Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 735. Đi thẩm phim cùng

Chương 735: Đi thẩm phim cùng

"Tôi muốn tư liệu của ba trăm nhãn hàng này, sáng này chúng ta sẽ lựa chọn ra một trăm người để hợp tác, giữa trưa cô sẽ phụ trách mời những người đó tới đây, tôi sẽ tâm sự với những người đó..."

"Được!"

"Nhất định phải làm nhanh, người đầu tiên ăn cua mới là người ăn được đồ tốt nhất, gần nhất tôi bề bộn nhiều việc, nghiệp vụ của NC Entertainment giao hết cho cô, những đầu tư dưới số tiền mười triệu cô có toàn quyền phân phó..."

"Được!"

Thẩm Tiểu Hi gật đầu.

Sau đó ánh mắt của nàng lại nhịn không được mà nhìn trộm Trương Thắng một cái.

"Thế nào? Trên mặt tôi có bông hoa hay sao?"

"Chỉ cần không ảnh hưởng tới việc làm thì trên nguyên tắc không hề có kiêng kỵ gì cả."

Trương Thắng vừa ăn vừa nhìn chằm chằm vào Thẩm Tiểu Hi, sau đó nói tiếp: "Đương nhiên sau khi tan sở thì muốn làm sao cũng được."

Khi Trương Thắng thấy dáng vẻ ấp a ấp úng của Thẩm Tiểu Hi thì không nhịn được lên tiếng nhắc nhở.

"Tôi không có ý kiến gì về vấn đề này cả, dù sao yêu đương là tự do, là việc của mỗi cá nhân, mặc dù trên nguyên tắc không cấm nhưng trong lúc đang công tác không được làm việc riêng..."

"Công ty của chúng ta gần đây, nói như thế nào ta, cũng đã dần dần trở nên chính quy hóa! Thế nên tôi đang thiết lập lại hế thống quản lý và các luật lệ trong công ty, tôi muốn trưng cầu ý kiến của anh một chút, không biết rằng công ty chúng ta có kiêng kỵ..."

Đợi đến khi nàng sắp ăn xong bữa sáng thì nàng lấy gan, ngẩng đầu lên nhìn Trương Thắng một cái rồi lên tiếng thăm dò: "Trương tổng, rạp chiếu phim trong nước năm nay mua được không ít phim bom tấn từ nước ngoài về, lĩnh vực điện ảnh của NC Entertainment sau này chắc chắn cũng sẽ dính dáng tới những bom tấn, đúng dịp là tối nay rạp sẽ chiếu một bộ phim tên là Superman: Wings of Steel, đây là một bộ phim bom tấn về chủ đề anh hùng, tôi mơ hồ cảm thấy đây là một trào lưu mới của nền công nghiệp điện ảnh nước ngoài, tuy nhiên tôi lại khá nông cạn trong mảng phim ảnh này, không biết ban đêm ngài có rảnh không? Tôi muốn mời ngài đi xem xét bộ phim này cùng tôi."

"Không có, không có, Trương Tổng, tôi có thể hỏi một câu hơi mang tính cá nhân được không?"

"A a."

"Cứ nói thẳng đi, không cần ấp a ấp úng làm gì, Thẩm tổng, tôi nhắc cô một câu, người làm đại sự hoàn toàn không cần ấp a ấp úng gì cả, nhất định phải thể hiện bản thân đủ già dặn và quyết đoán! Lá gan phải lớn, sau này người mà cô đối mặt toàn là đại lão tư bản..."

"Cứ hỏi đi!"

"Vậy ngài thấy việc yêu đương trong văn phòng như thế nào? Ý là góc nhìn của ngài về vấn đề này."

Trương Thắng vẫn im lặng lắng nghe.

"Trương tổng, trong công ty chúng ta có cấm yêu đương trong văn phòng không? Nếu như kiêng kỵ thì tôi sẽ ghi vào trong quy tắc công ty."

Tuy nhiên sau khi nghe xong thì hắn không đáp lại, chỉ lặng lẽ suy nghĩ.

Thẩm Tiểu Hi gật đầu như gà con mổ thóc, nàng cuối đầu tiếp tục bữa sáng của mình.

Thẩm Tiểu Hi nói rất nhiều trong một hơi.

"Nhưng những giải thương của phương Tây kia không phải cũng nằm trong tay của một số người sao?"

"Hơn nữa bên phe Hoa Hạ chúng ta mới là phe thua một cách tan tát, tất cả người đam mê điện ảnh của Hoa Hạ, thậm chí là blog, truyền thông, đều sở hữu một cảm xúc sùng bái cuồng nhiệt đối với phim ảnh phương Tây, trên internet tôi đã chứng kiến vô số blog cùng truyền thông khen phim nước ngoài tốt ra sao, phim trong nước nát thế nào..."

Sau những lời này hắn đã có một nhận biết toàn diện hơn đối với Thẩm Tiểu Hi, hắn ý thức được hạn mức cao nhất của Thẩm Tiểu Hi sẽ không chỉ là một lão bản của công ty giải trí.

"Trương tổng... gần đây tôi đã có gắng học tập rất nhiều, đã nhìn xem rất nhiều phim điện ảnh, đặc biệt là phim Hollywood, tôi phát hiện từ sau năm 2006 thì tất cả phim Hollywood bán ra nước ngoài đều cài cắm ý thức của bọn hắn, mà loại ý thức này có thể sẽ khiến cho người khác cực kỳ sùng bái phim nước ngoài..."

Trương Thắng lấy điện thoại ra và phát hiện là Lâm Hạ đang gọi.

"Trương tổng, ngài đừng có hiểu lầm, ý của tôi là tôi có cái nhìn khá là nông cạn trong lĩnh vực phim ảnh gì gì đó này, ý nghĩ của tôi là thế nào, ở một số năm trước phim Hollywood trùng kích toàn thế giới, khi đó nền công nghiệp phim Hollywood đã đánh nát hệ thống phim ảnh của Hồng Kông, tôi nghĩ tương lai Hoa Hạ chúng ta cũng sẽ có được một nền công nghiệp phim như vậy..."

Thẩm Tiểu Hi nhìn bóng lưng của Trương Thắng một cách xuất thần.

"Không sao!"

Khi thấy người gọi thì hắn đứng lên, nói với Thẩm Tiểu Hi: "Tôi ra ngoài nghe điện thoại."

"Tôi đã nghiêm túc tra xét tư liệu, cũng nói chuyện với đạo diễn Tất, tôi phát hiện đây là một cuộc chiến tranh văn hóa không có khói lửa, trận chiến này đã được bắt đầu từ rất lâu rồi..."

"Trương tổng, thế nên tôi mới muốn mời ngài đi thẩm định bộ phim Superman: Wings of Steel kia..."

"Cũng ..."

Ngay khi Trương Thắng định nói cũng được thì điện thoại của hắn vang lên.

"Hơn nữa, Trương tổng ngài xem thử ba liên hoan phim lớn ở nước ngoài đi, ngài xem thử Oscar đi, bao nhiêu người của nước chúng ta thấy nơi đó là nơi vinh dự nhất thế giới đối với phim ảnh? Nhiêu đạo diễn ở Hoa Hạ cũng có suy nghĩ như vậy, đơn cử như Trịnh Thiếu Soái cầm đầu lục đại đạo diễn kia, những tác phẩm đầu tay của bọn hắn đều là những tác phẩm cực kỳ phiến diện về xã hội Hoa Hạ của chúng ta, sau đó bọn hắn đem ra nước ngoài để tranh thưởng..."

Trương Thắng sau khi nghe xong những lời của Thẩm Tiểu Hi thì cực kỳ nghiêm túc.

"..."

"Quay lại vấn đề chính, Trương tổng, tôi nghĩ rằng NC Entertainment sau này có thể đi trên một con đường khác..."

Sau đó nàng tiếp tục ăn điểm tâm.

Đại khái sau vài phút thì Trương Thắng vào, nói với Thẩm Tiểu Hi: "Thẩm tổng, ta dắt vài người cùng đi xem phim được không?"

"Dắt theo người sao?"

"Đúng rồi! Dắt theo một người bạn..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận