Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 106. Sự Im Lặng

Chương 106. Sự Im Lặng

Trong tiềm ý thức, hắn mơ hồ cảm giác Từ Thắng Nam giống như một con thú ẩn trong bóng tối mà hắn không thể nhìn thấy mà chỉ có thể cảm nhận được ...

Hắn biết rằng mình đã gặp phải đối thủ.

Từ Thắng Nam vẫn đang trò chuyện với Lâm Hạ.

Hai người nói từ sáng tác đến tương lai, Từ Thắng Nam dần dần bắt đầu nói nhiều hơn ...

Cô ấy nói về ngành giải trí, những kế hoạch tương lai, những bộ phim Hollywood và nước ngoài.

Có nhiều điều Lâm Hạ chưa từng nghe tới nhưng chuyện mở rộng tầm mắt lại là những điều Lâm Hạ nghe rất thích thú.

Trương Thắng vừa suy ngẫm về hợp đồng vừa quan sát Từ Thắng Nam.

"Trương Thắng, cậu cảm thấy thế nào về bản hợp đồng này?"

Trương Thắng trả lời.

Trương Thắng đọc xong tin nhắn, ngẩng đầu lên.

"Nếu không có điều khoản bổ sung thì hợp đồng này ổn."

Đợi đến mười một giờ rưỡi...

"Chị Thắng Nam, phí bản quyền năm trăm nghìn em cảm thấy có hơi ít một chút..."

Trước mặt Lâm Hạ, Từ Thắng Nam tỏ ra rất giản dị không hề có suy nghĩ sâu xa, lại vô cùng thẳng thắn...

"Hợp đồng này không có điều khoản bổ sung nào, tôi hy vọng dùng thành ý lớn nhất để ký hợp đồng bản quyền điện ảnh và truyền hình "Mùa Hè Năm Ấy"..."

Thầy Trần Chí Trung trả lời tin nhắn cho Trương Thắng: "Nếu không có điều khoản bổ sung và việc thanh toán bản quyền không có vấn đề gì thì hợp đồng này có thể ký!".

Trong đầu hắn có một câu trả lời mơ hồ không chắc chắn.

Lâm Hạ vô thức hỏi.

Từ Thắng Nam nghiêm túc nói rất nhiều thứ với Trương Thắng.

, Từ Thắng Nam cùng Lâm Hạ dừng trò chuyện, cả hai đều nhìn Trương Thắng.

"Chị Thắng nam, lần đầu tiên công ty đưa ra cho chị là năm trăm nghìn, như vậy lần thứ hai thì sao?", Trương Thắng nheo mắt lại.

Từ Thắng Nam nhìn Lâm Hạ và Trương Thắng rồi trả lời.

"Năm trăm nghìn là lần đầu tiên công ty đưa ra lời đề nghị cho tôi... Nếu lấy tiền bản quyền phim ảnh và truyền hình của người mới mà nói cũng không ít, chúng tôi cũng không phải nói ngoài miệng,"Thịnh Thế Giải Trí" mở cho các em những điều khoản nào chúng tôi đều có thể viết thêm hợp đồng bổ sung, ví dụ như mấy vị đạo diễn, ví dụ như diễn viên, còn có yêu cầu giám chế của Lâm Hạ tiểu thư đối với bộ phim này..."

Đồng thời hắn nhận ra Từ Thắng Nam đang nói đến mức giá cố định và cũng không có bất kỳ ý muốn trả giá nào.

Từ trong giọng nói của Từ Thắng Nam, hắn không nghe thấy chút cảm xúc nào nhưng lại vô cùng kiên quyết.

Từ Thắng Nam nhìn Trương Thắng mỉm cười.

Từ Thắng Nam vẫn bình tĩnh.

Cô cũng đã quan sát Trương Thắng.

"Tôi thích thẳng thắn thành khẩn, Trương tiên sinh là một người thông minh, tôi nghĩ không cần phải nói thêm về giá trị gia tăng trong một số khúc mắc. Tám trăm nghìn, tám trăm nghìn là cực hạn của chúng tôi. Nếu nhiều hơn nữa chúng tôi sẽ không thể ký bản hợp đồng này, ba trăm nghìn này là kinh phí tôi lấy ra từ toàn bộ dự án phim..."

Cuối cùng cô đã đưa ra hợp đồng của mình.

Cô cảm thấy không thể tin được sau đó lại cảm thấy rất thú vị.

Trong quá trình quan sát, cô phát hiện Trương Thắng ẩn nấp rất sâu, từ lời nói, biểu cảm thậm chí cả cử động cơ thể đều vô cùng khó phân tích được hắn đang nghĩ gì.

Trương Thắng im lặng.

Trương Thắng từ khi vào cửa đã quan sát cô, mặc dù rất mờ nhạt nhưng cô vẫn nhạy bén cảm giác được.

Trên thực tế...

Cô luôn mang theo trong túi xách hai bản hợp đồng, một bản do công ty soạn thảo và một bản do chính cô soạn thảo.

Giống như một cái máy.

"Cái gì cũng có giá trị của nó, con người cũng vậy. Có thứ đắt tiền, có thứ rẻ tiền, có thứ chẳng là gì, có thứ là mpnh châu bị phủ bụi. Có những người và những thứ không ký được tôi chỉ thấy đó là chuyện bình thường. Đây chỉ là công việc. Ai cũng đều có thể thay thế được, nhưng có một số người có tiềm lực rất lớn, tôi sẽ dùng thành ý lớn nhất để hợp tác. Nếu mất đi họ đương nhiên tôi sẽ cảm thấy tiếc nuối..."

Sự im lặng này kéo dài một lúc, Trương Thắng nhìn Từ Thắng Nam mỉm cười: "Chị Thắng Nam, em muốn biết tại sao chị lại cho chúng em một bản hợp đồng và giá cả như vậy? Trước đây em đã thoáng gặp qua chuyện chị và Trương Phán Phán tán gẫu chuyện ký hợp đồng, lúc đó hình như chị không phải thái độ này..."

Hắn cũng biết giá cả thực sự rất hợp lý, thậm chí còn là một mức giá rất trung thực từ Từ Thắng Nam.

"Chị Thắng Nam, chị đã điều tra chúng tôi chưa?"

Trương Thắng im lặng một lúc rồi mới nở nụ cười.

"Đã điều tra, hôm nay hẹn bạn học Lâm Hạ tới đây là ký quyển sách "Mùa Hè Năm Ấy", hẹn cậu tới đây là muốn xem chúng ta có thể cùng nhau hợp tác "Hoa Khôi Giảng Đường", làm cho miếng bánh này lớn hơn hay không..."

"Hoa Khôi Giảng Đường gì cơ?"

Trương Thắng vẫn mỉm cười nhưng trong mắt lại tràn đầy sự khó hiểu.

"Trương tiên sinh, từ khi bắt đầu buỗi lễ ký bán sách, cậu vẫn luôn ở phía sau màn dùng tài nguyên duy nhất của mình để vận hành, điểm này thật ra rất nhiều người chỉ cần điều tra một chút là có thể tra được... Và lúc đó tôi biết cậu là một seeder rất tốt, sau khi buổi ký bán kết thúc, cậu đã lên kế hoạch cho dự án "Hoa Khôi Giảng Đường", dự án này không chỉ củng cố và nâng cao mức độ nổi tiếng của Lâm Hạ mà còn dùng sự nổi tiếng ban đầu của cô ấy để để điều hành toàn bộ hệ thống. Tuy tôi không hiểu cậu làm như vậy rốt cuộc có mục đích gì nhưng cậu rất lợi hại, cậu là một trong những người có thủ đoạn nhất tôi từng gặp, đồng thời cũng là một trong những người biết rõ nhất về kinh tế lưu lượng, thao tác của cậu rất đặc sắc!"

Từ Thắng Nam nhìn Trương Thắng cực kỳ thưởng thức, sau khi nói xong, trong lời nói vẫn còn mang theo vài phần hồi tưởng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận