Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 852: Lại tăng lên

Trên đường đi, cuối cùng Lý Tông Diệu và Trịnh Hoa Đằng cũng nói về 'thương mại điện tử', trong đầu Lý Cường có vô số kế hoạch và phương án trào dâng, nhưng đáng tiếc, Lý Cường vẫn không có tư cách lên tiếng, chỉ có thể nghiêm túc theo sau giống như người hầu.

Buổi chiều...

Hai bên vẫn đang trò chuyện.

Nhưng Lý Cường chỉ có thể ngồi chờ trên ghế sofa ngoài phòng làm việc.

Anh vô cùng nhàm chán...

Thế là lấy điện thoại ra nhìn dữ liệu.

Nhìn một lát, quen tay ấn mở số liệu công khai dưới 'Trung tâm thương mại trực tuyến Cường Thắng'.

Vừa nhìn anh liền kinh ngạc.

Không đến một ngày đã gần đủ số liệu của cả ngày hôm qua!

Định ấn vào xem lại phát hiện điện thoại tắt nguồn.

Thời gian trôi qua từng phút, chiều tối, khi điện thoại di động sắp hết pin, anh lại thấy lưu lượng của 'Trung tâm thương mại trực tuyến Cường Thắng' tăng lên...

Sau đó nhớ đến trò chơi «Temple Run» của Trương Thắng...

Có điều...

Lý Cường vô thức đứng lên.

Ban đầu, sau khi 'Trung tâm thương mại trực tuyến Cường Thắng' không còn đội ngũ của anh thì dữ liệu truy cập đã tuột xuống 300. 000, thậm chí còn đang có xu hướng giảm.

6 giờ tối.

Đây là biến động dữ liệu bình thường, không có gì bất ngờ.

Nhưng không ai ngờ rằng con số này lại tăng lên!

Lý Cường bắt đầu ngạc nhiên.

"Giám đốc Lý..."

Số liệu lại tăng lên một chút!

Anh đang định hỏi Lý Tông Diệu về tình hình nhưng lại thấy Lý Tông Diệu vừa hay có điện thoại.

Cửa phòng làm việc mở ra.

Lý Tông Diệu bước ra.

"Không có gì..."

"Hắn tạo trò gì?"

"Cậu cứ làm trung tâm thương mại đi, tôi sẽ đưa cậu 100 triệu trước..."

"Trương Thắng đã tạo một trò chơi, cậu biết không?"

Khi trở về khách sạn, Lý Cường sạc điện thoại rồi bật máy tính lên, vừa xem tin tức vừa suy nghĩ kế hoạch tiếp theo thì...

Sau khi trả lời điện thoại, Lý Tông Diệu lạ kỳ nhìn Lý Cường.

Anh ngây cả người khi thấy tiêu đề này.

'Game mobile Hoa Hạ «Temple Run» đã có hơn một tỷ lượt download trên toàn thế giới!'

Anh thấy một bản tin.

"Biết."

"A, việc hợp tác với 'Công ty Đằng Kỹ'..."

"Chút phân lượng này của cậu hoàn toàn không lọt được vào mắt xanh của Đằng Kỹ, trước tiên cậu cứ xây dựng trung tâm thương mại có lưu lượng giống như 'Trung tâm thương mại trực tuyến Cường Thắng' lúc trước đi rồi lại tìm chủ tịch Trịnh sau... Cho dù chủ tịch Trịnh muốn làm hệ thống thanh toán thì cũng phải xem thành quả, chỉ bàn chuyện hợp tác qua PowerPoint hay sách kế hoạch đều là không thực tế, lúc trước tôi đã nói với cậu rồi..."

"Vâng." – Lý Cường gật đầu.

"A? Hình như là một game mobile, sao thế ạ?"

Lúc hai người lên xe, Lý Tông Diệu liếc mắt nhìn anh:

Lý Cường đi theo phía sau Lý Tông Diệu, luôn cảm thấy Lý Tông Diệu có chuyện gì đó không nói cho mình.

Sắc mặt Lý Tông Diệu vẫn rất kỳ lạ, nhưng anh ta không nói gì mà yên lặng rời khỏi 'Công ty Khoa học kỹ thuật Đằng Kỹ'.

Trợn đến to cả mắt!

Một tỷ lần!

Cái đệt!

Chuyện gì vậy?

Anh bất giác click vào.

Sau đó thấy được một video phỏng vấn Trương Thắng.

"Đây là một thời đại tốt đẹp!"

"Chúng ta rong chơi và tận hưởng lấy món quà đến từ công nghệ trong thời đại này..."

"Đây là một thời đại điên cuồng!"

Nhưng sau đó Lý Cường lại lắc đầu, sân khấu này không phải là nơi trao 'Giải Oscar'.

Ừm, Nhà hát Dolby chính là nơi tổ chức lễ trao giải Oscar.

Không phải là Trương Thắng đến hẳn 'Nhà hát Dolby' để làm cuộc họp báo công bố trò chơi chứ?

Đậu má!

Dụi mắt khó tin.

Sau đó...

Lại là một hình thức cực kỳ hiếm thấy.

Từ cảnh quay của video, nơi công bố là một sân khấu lớn ánh đèn sáng chói.

Trương Thắng đứng ở giữa sân khấu, trước màn hình lớn, hắn mặc vest và giày da, đẩy kính nhẹ, chậm rãi nói một loạt câu từ với giọng điệu lưu loát bằng tiếng Anh.

Sân khấu ấy...

Lý Cường cảm thấy hơi quen thuộc.

Dường như là một nhà hát Gothic theo phong cách phương Tây, trang trí kỳ lạ, nhưng lại có thể thấy sự sang trọng bằng mắt thường.

Đặc biệt là khoảnh khắc ánh sáng vàng chiếu vào giữa sân khấu, Lý Cường cảm thấy như nói đó dát đầy vàng!

Anh ta sững sờ...

Bát giác mở video trao giải 'Oscar' kỳ trước ra.

Đây là một 'Video phát hành trò chơi'.

"..."

"Tôi luôn nhớ rõ, ông ấy nói đây là sản phẩm mang tính cách mạng, tôi rất đồng tình..."

"Tiếng gọi của thời đại mới đang dần mở ra, tôi nhớ mang máng cảnh tượng lòng người chấn động mấy năm trước khi ngài Jobs công bố chiếc iPhone đầu tiên trên cuộc họp báo...

"Trên con đường này, chúng ta là người chứng kiến cũng như người tham gia!"

"Khoa học công nghệ thay đổi từng ngày, từ điện thoại đỏ trắng đến điện thoại màn hình màu và cuối cùng là smartphone..."

Kia là...

Chỗ nào?

Nhìn như là...

Từ đã!

Là nơi trao giải 'Giải thưởng Điện ảnh Quốc tế Nam California' ở Brazil?

Không!

Rõ ràng trước kia nơi này rất thô sơ, sao bây giờ lại...

Ngay lúc Lý Cường đang sững sờ, Trương Thắng đột nhiên lấy ra một chiếc điện thoại...

Khi Trương Thắng lấy điện thoại di động ra, màn hình lớn phía sau sáng lên, sau đó xuất hiện giao diện chiếu của màn hình điện thoại.

Trình chiếu màn hình điện thoại di động, đây là tính năng mới mà iPhone 4 ra mắt.

Nhưng rõ ràng điện thoại trong tay Trương Thắng cũng không phải là iPhone 4, hình như là hàng nội địa?

Chờ đã, khi nào hàng nhái trong nước cũng được thêm cả tính năng này vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận