Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 629. Đốt tiền

Chương 629: Đốt tiền

Nhưng...

Khi Trương Thắng nhìn thấy lượng xuất hàng mới nhất của điện thoại 'Hoa Hưng' thì gật đầu.

Mặc dù hắn chỉ dấy lên tí sóng mà thôi nhưng lượng tiêu thụ của điện thoại 'Hoa Hưng' lại thật sự tăng lên.

12 giờ khuya.

Trương Thắng dụi dụi đôi mắt có hơi mệt mỏi, định chuẩn bị đi ngủ, khi vừa muốn tắt máy tính thì hắn thấy được một bản tin đến từ Mỹ...

'Jobs sẽ chính thức tổ chức sự kiện ra mắt iPhone 4 vào ngày 7 tháng 5!'

Đang mệt mỏi thì Trương Thắng lập tức tỉnh lên một chút, hắn click mở bản tin này.

"Đã muộn thế này rồi, giám đốc Thang? Giám đốc Thang nào?"

Đêm, khuya.

"Vào đi!"

"Ô?"...

"Cốc cốc cốc!"

Hai triệu căn bản chẳng thể làm được gì trong công cuộc nghiên cứu phát minh cả, nó giống như thảy một cục đá vào hồ nước vậy.

Ngay sau khi tin tức này được tuyên bố thì lập tức thống trị trên tiêu đề của các cổng thông tin lớn, bên dưới có đủ kiểu bình luận.

Thang Vũ ngủ thế nào cũng không được, cuối cùng tản bộ đến công ty của Trương Thắng.

Trương Thắng còn chưa kịp đọc tin của giới khoa học kỹ thuật thì nghe thấy tiếng gõ cửa.

Cùng lúc đó, vòng khoa học kỹ thuật của Hoa Hạ cũng bùng nổ!

"Giám đốc Thang của 'Bình điện Bác Thế'..."

'Bình điện Bác Thế' hiện rất nổi tiếng ở trong nước, mặc dù doanh số bán hàng vẫn không tốt bằng 'Uy Năng' và 'Lập Uy' nhưng quý trước đã có thể xếp hạng trong top 10 doanh số bình điện của Hoa Hạ và con số này đang tăng lên.

"Giám đốc Trương, giám đốc Thang muốn gặp ngài..."

Những đồng nghiệp cũ kia thấy Thang Vũ một nghèo hai trắng nay đã kiếm được tiền, sau đó thấy triển vọng của 'Bình điện Bác Thế' liền bắt đầu nhao nhao thèm thuồng.

Thực ra thì, nghiên cứu nguồn năng lượng mới của anh ta đã lâm vào thế bí ở nửa tháng trước.

Anh ta đã mua rất nhiều máy móc, xây dựng phòng thí nghiệm của riêng mình và mời nhiều đồng nghiệp cũ ở Đại học Yến Kinh đến, thuyết phục họ cùng nhau khởi nghiệp...

Số tiền 2 triệu là rất nhiều!

Mấy tháng đầu, mọi người ai nấy tràn trề nhiệt huyết...

Hơn nữa, sau khi tiêu hết tiền, Thang Vũ nhận ra nghiên cứu về pin và năng lượng mới của mình chẳng những không có kết quả gì mà còn dậm chân tại chỗ.

Không biết có phải vì sau khi nghe nhiều 'bài diễn văn' của Trương Thắng hay không mà người thật thà như Thang Vũ cũng bắt đầu hiểu được chút thói quen 'đưa đẩy'.

Sau đó bọn họ nghĩ ra một hướng nghiên cứu mới...

Sau đó...

"Trương Thắng... muộn thế rồi mà cậu còn chưa ngủ ư?"

Hơn nữa lần này bọn họ định chế kế hoạch kỹ càng, phát hiện 2 triệu là quá ít...

Nhưng hướng nghiên cứu mới lại rất cần tiền!

Tóm lại là chuyện mời mọc suôn sẻ lạ thường, các đồng nghiệp ở Đại học Yến Kinh cũng từ chức đi theo anh ta nghiên cứu nguồn năng lượng mới với nhau.

Sau khi mở họp phân tích thì bọn họ kết luận những phương hướng nghiên cứu khoa học lúc trước đều sai,

Sai!

Nghĩa là tiền mua máy móc và nhiều thứ trong phòng thí nghiệm đều lãng phí...

Có người phân tích thị trường, có người đưa ra hướng nghiên cứu, có người phân tích các thông số khoa học và có người xác nhận những máy móc cần mua.

Xài hết sạch chỉ trong một tháng...

Nhưng 2 triệu cũng rất ít...

Nhiều người suốt đời cũng không kiếm nổi 2 triệu.

"Thầy Thang, mời ngồi..."

"Không sao, tôi đứng cũng được..."

"..."

Trong văn phòng.

Trương Thắng hơi ngạc nhiên khi thấy Thang Vũ!

Đầu của Thang Vũ vẫn trụi lủi, nhìn càng giống quả trứng muối.

Lúc này anh ta hoàn toàn khác với Thang Vũ mà Trương Thắng biết...

Thang Vũ trước đó vẫn hơi béo, mặc dù trên đầu không có tóc nhưng trên người luôn có một sức mạnh bướng bỉnh ngang ngược.

Nhưng bây giờ Thang Vũ lại mang một nụ cười hèn mọn trên mặt, mặc một bộ quần áo đã lâu chưa giặt, lúc nhìn Trương Thắng còn biểu lộ nịnh hót.

Đây là chuyện mà đời này anh ta chưa bao giờ nghĩ tới, nhưng không biết sao, cảm giác cúi đầu cũng không khó tiếp nhận lắm.

Cúi đầu trước mặt một học sinh.

Anh ta cúi đầu.

"Tôi... Trương Thắng, ờm, nghiên cứu phát minh của tôi thất bại rồi, 2 triệu đều thất bại hết..." – Nghe Trương Thắng nói vậy, nụ cười trên mặt Thang Vũ dần cứng ngắc, sau đó biến mất.

"Thầy Thang, cứ nói thẳng đi."

Hắn biết nếu có thể khiến một người như Thang Vũ thay đổi trở nên biết 'đạo lý đối nhân xử thế' thì nhất định là có chuyện khó.

"À, cũng còn được."

"Trương Thắng, hôm qua tôi thấy hot search trên mạng, phim quay thật sự rất hay..."

"Ờm, cũng ổn!"

Thang Vũ trước nay không biết đạo lý đối nhân xử thế mà giờ lại biết mở miệng nói mấy câu 'hữu ích' rồi.

Anh ta khen ngợi Trương Thắng rất giỏi, có thể trả hết nợ trong thời gian ngắn, khen phim của Trương Thắng rất hay, cuối cùng khen hết sức mình, nghẹn đỏ cả mặt nói mấy từ như 'anh hùng thiếu niên' các thứ.

Anh ta khen rất cực, nghĩ đủ thứ kiểu để khen, còn Trương Thắng thì nghe càng mệt hơn, cả người nổi hết da gà.

Cái kiểu khen lung ta lung tung gom mọi thứ lại để khen này còn không bằng đừng khen ha.

Như vậy không phải là khó xử sao?

Tất nhiên, Trương Thắng cũng không phản cảm mà còn nghe Thang Vũ nói hết.

"Trương Thắng, văn phòng rất đẹp ha, nhìn rất có phẩm vị..."

"Ồ."

"Đây là trứng gà rừng tối lấy từ bên kia tới, rất bổ dưỡng..."

Vẫn đứng đó cho dù Trương Thắng kêu ngồi.

Anh ta đến với một túi 'trứng gà rừng'.

Anh ta trở nên rất gầy, bảo là da bọc xương thì hơi quá nhưng quả thật là hốc hác hơn nhiều, đồng thời hai mắt đầy thâm quầng, hốc mắt lõm sâu, tiều tụy nhìn như mấy tên nghiện...

"Sau đó thì?"

"Hiện tại 'Bình điện Bác Thế' mắc một số nợ rất lớn, nhưng nợ có thể trả hết, bây giờ hiệu ích rất tốt, tôi có đi xem qua tài vụ và đọc báo cáo rồi, lợi nhuận ròng một tháng có hơn 500. 000..." – Thấy Trương Thắng nhíu mày, anh ta bắt đầu liên tục giải thích.

"À, thầy Thang, cái đó..."

"Các đồng nghiệp từ Đại học Yến Kinh đều từ chức để đến phòng thí nghiệm của tôi, bây giờ chúng tôi có một hướng đi mới... Nhưng cần thêm nhiều tiền, tôi đã nói chuyện với Trần Mộng Đình về việc này, em ấy kiên quyết phản đối, hiện tại tôi không thể vay chút tiền nào nữa..."

"Cái gì? Thầy kêu các thầy cô ở Đại học Yến Kinh từ chức đi nghiên cứu với thầy?" – Trương Thắng nghe thế, biểu cảm trở nên vô cùng quái lạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận