Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 896: Tài nguyên

"'Giải thưởng Điện ảnh Quốc tế Nam California' hiện rất nổi tiếng, không chỉ phim Hoa Hạ mà còn một số phim nước ngoài có thể được công chiếu tại Hoa Hạ với tư cách là đại lý, nếu chúng ta có thể giành được quyền bán trước độc quyền của tất cả các bộ phim ra và chỉ có thể mua ở 'Groupon Minuo' thì chúng ta chắc chắn có thể chiếm tiên cơ! Chính thức tạo khoảng cách với các trang web mua theo nhóm khác, một khi kéo dài khoảng cách thì rất khó vượt qua!"

"Hơn nữa, chúng ta có tài nguyên quảng bá của 'Thịnh Thế Entertainment', vốn trong tay có rất nhiều phim, chúng ta có ưu thế trên phương diện bán vé mua theo nhóm!"

"..."...

Trong hắc ám, đang dần khai hỏa từng cuộc chiến không khói lửa.

Còn Trương Thắng thì thân ở ánh sáng.

Tuyên bố kết thúc 'Giải thưởng Điện ảnh Quốc tế Nam California' năm nay!

Khi tuyên bố xong, toàn hội trường lập tức rộn ràng.

Từ khi bắt đầu lễ trao giải đến khi kết thúc lễ trao giải, ngoại trừ một vài người, những người khác đều ngồi cho đến khi kết thúc lễ trao giải điện ảnh.

Người nhận được giải kích động la to với phóng viên, nói rằng mình đi con đường này đến nay khó khăn ra sao, như thể muốn phát tiết toàn bộ cảm xúc tích lũy mấy năm qua vậy!

Mọi người trong đoàn phim an ủi nhau rồi rời khỏi hiện trường...

Trương Thắng thì luôn giữ tư thế cúi người nhãn nhặn, chầm chậm chui vào bóng đêm.

Nhất là sau khi thấy đám phóng viên đều chen lên phỏng vấn những người đạt giải thì cái cảm giác lạc lõng ấy càng đỉnh điểm.

Từng ngọn lửa đằng sau dần nhỏ đi, dần tắt ngúm.

Trở về khách sạn...

Trương Thắng đẩy kính.

Nhưng...

Khi ngọn lửa tắt, ánh đèn trên sân khấu cũng từ từ mờ đi, tấm màn vải lớn cũng dần dần che lại.

Nhã nhặn cúi người với tất cả mọi người ở hiện trường, sau đó...

Mà những người không nhận được giải thì không tránh khỏi cảm thấy lạc lõng.

Có điều...

Từng người một, các nhà làm phim rời khỏi hiện trường.

Ngay khi họ chuẩn bị rời đi...

Về cơ bản, tất cả các bộ phim lọt vào danh sách rút gọn 'Giải thưởng Điện ảnh Quốc tế Nam California' đều bán được một hoặc hai bản quyền, đối với họ mà nói, mặc dù làm nền vẫn là chuyện rất thất vọng nhưng không uổng chuyến đi này.

Các nhà sản xuất nhỏ bắt đầu đóng gói hành lý chuẩn bị lên máy bay về nhà.

"'Groupon Minuo' chúng tôi có tư bản lớn làm chỗ dựa, có Thịnh Thế Entertainment chống lưng, nếu anh muốn phim này của mình chiếu ở trong nước, chúng tôi có thể giúp đỡ một chút..."

"Tôi là Lưu Hằng, người hợp tác của bộ công thương 'Groupon Minuo'..."

Nhà sản xuất của «Ga Tàu Thanh Xuân» – Lưu Hằng nghe tiếng trong điện thoại.

"Alo? Là đạo diễn Cốc của «Ga Tàu Thanh Xuân» sao?"

Lưu Hằng nhìn điện thoại một cách khó tin.

Liền nhận được hết cuộc gọi này đến cuộc gọi khác từ trong nước!

Đang lúc nghi ngờ...

Hôm nay có phải cá tháng tư đâu?

Hơi không dám tin, đến tột cùng là đứa nào dám trêu mình?

"Xin chào?"

Ban đầu anh còn tưởng đây là cuộc gọi lừa đảo!

Nhưng không cho anh thời gian suy nghĩ sâu xa thì điện thoại lại reo lên, lần này là một trang web mua nhóm khác, 'Groupon' gọi đến.

Nội dung trong điện thoại cũng rất đơn giản, đó là có thể hỗ trợ con đường rạp chiếu phim ở Hoa Hạ cho «Ga Tàu Thanh Xuân» và đủ loại điều kiện chính sách ưu đãi...

"Hả?"

"Ẻn?"

"Anh chỉ cần ký một hợp đồng trao quyền với chúng tôi là được, ưu tiên trao lại độc quyền bán vé trước của «Ga Tàu Thanh Xuân» cho 'Groupon Minuo', những phần khác không cần phải để ý..."

"Ờ, ờm..."

Điện thoại của anh lại reo lên.

Lần này, cuộc gọi đến từ một trang web mua nhóm mà anh chưa bao giờ nghe nói đến, khẩn cầu của họ cũng rất đơn giản, không cần quan tâm gì hết, chỉ muốn độc quyền trao quyền là được!

Bọn họ sẽ giúp «Ga Tàu Thanh Xuân» tìm rạp chiếu phim và các con đường bla blo... ...

Chỉ trong nửa giờ, «Ga Tàu Thanh Xuân» chẳng bắt được giải gì ở 'Giải thưởng Điện ảnh Quốc tế Nam California' như là biến thành trái ngon trái ngọt chỉ trong một đêm vậy!

Có lúc khiến anh cảm thấy không hiện thực lắm!...

Rạng sáng 20/11.

Ban tổ chức 'Giải thưởng Điện ảnh Quốc tế Nam California' tổ chức một bữa tiệc ăn mừng khác.

Nhưng...

Trương Thắng nói vài câu trong bữa tiệc rồi xuống đài, không ở tiệc lâu.

Chung quanh đều là tiếng cười sung sướng và kích động!

Những cô gái mặc bikini và tiếng chạm cốc bia ở khắp mọi nơi.

Rất nhiều khách du lịch và người nổi tiếng nhảy múa xung quanh đống lửa.

Bên ngoài 'Giải thưởng Điện ảnh Quốc tế Nam California' vẫn ồn ào náo động.

Đêm khuya.

Bận lấy tiền...

Mà thế giới này...

Tư bản của đại chiến mua theo nhóm đánh đến điên đầu!

Trương Thắng đẩy kính.

Khóe miệng nở nụ cười.

Hắn còn nảy sinh cảm giác như kiểu: mình đi trái là trái, mình chọn phải là phải.

Nhưng...

Trương Thắng không chìm đắm trong cảm giác này bao lâu liền lại bận rộn lên.

Thậm chí hắn không ngủ cả đêm.

Bận việc gì?

Tuy 'lời bình đại chúng' vẫn còn khi Trương Thắng rời khỏi thế giới kia nhưng lại ở trong giai đoạn kéo dài hơi tàn.

'Meituan' gần như giữ vị trí độc quyền trong hệ thống bán vé.

Sau này hắn lại nhớ đến trên 'Meituan' ở thế giới trước, dịch vụ bán vé là một trong những mặt hàng kinh điển nhất của 'Meituan', chuyện đầu tiên nghĩ tới khi muốn đi rạp chiếu phim không phải là đến rạp chiếu phim mua vé mà là lên 'Meituan' mua vé thành viên rẻ hơn...

Trương Thắng nghĩ đến đại chiến bán vé diễn sinh từ 'đại chiến nghìn group' ở thế giới trước...

Hắn nhận được điện thoại của Trương Hưng và Lý Diễm Hồng trong nước, bọn họ đều đang bàn chuyện với hắn về việc hợp tác bản quyền với 'Giải thưởng Điện ảnh Quốc tế Nam California'.

Điện thoại của hắn bị gọi cháy máy rồi!

Trong một văn phòng tạm thời ở Brazil.
Bạn cần đăng nhập để bình luận