Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 527. Không đánh lại iphone là bình thường

Chương 527: Không đánh lại iphone là bình thường

Các loại chi phí rất lớn, chưa kể tốn thời gian và nhân lực, bình quân chi phí của một chiếc điện thoại là gần 5. 000 NDT!

Phải!

Đừng nghĩ rằng có thể lắp ráp một chút là bán ra được, càng là sản phẩm phát minh không thể sản xuất với số lượng lớn thì càng có chi phí cao!

Hơn nữa, chi phí gần 5. 000!

Nếu bán thì chắc phải 10. 000?

Thời đại này mà bán 10. 000, hơn nữa còn sắp ra mắt iPhone 4, mọi mặt đều thua iPhone 4...

Thật sự là không sánh được!

Đôi khi, bản thân có thể thấy được sự biến đổi kinh thiên của thời đại này nhưng lại bất lực, quả là một chuyện rất đáng tiếc.

Ngay cả khi toàn bộ Tập đoàn Diệu Hoa đều nhìn chằm chằm vào mảng điện thoại di động này đi nữa thì vẫn không thể chống lại thế công của iPhone 4!

"..."

Đừng nói là Trương Thắng!

"Chúng ta thì sao?"

"Kim cương?"

"Không thể phát hành trước iPhone 4 áo?"

"Giám đốc Trương, tất cả những việc chúng ta làm mấy ngày nay đều vô dụng..." – Hứa Bác Văn nhìn Trương Thắng.

"Bên chúng ta cũng không khả quan mấy, chỉ có thể làm vài điện thoại phổ thông..."

"Giám đốc Lâm đang họp, nhưng giám đốc Trương cậu cũng biết bên lực cản bên giám đốc Lâm rất lớn, lần này gần như tuyệt vọng, nhưng giới hạn chỉ có thể phê duyệt một nhà máy lắp ráp điện thoại tốt hơn một chút, nhà máy lắp ráp điện thoại đương nhiên không thể sản xuất Hoa X1 được, nhà máy của ông ấy là của Hoa Hưng..."

Tất nhiên... không thể đánh lại iPhone 4 là bình thường.

"Vậy thì điện thoại của chúng ta..."

Sau khi nghe lời nói của Hứa Bác Văn, Trương Thắng im lặng một lúc lâu.

"Trên đời này, nhiều khi chúng ta không phải bán sản phẩm mà là bán khái niệm, kể chuyện... sau đó mượn vài thủ đoạn để tái định nghĩa lại, giao phó cho sản phẩm một giá trị hoàn toàn mới..."

"Trên đời này không có thứ vô dụng, kim cương được người đời định nghĩa như thế nào?"

"Nó chỉ là một hòn đá, hơn nữa lượng tồn tại của nó không ít, nhưng nó bị khống chế số lượng, sau khi khống chế nó, giá trị của nó bị những người không chế định nghĩa thành tình yêu, vĩnh hằng, hàng xa xỉ... Kết quả là, giá trị của nó bắt đầu tăng lên, cấy vào lòng của nhiều người tiêu dùng tâm lý khao khát..." – Giọng Trương Thắng buồn bã nói.

Đó là một sự hoàn toàn đổi mới tam quan, cũng là chân tướng của thế giới!

Tai anh ù ù.

"À..."...

"iPhone 4 là một cuộc cách mạng điện thoại di động, nó có 5 triệu pixel, 300. 000 pixel phía trước, nó có hệ điều hành độc lập, không gian chạy độc lập, thân máy siêu mỏng, đi đầu trong kỷ nguyên khoa học công nghệ, nó đã trở thành 'đồ xa xỉ' của giới trẻ, đồng thời nó cũng thỏa mãn khát vọng sâu sắc về sự phù phiếm trong lòng nhiều người..."

Sau bữa tối, Thẩm Băng Băng trở lại NC Entertainment.

"..."

Các nhân viên cũng nên đi, nhưng mà Thẩm Băng Băng lại chưa rời đi.

Thực ra thì... phim tài liệu quay cũng ổn áp rồi.

Trương Thắng vẫn đang chơi điện thoại trong văn phòng...

"..." – Hứa Bác Văn đứng bên cạnh kinh ngạc nhìn Trương Thắng.

Trời tối.

Thẩm Tiểu Hi dẫn đầu mọi người của NC Entertainment đi ăn cơm.

Trương Thắng không đi theo bọn họ.

Chỉ mấy câu mà anh ta như thể mở ra một cánh cửa mới, sau đó đi đến một thế giới chưa từng đặt chân tới!

"Khoảng năm chiếc!"

"Có bao nhiêu Hoa X1?"

"Vậy chúng ta..." – Giọng của Hứa Bác Văn hơi run.

Cô bắt đầu hứng thú nồng hậu với chiếc điện thoại Hoa X1 trên tay Trương Thắng.

Cô tìm kiếm trên Internet, không có tin tức về Hoa X1, ngay cả tin tức Diệu Hoa bắt đầu bước vào ngành công nghiệp điện thoại di động cũng rất ít!

'Một chiếc điện thoại Hoa Hạ có chất lượng tốt và mang tính cách mạng hơn iPhone 4!'

Đây là những lời mà Trương Thắng hào hứng lẩm bẩm khi bước vào văn phòng.

Thời gian trôi đến 7 giờ tối.

Trương Thắng cuối cùng cũng bước ra khỏi văn phòng, lúc đi ra thì đang cầm điện thoại chơi game...

"Bạn học Trương..."

"Chị Băng Băng, em xin lỗi, nhất thời nghiện chơi game trên điện thoại chút... trò Monolopy trong này rất vui..."

"Không sao, nhân tiện, bạn học Trương, làm sao mà cậu có quyền test beta thế?"

"À!"

Thẩm Băng Băng trò chuyện với Trương Thắng.

Hai người bắt đầu nói một số chuyện về Diệu Hoa cũng với việc ghi hình các chương trình CCTV vào ngày mốt.

Thực ra lần này CCTV cũng mời Lâm Quốc Đống của Diệu Hoa tham gia chương trình.

Nhưng Diệu Hoa bị kiện tụng vây lấy, chủ đề tương đối nhạy cảm cho nên cấp trên từ chối.

Tình hình chung hiện tại là cuộc khủng hoảng tài chính toàn cầu vẫn chưa tan biến, Bộ Công Thương đang cố gắng hết sức để kích thích nhu cầu trong nước, đồng thời không ngừng mở rộng các khu vực thị trường nước ngoài mới.

Diệu Hoa đã bị chặn ở nước ngoài, thực sự không thể trở thành hình mẫu lý tưởng để tuyên truyền.

Nửa tiếng sau, hai người trò chuyện cũng gần xong, khi Thẩm Băng Băng chuẩn bị rời đi thì thấy Trương Thắng đứng dậy đưa mình một chiếc túi xách tay xinh đẹp.

"Chị Băng Băng..."

"Đó là..."

"Đây là điện thoại di động Hoa X1 phiên bản giới hạn của Hoa Hạ, nó là một cuộc cách mạng trong giới khoa học kỹ thuật của nước ta, có ý nghĩa rất lớn..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận