Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 475. Nên ký hay không?

Từ Thắng Nam vừa nói xong.

Điện thoại của Trương Thắng liền reo lên.

Là Kha Triển Sí, Trương Thắng không né tránh Từ Thắng Nam mà trả lời cuộc gọi của Kha Triển Sí.

"Giám đốc Trương..."

"Đạo diễn Kha, anh nói đi!"

"Tinh Quang Vị Lai muốn ký hợp đồng hợp tác sâu rộng 5 năm với tôi, tôi có nên ký không?"

"Nội dung chung của hợp đồng là gì?"

"Trong 5 năm, họ sẵn sàng cung cấp một bộ phim với mức đầu tư gần 10 triệu mỗi năm, đồng thời, tôi có thể sử dụng tất cả các nguồn lực của Tinh Quang Vị Lai, bọn họ sẽ push tôi, push đến nhân vật tiêu biểu lục đại đạo diễn... Đồng thời, trong vòng 5 năm, sẽ có một lần được quyền làm phó đạo diễn tham dự tiết mục cuối năm..."

"Tôi đã đọc hợp đồng rồi, tôi muốn ký nó! Giám đốc Trương, tôi đã nỗ lực rất nhiều trong những năm qua, vẫn luôn chứng minh bản thân... Cuối cùng tôi cũng chờ đến cơ hội, tôi thật sự không muốn bỏ lỡ!"

Trương Thắng lắng nghe Kha Triển Sí nói liên mồm.

Từ Thắng Nam không ngạc nhiên, chỉ nhìn Trương Thắng với vẻ mặt nghiêm túc.

"Đúng vậy, chúng tôi vốn đã ký hợp đồng, nhưng nó có thời hạn hai năm, hợp đồng ban đầu không đi sâu chi tiết có bao nhiêu bộ phim, như nào ra sao... Lần này hợp đồng rất chi tiết, tôi đã xem qua với luật sư, hợp đồng này rất hào phóng, ngoài cái này ra..."

Giọng nói của Kha Triển Sí trong điện thoại rất kích động.

"Hiệp ước gì?"

"..."

Trương Thắng không nói gì, sau khi Kha Triển Sí nói xong, cuối cùng Trương Thắng cũng lên tiếng:

Nghe xong, Trương Thắng nhìn Từ Thắng Nam.

Âm nhạc trong quán cà phê rất du dương.

"Vốn anh đã có hợp đồng với Tinh Quang Vị Lai rồi đúng không?"

"Ha? Đây..."

"Đạo diễn Kha, anh nghĩ sao?"

Đầu bên kia điện thoại, giọng nói vốn hưng phấn của Kha Triển Sí đột nhiên nghẹn lại, một lúc sau, anh ta thở dài:

"Tinh Quang Vị Lai cũng muốn ký hiệp ước với tôi..."

"Bốn triệu để mua 80% cổ phần của NC Studio chúng ta!"

"..."

Kha Triển Sí ở đầu dây bên kia cố gắng nói gì đó, nhưng sau đó im lặng, như là có vài quyết định không nói nên lời.

"Sức mạnh của tư bản rất lớn... Nó có thể đào ra dục vọng lớn nhất sâu trong nội tâm con người!"

"Đúng là quá ác."

"Nếu không ký thì sao?"

"Này quá ác với cậu rồi!"

Trừ khi là người thân ruột thịt, không ai có thể giúp một cách vô cớ!

Thế giới này rất tàn khốc.

"Vậy có lẽ phải chấm dứt, từ nay về sau, cậu không thể lấy được một phần tài nguyên nào từ Tinh Quang Vị Lai..." – Từ Thắng Nam không muốn nói sự thật tàn nhẫn, nhưng lúc này cô phải nói cho người thanh niên trước mặt.

"Giám đốc Trương, vậy hay là tôi..."

"Đúng là rất lớn." – Trương Thắng gật đầu.

Điều này hắn không phủ nhận.

"Đạo diễn Kha hẳn đã ký hợp đồng với công ty chúng tôi, giám đốc Trương, cậu có muốn ký không?"

"Tôi không có ý để anh chọn phe, bản thân anh vốn là đạo diễn của Tinh Quang Vị Lai, nếu tôi là anh, xác nhận hợp đồng cũng không có vấn đề gì, tôi sẽ ký! Trước mắt Tinh Quang Vị Lai cần một vị đạo diễn có thể chân chính đứng trên sân khấu, đây là một cơ hội!"

Từ Thắng Nam nhìn Trương Thắng:

Nói xong, hắn cúp điện thoại.

Trương Thắng nói câu này ngay trước mặt Từ Thắng Nam.

Nghĩ được cái gì thì chắc chắn phải nỗ lực làm được, nhưng thông thường thành quả không tỉ lệ thuận với nỗ lực.

Đây là lẽ dĩ nhiên bất biến.

"Chúng ta còn có thể hợp tác được không?" – Trương Thắng vô biểu tình nhìn Từ Thắng Nam.

"Nhưng ngoài người của cậu ra thì cậu còn thứ gì để lấy ra hợp tác với tư bản của chúng tôi sao? Tác phẩm? Nhân tài trên thế giới rất nhiều, vô số tác phẩm, nhưng có bao nhiêu đều gục ngã dưới tài nguyên? Đương nhiên tôi không phủ nhận, vĩnh viễn không thể đè được siêu phẩm, nhưng người như AK vẫn rất ít!"

Từ Thắng Nam vừa nói điện thoại xong thì điện thoại Trương Thắng lại vang lên.

Đó là của AK.

Trương Thắng tiếp tục trả lời điện thoại trước mặt Từ Thắng Nam.

"Giám đốc Trương..."

"Cậu nói đi."

Nếu, Trương Thắng được sinh ra sớm hơn, tài phú và giai cấp chưa được định hình, hắn hoàn toàn có thể đi lên từng bước một.

Từ Thắng Nam càng ngày càng thấy tiếc nuối.

Nhưng đồng thời...

Không thể không thừa nhận, Trương Thắng rất có sức hút, trên người có một cỗ khí chất đặc biệt, khí chất ấy khiến người ta nhịn không được mà muốn đi theo hắn.

Cô không khỏi khâm phục Trương Thắng.

Từ Thắng Nam lắng nghe.

"Kể từ khi cậu nhặt tôi ở cầu vượt lên, trong lòng tôi đã thầm thề, tôi chỉ đi theo cậu..."

"Tài nguyên họ đưa ra rất tốt, có chút thời khắc cậu phải cân nhắc nghiêm túc... Cậu không cần phải cảm thấy vì trả ơn tôi mới làm vậy, tôi cũng nhận được rất nhiều thứ từ trên người cậu..." – Trương Thắng mỉm cười.

"Khác chứ! Giám đốc Trương, tôi lang thang sáu năm, trong sáu năm này, tôi đã ngủ ngoài trời, ngủ dưới gầm cầu vượt, bị mắng, sống gần như một tên ăn mày... Tôi rõ hơn bất cứ người nào rằng tôi thực sự là ai, tôi nên làm gì, tôi tôi cũng biết tôi là người như thế nào..."

"Bọn họ có nói điều kiện gì với cậu không?"

"Bọn họ nói họ đang ký với NC Studio chúng ta, sau khi ký xong, chúng ta sẽ là một phần của Tinh Quang Vị Lai, tương lai của từng người đều sẽ không quá tệ..."

"Nếu tôi không ký, cậu vẫn sẵn sàng đi theo tôi sao?"

"Giám đốc Trương, bây giờ tôi không cần phải ngủ dưới cầu vượt nữa! Đối với tôi Tinh Quang Vị Lai chỉ như dệt hoa trên gấm, nhưng đời này tôi không tìm được ai như cậu, người đưa than sưởi ấm ngày tuyết!"

"..."

Trương Thắng lại cúp máy.

"Cậu nghĩ sao?"

"Đúng vậy, nói chuyện riêng với tôi, cho nên tôi mới thấy có vấn đề, còn chưa nói xong tôi đã gọi ngay cho cậu."

"Bọn họ bỏ qua người đại diện Tiểu Hi và nói chuyện riêng với cậu?"

"Nói về hợp tác, buổi hòa nhạc lễ hội mùa xuân, đồng thời còn có biểu diễn trên CCTV, ngoài ra còn đưa một hợp đồng không tệ..."

"Nói cái gì?"

"Tinh Quang Vị Lai nói chuyện với tôi."

Nhưng thật đáng tiếc.

Trương Thắng sống trong thời đại này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận