rớt xuống quầy!

"Con mẹ nó!"

Thấy Lưu Bang Thuận lấy máy trong hộp vuông ra và định giá lên thì tất cả mọi người lập tức bắt đầu ồ lên!

Trong hộp chứa đầy điện thoại iPhone 4 hoàn toàn mới!

"Ông chủ, mịa nó đây thực sự là iPhone 4 1099 à?"

Lưu Bang Thuận xử lý xong mấy tên cùng nghề đến đặt hàng, đang muốn ngồi xuống nghỉ ngơi thì vừa hay thấy Hứa Bác Văn mặc vest đi vào.

"Được!"

"Vậy ông nhanh lên nha! Nào hàng tới thì nhớ báo trước cho bọn tôi, đây là đặt cọc!"

"Chờ chút đi, trong xưởng vẫn còn mấy lô hàng, chắc phải 2 giờ chiều mới xong!"

"Ông Lưu, ông có thể chia cho chúng tôi chút đám Apple 4 này không? Mấy cái món này đúng là bán chạy thật đấy, bọn thanh niên trẻ to mồm bảo chúng ta bán đồ lậu nhưng mà giành còn nhanh hơn ai nữa!"

Quầy điện thoại bên cạnh nghe thấy tiếng động bên này thì nhao nhao vây lại.

7 giờ sáng, nhà máy sản xuất hàng hóa.

10 giờ sáng, 200 chiếc Apple 4 Hoa Hạ chính hãng đã bán hết.

Lưu Băng Thuận cầm xấp tiền trắng bóng trong tay, vẻ mặt hưng phấn không thể diễn tả được.

Sau đó, anh ta gọi điện thoại đến nhà máy của mình và yêu cầu nhanh chóng gửi lô hàng thứ hai, đơn đặt hàng trong tay sắp tràn cả ra rồi.

Nói chuyện xong.

Anh nhìn những thương gia đại lý đang tụ tập trước quầy, vô thức vẫy tay nở nụ cười tươi nhiệt tình.

"Mọi người đừng chen lấn đừng chen lấn, nhà máy chúng tôi còn có lô hàng Apple 4 thứ hai sắp đến, yên tâm, chất lượng hoàn toàn đáng tin..."

Sau khi nói câu này xong...

Anh sửa sang quần áo lại rồi ngồi trước quầy.

"..."

"Được! Tiền mặt chuyển khoản đều ok!"

"Ấy đừng, tôi mua, bán tôi 20 chiếc!"

"Anh chỉ cần nói là có mua hay không thôi, Appl 4 1099. 4 triệu pixel của 1099. hỗ trợ MP3 MP4, còn muốn gì nữa? Không muốn thì đừng mua, phía sau còn có người muốn..."

"Chờ đã, ông chủ, không đúng, sao iPhone 4 này khác với iPhone 4 được quảng cáo vậy, sao bao bì đều là Apple 4? Hàng lậu của ông sao làm được như này?"

"Đúng vậy! Đây là Apple 4, hàng real lưu hành trong nước, hai SIM, chế độ chờ kép, siêu loa công suất lớn!"

Anh ta đứng dậy đi tới chào hỏi.

"Ây da, giám đốc Hứa, ngọn gió nào đưa anh đến đây?"

"Giám đốc Lưu, đây là quy hoạch của Apple 4, tôi làm một cái USB, quảng cáo trên TV quá đắt, chúng ta không đủ tiền cho nên làm một cái quảng cáo offline... anh mang những quảng cáo này chia cho những đại lý hợp tác với anh đi, chỗ anh có USB chứ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận