Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 914: Muốn hợp tác thế nào?

Còn chưa kết thúc phỏng vấn đã mang hành lý rời khỏi 'Đằng Kỹ'...

Đêm rời 'Đằng Kỹ', cô nhận được tin nhắn riêng của Hứa Quang Tiêu 'la liếm' từ 'Công ty Khoa học kỹ thuật Thịnh Đằng' trên web xã giao.

Sau đó, cô nhớ đến 'Temple Run', chợt nhận ra trò chơi nhỏ 'Temple Run' đang nổi ở Hoa Hạ vẫn đang trong giai đoạn xử lý trống ở Hàn Quốc...

Thế là cô nghĩ ra một phương án hợp tác mới.

Trong văn phòng.

Sau khi Kim Min-jing nói xong suy nghĩ của mình, cô thấy cuối cùng Trương Thắng cũng đặt con chuột xuống.

"Giám đốc Kim... cô muốn hợp tác như thế nào?"

"Vừa nãy giám đốc Hứa cũng đã nói, tôi muốn lấy tất cả game mình nghiên cứu ra lúc trước để đổi lấy quyền đại lý cho 'Temple Run' ở Hàn Quốc..."

"..."

"Giám đốc Trương, tôi... giám đốc Trương, tôi nghĩ chúng ta có thể thử xem, không nhất thiết phải trao đổi quyền đại lý với 'Temple Run', chúng ta có thể bỏ tiền ra mua..."

"200. 000 NDT?"

Chỉ là lấy đĩa CD ra đưa cho Kim Min-jing dưới cái nhìn của cô ấy.

"Cô có thể tiêu bao nhiêu?"

Hứa Quang Tiêu sững sờ.

"Cô nên biết rõ game mobile 'Temple Run' có giá trị thương mại như thế nào nhỉ?" – Mặt Trương Thắng nhìn không ra buồn vui, chỉ cười nhìn Kim Min-jing.

Khi Hứa Quang Tiêu thấy Trương Thắng đưa đĩa cho Kim Min-jing, anh ta lập tức lo lắng, mặt nghẹn đỏ rực, trông như muốn nói rất nhiều, nhưng vì cái miệng ngu ngốc của mình nên không nói được gì vậy.

"Tôi... Tôi sẵn sàng chi 35 triệu won..."

"Tôi biết, chúng tôi có thể mua nó bằng tiền!"

Trương Thắng im lặng.

Cùng lúc đó...

"Phải!"

Anh cảm thấy Trương Thắng bây giờ rất lạ lẫm.

Còn Trương Thắng lại hướng về Hứa Quang Tiêu lắc đầu, vẻ mặt bình tĩnh.

Khiến Hứa Quang Tiêu cảm thấy khoảng cách giữa mình và Trương Thắng là không thể chạm tới.

Hứa Quang Tiêu không cam lòng đi vào, như thể lấy hết can đảm nhìn Trương Thắng:

Khoảng 10 phút sau...

"Giám đốc Trương, tôi muốn đại lý trò này, Kim Min-jing không có tiền, tôi có thể trả, giám đốc Trương, cậu lấy một năm tiền lương của tôi cũng được..."

Cuối cùng...

"Kim Min-jing là một người mạnh mẽ, nếu anh mù quáng vâng lời la liếm thì không thể có được cô ấy, cho dù có được thì trong một thời gian ngắn cũng sẽ mỗi người một ngả..." – Trương Thắng vẫn mỉm cười nhìn Hứa Quang Tiêu.

Lúc trước, hay thậm chí Trương Thắng của hôm qua cũng không phải là thái độ an tĩnh này khi đối mặt anh.

"Tôi rất coi trọng «Thành Phố Ngầm»..." – Trương Thắng không đợi Hứa Quang Tiêu nói xong liền cắt ngang lời của Hứa Quang Tiêu.

"Giám đốc Trương..."

Khi Hứa Quang Tiêu nghe vậy, như thể tâm tư bị vạch trần, trên mặt hiện vẻ xấu hổ vô cùng, một lát sau, anh lấy lại tinh thần:

Hứa Quang Tiêu cắn răng dẫn Kim Min-jing rời khỏi văn phòng.

Trương Thắng không trả lời, mà pha một tách trà ấm cho Hứa Quang Tiêu, mỉm cười nói:

"Muốn một người, thì sẽ mất người đó..."

"Giám đốc Trương, nói chuyện trò chơi với cậu..."

Ngoài văn phòng lại có tiếng gõ cửa.

Hứa Quang Tiêu ngồi bên cạnh Trương Thắng, mặt nghẹn đỏ bừng:

"Ngồi."

"Giám đốc Trương, tôi... tôi nghĩ chúng ta nên nói chuyện..."

"Vậy..." – Hứa Quang Tiêu sững sờ:

"Vậy tại sao lại..."

Trương Thắng nheo mắt nhìn Hứa Quang Tiêu:

"Quang Tiêu, anh nhớ rõ vị trí của mình, anh không còn là một lập trình viên nhỏ bình thường của Yến Thạch Hóa nữa, bây giờ anh là người phụ trách 'Công ty Khoa học kỹ thuật Thịnh Đằng', công ty 'Games Mễ Thố' nghiên cứu 'Temple Run' là sản phẩm trò chơi dưới tay anh, và địa vị hiện tại của Kim Min-jing ngang với 'Games Mễ Thố'..."

"Giám đốc Trương, tôi không quan tâm đến những thứ này..."

"Nếu muốn thuần hóa một con ngựa cao ngạo, anh phải là chủ nhân của nó mà không phải là con sen dọn phân..." – Trương Thắng tiếp tục nhìn thẳng vào Hứa Quang Tiêu.

Hứa Quang Tiêu nghe thế, không hiểu sao trong lòng hơi rung động một chút, một lúc lâu sau anh cười khổ nhìn giám đốc Trương:

"Tôi nên làm gì?"

"Anh cố gắng với tôi rất lâu, cuối cùng, nể mặt anh cực cực khổ khổ, tôi đáp ứng một thỉnh cầu của anh... Đồng thời, trước tình trạng khó khăn hiện tại của 'Công ty SOA Games', để hợp tác tốt hơn và để 'Công ty SOA Games' phát triển nhanh hơn, anh nhập cổ phần vào 'Công ty SOA Games' dưới danh nghĩa 'Công ty Khoa học kỹ thuật Thịnh Đằng', trở thành cổ đông lớn nhất..."

Hứa Quang Tiêu nghe Trương Thắng nói, sững sờ một cái rồi lập tức sáng mắt:

"Vậy tiếp theo..."

"Anh dùng 'Công ty Khoa học kỹ thuật Thịnh Đằng' với tư cách là công ty đại diện cho Hoa Hạ, đại diện «Thành Phố Ngầm», đồng thời ra sắt lệnh, hơn nửa năm sau, trò chơi này phải đạt được 500. 000 người online cho tôi..."

"A! Giám đốc Trương, lỡ tôi không thể hoàn thành thì sao..."

"Không hoàn thành thì không hoàn thành thôi, dù sao chỉ là nói chơi, đều ra vẻ để Kim Min-jing nhìn, để cô ấy biết anh trả giả thế nào cho trò chơi này, vì cô ấy ra sao, nhận áp lực bao lớn, sau đó sự nghiệp gái xinh đều bỏ vào túi, trở thành nhân sinh người thắng..."

Dưới vẻ sững sờ của Hứa Quang Tiêu, hắn kể về 'Dungeon and Fighter' ở thế giới trước...

"Nói cái khỉ, uống trà với tôi, uống cho tới bữa chiều..."

"Nhưng..."

"Để cô ấy ngồi ngoài chờ tin! Không chờ lâu như vậy cô ấy sẽ không quý trọng, à, mấy chuyện kế tiếp không được vội vàng, anh phải từ từ, dù sao hôm nay thương lượng trước với cổ về chuyện nhập cổ phần công ty rồi hạ sắt lệnh, và nhớ cho kỹ! Anh nhất định không được la liếm, anh càng la liếm cô ấy càng không quý, cô ấy treo anh thì anh treo ngược lại..."

"À, được, còn 'Temple Run'..."

"Đều nhập cổ phần, chính là đổi vận hành từ tay trái sang tay phải, anh đi tìm bộ phận pháp lý làm hợp đồng là được... bây giờ 'Công ty Khoa học kỹ thuật Thịnh Đằng' không thiếu tiền, cầm mấy triệu dễ mà ha?"

"Ừm, vậy tôi đi..."

"Gấp cái gì, uống trà uống trà, tôi trò chút chuyện với anh về một vài yêu cầu cải tiến của mình với «Thành Phố Ngầm»..."

"..."

Trương Thắng đẩy kính.

"Oa! Giám đốc Trương, tôi... tôi thật muốn quỳ cậu luôn... vậy bây giờ tôi đi nói chuyện với cô ấy..." – Lời của Trương Thắng khiến Hứa Quang Tiêu lập tức bật khỏi ghế, thậm chí còn lệch cả tóc giả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận