Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 950: Bộ Thương Vụ...

Ngay khi Trần Mộng Đình giới thiệu văn phòng Trương Thắng, đột nhiên thấy cửa văn phòng đang khép...

Cô vô thức gõ cửa một cái .

"Vào đi."

"Trương tổng ..."

"A, Trần tổng sao, ngồi đi..."

"..."

Cửa chậm chậm khép lại.

Trần Mộng Đình nhìn thấy trên mặt bàn Trương Thắng chồng đầy đủ loại vật liệu, phảng phất hoàn toàn không ý thức đến một đám lãnh đạo vừa tiến vào, một mực cúi đầu viết cái gì đó .

Lọt vào trong tầm mắt, thấy trên bàn làm việc, Chu Quốc An thấy được các loại sách chuyên nghiệp như "bảng báo cáo thống kê lượng sản xuất","phát triển khoa học","sách lược nguồn năng lượng mới", ...

Thời điểm đám người Chu Quốc An hơi đến gần nhìn, hắn phát hiện Trương Thắng vừa vặn làm xong một tờ bài thi trắc nghiệm, trên mặt lộ ra bộ dáng tươi cười thoải mái.

Các văn phòng khác đều được dọn dẹp chỉnh tề, cẩn thận tỉ mỉ ...

Thời gian một chút xíu đi qua, trong thời gian mười phút đồng hồ, Trương Thắng khi thì nhíu mày, khi thì tốc ký một chút nội dung mới, khi thì đọc thuộc lòng lấy cái gì đó...

Trần Mộng Đình đang muốn mở miệng nhắc nhở .

Phảng phất có chút chấn kinh nhìn người tới .

"Trần tổng, cô chờ một lát, tôi lập tức làm xong đề cương này thôi, cô cứ ngồi bên đó trước, trà tự mình rót ... Cho tôi mười phút đồng hồ..."

"Trần tổng, cô có chuyện gì ... Ấy?"

Đã thấy Chu Quốc An ra hiệu Trần Mộng Đình không cần nói, ngược lại yên lặng nhìn cách sắp xếp của văn phòng Trương Thắng.

"Trương tổng, bộ thương vụ ..."

Thoáng nhìn về phía một bên khác, hắn thấy được các loại tài liệu giảng dạy đại học như "ô tô nguồn năng lượng mới","sức gió phát điện","động lực","tiếng Anh" , ...

Trần Mộng Đình vội vàng giới thiệu đám người Chu Quốc An.

Nhưng mà văn phòng Trương Thắng, lại rối bời .

Mà Trương Thắng trong lúc nhất thời lại có chút kinh hoảng, vội vươn tay ra muốn bắt tay với Chu Quốc An, nhưng sau đó nhìn tay mình một chút, thấy tay mình tựa hồ còn dính mỡ đông trên "bình điện" sau khi nghiên cứu, vội vàng dùng giấy ăn bên cạnh xoa xoa, trên mặt mang vẻ áy náy:

Trương Thắng vô thức ngẩng đầu lên, sau đó đồng tử co rụt lại, đột nhiên đứng lên .

"Trương tổng, Chu chủ nhiệm đến đây ..."

"Chu chủ nhiệm, ngài ngồi, ngài ngồi ... Trần tổng, tranh thủ thời gian châm trà cho các vị lãnh đạo, dùng loại trà Phổ Nhị tốt nhất, loại một trăm tệ..."

Chu Quốc An nhìn thấy bộ dáng khẩn trương của Trương Thắng, lập tức ha ha cười to, sau khi đơn giản bắt tay với Trương Thắng liền rất tự nhiên mà ép ép tay với Trương Thắng:

Hứa Lâm Lâm bên cạnh thấy vậy khóe miệng cũng có chút co lại, ngay sau đó sắc mặt như thường ngồi ở vị trí bên cạnh .

Cô nhìn tôi ... Chu chủ nhiệm, xin lỗi, nơi này có chút loạn, để ngài chê cười rồi, tôi lôi thôi đã quen, chúng ta đến phòng hội nghị, bên kia hơi sạch sẽ một chút... Ngài xem trọng ..."

"Trương tổng, khiêm tốn, khiêm tốn rồi... Ha ha ..."

"Trần tổng, Chu chủ nhiệm tới sao cô không đề cập với tôi trước!

Hứa Lâm Lâm nghe Trương Thắng và Chu Quốc An đối thoại, đặc biệt là nhìn thấy bộ dáng ngây thơ chân thành lại khiêm tốn đến kinh sợ của Trương Thắng, cơ mặt cô lại lần nữa có chút giật một cái .

Không khí khá dị thường.

Trong văn phòng rối bời .

"Ha ha, không có gì đáng ngại, không có gì đáng ngại, tôi lần này cũng là đột nhiên tới đây, hi vọng không quấy rầy Trương tổng cậu mới đúng ..."

"Ha ha, Trương tổng, lúc đầu nghe nói cậu năm 2009 một bên lập nghiệp, một bên học tập, hai việc đều không chậm trễ, thậm chí còn lấy thành tích hạng nhất lấy được học bổng ngành giáo dục, tôi còn cảm thấy có chút khó tin, nhưng hôm nay thấy được, tôi mới hiểu được thì ra Trương tổng cậu chịu khổ cực phu, cũng không ít hơn so với những người khác a!"

Chu Quốc An ha ha cười lên, lấy ra một quyển sách bên cạnh Trương Thắng, tiện tay lật ra một tờ, đã thấy trên một tờ kia ghi chú lít nha lít nhít nội dung, trong lòng không khỏi sinh ra một chút kính nể, đối với Trương Thắng càng thêm thưởng thức .

"Ấy ... Chu chủ nhiệm chê cười rồi, tôi kỳ thật chỉ là lâm thời mới ôm chân phật, trước đó đã ký qua quân lệnh với những lãnh đạo của Yến Thạch Hóa, nói thành tích các môn đều phải đạt tiêu chuẩn mới cho phép tôi lập nghiệp ... May mắn mà có những lãnh đạo của Yến Thạch Hóa trợ giúp và chỉ điểm, tôi mới có thể đi đến bây giờ ..."

"Trương tổng, ngồi đi, tôi hôm nay chỉ là tùy tiện tới nhìn một chút, cũng không có ..."

Song phương lôi kéo một trận, nửa ngày sau, lúc này Trương Thắng mới thụ sủng nhược kinh mà ngồi xuống .

"Cái đó, vậy sao có thể ..."

"A, Trương tổng, cậu đừng câu nệ, cứ coi như tôi là một lão đầu bình thường đến tìm cậu tâm sự thôi ..."

Con hàng này không đi làm diễn viên thật đúng là lãng phí nhân tài, nhìn một cái, cái bệnh hình thức này, đơn giản ...

Ngày hôm qua cô sang đây nhìn một chút, phòng làm việc này vẫn còn chỉnh tề đó có được không?

Trận giao lưu "Bệnh hình thức" này kéo dài đại khái hơn mười phút, rốt cục cũng hạ màn .

"Chu chủ nhiệm, tôi dẫn ngài đi thăm một chút các hạng mục tiếp theo của chúng tôi?"

"Cậu học tập ..."

"Không có việc gì, Chu chủ nhiệm, nội dung đại khái tôi có thể khống chế đến bảy tám phần ..."

"Ha ha, vậy sẽ làm trở ngại thời gian nửa ngày của cậu..."

"Không chậm trễ không chậm trễ ... Ngài không cần nói vậy a!"

"..."

Ba giờ chiều .

[Trung tâm việc làm và khởi nghiệp sinh viên] .

Thẩm Nghị nhìn thấy Trương Thắng dẫn theo một đám lãnh đạo tới, trên mặt mang theo bộ dáng tươi cười .

Trong ngắn ngủi, hắn và vợ Hứa Lâm Lâm nhìn thoáng qua nhau, lại liếc mắt nhìn vẻ mặt tươi cười của Trương Thắng, đã khiêm tốn lại không kiêu ngạo không tự ti giới thiệu vài thứ cho Chu Quốc An, đại khái biết sự tình phát sinh trong phòng làm việc của Trương Thắng...

Hắn vội vàng sửa sang lại một chút, dẫn theo người tới nghênh đón .

"Chu chủ nhiệm ..."

"Ha ha, Thẩm lão sư, đã lâu không gặp."

"Đúng vậy a, đã lâu không gặp ..."

Chu Quốc An và Thẩm Nghị vào rất nhiều năm trước đã quen biết .

Mặt ngoài, song phương đều không có quan hệ gì .

Nhưng nếu quả thật muốn tra cứu kỹ càng mà nói, đại khái hơn mười năm trước, trong hôn lễ của Thẩm Nghị và Hứa Lâm Lâm, Chu Quốc An cũng ngắn ngủi có xuất hiện qua .
Bạn cần đăng nhập để bình luận