Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 199. Chỗ tốt của cậu là gì

Chương 199: Chỗ tốt của cậu là gì

"Một đồng cũng không phải trả!"

"Cái gì? Một đồng cũng không phải trả? Cậu bỏ ra nhiều như vậy lại không thu bất kỳ đồng nào?"

"Trước khi các vị thành công thoát khỏi khốn cảnh thì một phân tiền chúng ta cũng không thu. Sau khi tôi giúp các vị kiếm được tiền, thậm chí tôi có thể giúp các vị phát triển thương hiệu, để cho thương hiệu của quý vị càng có sức cạnh tranh hơn... Đến lúc đó ký bản hợp đồng mới thì tôi mới có thể nói cho các vị biết được!"

"Thật sự là miễn phí?"

"Bản hợp đồng ở ngay trước mặt các vị, các vị có thể đọc kỹ từng câu từng chữ!"

"Vậy giúp chúng tôi như thế thì chỗ tốt của cậu là nhận được gì?"

"Rất đơn giản. Tôi có bộ phận sản nghiệp ở lĩnh vực giải trí, tôi muốn xây dựng một hệ sinh thái kinh doanh, nhưng hiện tại thì vẫn còn quá sớm để nói với các vị. Chờ thời gian sau, khi công ty xe điện của các vị đi vào ổn định thì các vị sẽ hiểu"

Trương Thắng ngồi ở đối diện, viết tiểu thuyết trong sổ ghi chép.

Thang Vũ không tò mò đi nhìn, một mặt là sợ quấy rầy Trương Thắng, mặt khác bản thân còn có một đống chuyện cẩn phải xử lý, anh cần phải làm một bảng liệt kê danh sách công việc của mình.

'Căn cứ tập huấn' lộn xộn đã được Thang Vũ dọn dẹp sạch sẽ.

Anh biết mỗi ngày Trương Thắng đều sẽ viết tiểu thuyết lúc rảnh rỗi, nhưng không biết hắn viết nội dung gì.

Sau đó Nhiếp Tiểu Bình ngẩng đầu nhìn vào Trương Thắng, do dự một lát rồi rốt cục cắn răng gật đầu: "Được! Tôi ký trước!"

Như vậy cho Trương Thắng rất nhiều không gian riêng tư.

"..."

Cho đến trời gần sáng, Trương Thắng gập sổ ghi chép lại.

Đêm khuya.

Văn phòng lại lâm vào sự trầm mặc ngắn ngủi.

Thang Vũ ngẩng đầu nhìn Trương Thắng.

Anh ăn ở đều trong 'Căn cứ tập huấn'...

Trong căn phòng to lớn, Thang Vũ ngồi lặng yên trên ghế, suy nghĩ kế hoạch tiếp theo và an bài công việc cho ngày mai.

Dù sao thì vợ con chạy mất, hàng hóa trong nhà cũng đã bán, tính chất cũng không khác gì với ở ký túc xá trong học viện và nằm trên giường cây trong 'Căn cứ tập huấn'.

Do 'phong làm việc NC' và một số nguyên nhân khác, chỉ cần không về ký túc xá vào những ngày không phải ngày nghỉ, Trương Thắng đều ở trong trường học.

Dưới ánh đèn, Thang Vũ đã viết xong bảng làm việc cho nửa tháng sau, sau khi chỉnh sửa các tư liệu liên quan xong, anh ấn huyệt Thái Dương.

Trương Thắng xem hết công việc mà Thang Vũ sắp xếp, hơi gật đầu rồi bảng thời gian làm việc trả cho Thang Vũ:

Cá nhân mình, Thang Vũ không có băn khoăn gì với Trương Thắng, càng không bày ra dáng vẻ giáo viên.

"Ồ?"

"Được, em xem xem có chỗ nào cần bổ sung không."

"Giám đốc Mạnh, mời nói..."

"Thầy Thang, thầy đưa bảng sắp xếp công việc em xem thử."

"Vậy được rồi, chừng nào cậu rảnh thì tới uống trà ha!"

"Giám đốc Mạnh, gần đây không có thời gian..."

"Sao mà còn bình tĩnh vậy chứ, Trương Thắng, nói cho cậu tin tốt, trong vòng mười ba ngày, định mức buôn bán của chúng ta đã đột phá 400 nghìn, dưới sắp xếp của cậu, lợi nhuận ròng được chia đôi, tôi gửi cho cậu 40 nghìn phí đại ngôn, thời gian này vất vả cho cậu rồi! Ngày mai rảnh chứ? Cậu tới cửa hàng ngồi vài phút, tôi muốn mở thêm chi nhánh, cậu giúp tôi tham mưu đi!"

"Dạ."

"Thầy Thang, thầy hợp tác với 'phòng làm việc NC' chúng em đi, tương lai chúng ta là bạn tốt chiến lược quan trọng... Phòng làm việc NC của chúng em phụ trách lưu lượng người phát ngôn và xây dựng nhãn hiệu, giúp thầy khai thác thị trường, nhưng tương tự, em cần 20% lợi nhuận ròng bình điện của thầy... Trước đó chúng em đã ký hợp đồng nửa năm về hiệp nghị này với 'Trần Nhà Tích Hợp Obon', nhưng em cảm thấy có thể ký hợp đồng vĩnh cửu với nhãn hiệu bình điện của thầy..." – Lúc Trương Thắng đẩy kính, cười nói những lời này với Thang Vũ, đột hiên chuông điện thoại vang lên.

Trương Thắng tiếp nhận cuộc gọi.

"Haiya, Trương Thắng! Đoán xem vì sao hôm nay tôi gọi điện cho cậu nào?"

Từ khi nghe bài giảng lúc chiều kia của Trương Thắng, sau khi ký hợp đồng với cài xưởng làm 'bình điện' cho xe chạy bằng điện, ánh mắt Thang Vũ nhìn Trương Thắng bắt đầu trở nên không bình thường.

"Thầy Thang, bình điện của chúng ta cần phải có nhãn hiệu, trà nhãn hiệu ra thì còn cần một người phát ngôn tượng trưng..."

"Sao?"

"Thầy Thang, không có vấn đề gì, ngày mai có thể sắp xếp các học sinh đến thực tập, nhưng còn một việc mà em phải nói cho thầy..."

"Được."

Trong điện thoại, là Mạnh Thụ Vinh của 'Trần Nhà Tích Hợp Obon' gọi.

Điện thoại không bật loa ngoài nhưng giọng nói kích động của Mạnh Thụ Vinh vẫn bị Thang Vũ nghe được.

Trương Thắng bình tĩnh cúp điện thoại.

Vẻ mặt Thang Vũ trở nên vô cùng khó tả.

Gần đây anh có nghe qua chuyện của 'Trần Nhà Tích Hợp Obon', vốn dĩ là một cửa hàng không chính hãng, nhưng do một loạt tác động của Trương Thắng nên nháy mắt khiến cho cửa hàng này nổi tiếng lên.

Cho dù trước mắt, trong thị trường vẫn có người nghi ngờ tên 'Tom' kia là giả, một 'nhãn hiệu giả danh nước ngoài', nhưng vẫn không thể ngăn cản sự nồng nhiệt của khách hàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận