Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 464. Điều tra

Đêm.

Dài đằng đẵng.

Cố Giang Yến ngủ thiếp đi.

Lâm Quốc Đống cuối cùng cũng rời khỏi bệnh viện, lên xe đến Dương Thành.

"Giám đốc Lâm, nhiều công ty ở châu Âu phải chấm dứt quan hệ hợp tác với tôi..."

"Giám đốc Lâm, EU đã điều tra hành vi bán phá giá của công ty chúng ta và yêu cầu chúng ta khôi phục lại giá ban đầu..."

"Giám đốc Lâm, phía Ấn Độ sẽ ngăn chặn việc triển khai 4G của chúng ta ở Hoa Hạ..."

"..."

Đáng tiếc...

Lâm Quốc Đống luôn đang suy nghĩ.

Ông luôn tin rằng 'Khoa học kỹ thuật là ngành sản xuất đứng đầu'.

Trên đường đi.

Ông tựa lưng vào ghế, xoa xoa đầu.

Chẳng lẽ Diệu Hoa cũng sẽ phải trải qua chuyện tương tự?

Lâm Quốc Đống nhận hết cuộc gọi này đến cuộc gọi khác.

Ông nghĩ về cuộc khủng hoảng tài chính của năm trước, nhớ về cơn sóng thần tài chính nhiều năm về trước ở Nhật Bản và chất bán dẫn của Nhật Bản...

Đã từng trải qua sóng to gió lớn như ông, bây giờ lại cảm nhận được sự bất lực chưa từng có.

Vẻ mặt càng ngày càng nghiêm túc.

Khi một công ty dần được nhiều người biết đến và sắp bước vào đường đua top 500 của thế giới, vô số tổ chức ở nước ngoài sẽ bắt đầu cảnh giác.

Nhưng không có bất kỳ kết quả nào.

Miễn là có sản phẩm tốt, sản phẩm cao cấp thì không cần phải lo lắng về việc không có thị trường ngon...

3 giờ sáng.

Lịch sử luôn giống nhau một cách đáng kinh ngạc...

Ông tự hỏi.

Đối mặt với phóng viên, ông nói rất nhiều câu ổn định lòng người.

Ông bước xuống xe...

Tạm thời bên EU đã ổn định, nhưng thủ tục điều tra chống bán phá giá rất khó khăn, không ai biết thời gian là một tháng, nửa năm hay thậm chí một năm...

Giờ này vẫn còn vô số phóng viên đứng trước cửa ra vào Diệu Hoa.

Giống như bài domino, không ai biết ảnh hưởng cuối cùng sẽ khủng khiếp như thế nào.

Cuối cùng ông cũng đến Dương Thành.

"Tiểu Trương, cùng lên thôi."

Ông sững sờ một lát, sau đó đi về phía bóng người dưới sự ngạc nhiên của mọi người.

Khi ông chuẩn bị lên lầu thì thấy một bóng dáng quen thuộc đang đứng trong góc...

Ánh đèn chiếu sáng cửa ra vào như là ban ngày vậy.

Quyền chủ động hoàn toàn nằm trong tay bên đó.

EU có thể hao tổn, có thể tìm vật thay thế, nhưng Diệu HoA không thể chờ đợi.

Diệu Hoa của họ vừa được thăng cấp đã gặp phải đòn hiểm như thế, chắc chắn sẽ xảy ra một chuỗi phản ngược.

Đám đông phóng viên dày đặc vây quanh ông như đàn kiến nhìn thấy thức ăn.

Ông nghe Vũ Đồng báo cáo công việc.

Phó chủ tịch Vũ Đồng đã đợi ở cửa từ lâu, khi thấy ông thì vội lên chào đón như là thấy người đáng tin vậy.

Nói xong, ông đi vào đại sảnh.

"Có tiện không?"

"Không có gì bất tiện."

"Được."

Thang máy chật cứng người.

Mọi người nhìn Lâm Quốc Đống cùng một chàng trai trẻ...

Nghi ngờ, tò mò, khó hiểu, ngạc nhiên, lúc này, đủ loại cảm xúc lóe lên trong mắt họ.

Thậm chí có người còn nghi ngờ trong lòng rằng người thanh niên này chính là con ngoài giá thú của Lâm Quốc Đống!

Sau khi ra khỏi thang máy...

Lâm Quốc Đống cùng Trương Thắng đi về phía phòng họp.

"4G, năm ngoái chúng ta đã đầu tư bao nhiêu tiền vào 4G? Hiện tại chúng ta có tham gia vào việc thiết lập quy tắc cho 4G không? Không, chúng ta vẫn chưa được mời..."

"3G chúng ta đã thất bại, sao chúng ta có thể tranh được Âu Mỹ? Vốn dĩ người ta đứng ở thế dẫn trước, mọi thứ đều mạnh hơn chúng ta!"

"Tôi đã nói trước với các người rồi, chúng ta phải giữ vững việc kinh doanh của mình cái đã đi, không cần khuếch trương làm gì, tại sao chúng ta phải làm những nghiên cứu khoa học tốn công vô ích đó chứ, tại sao phải tự chủ phát minh? Nghiên cứu phát triển nhiều năm như vậy, bây giờ thì sao? Công nghệ cốt lõi đã bị người khác cưỡng chế chiếm đoạt, 5 tỷ! 5 tỷ đô đấy, doanh thu cả năm trước của chúng ta mới có bao nhiêu chứ hả? Giám đốc Lâm, lúc trước cùng ông khởi nghiệp, ông nói phải tự chủ nghiên cứu phát minh thì không sao cả, nhưng mấy năm qua, tiền ông đầu tư vào ngày càng nhiều, đã bắt đầu ảnh hưởng đến vốn liếng của Diệu Hoa ta! Bây giờ trả được cái gì?"

Hắn nhìn thấy một người đàn ông trung niên mập mạp vỗ bàn.

Lắng nghe các quản lý cấp cao thảo luận về tương lai của Diệu Hoa.

Trương Thắng đứng trong góc.

Hành động đột ngột của Ấn Độ và Liên minh châu Âu EU rõ ràng đã được tính toán trước.

Mặc dù nghiên cứu và phát triển 3G của Diệu Hoa thất bại, nhưng nó vẫn khiến họ cảnh giác ...

Đặc biệt trong năm 09, Diệu Hoa thu mua ở nước ngoài và bố cục phương hướng 4G khiến cho rất nhiều nhà tư bản vô hình để mắt đến.

Họ nhận ra rằng Diệu HoA khác với các doanh nghiệp khác ở Trung Quốc!

Nó không cam lòng làm một công ty gia công, hoặc là doanh nghiệp gia công!

Nó muốn làm bản gốc, muốn trở thành một công ty khoa học kỹ thuật chân chính...

Mặc dù một số công ty khoa học kỹ thuật tự nghiên cứu của Hoa Hạ không đáng để vào mắt các nước phát triển khác, vẫn đang trong giai đoạn sơ cấp.

Nhưng...

Giẫm chết chồi non, bóp chết khiêu chiến ngay từ trong trứng, ngăn mọi mối nguy là chuyện mà rất nhiều nhà tư bản cá sấu thích làm.

Tình hình tồi tệ hơn một chút so với dự đoán của Trương Thắng.

Không gian rộng rãi, giờ đây lại lượn lờ khói mù.

Đèn phòng họp sáng như ban ngày.

"À được rồi!"

"Để hắn nghe bên cạnh, không sao cả."

"Giám đốc Lâm, cậu ấy..." – Phó chủ tịch Vũ Đồng do dự.

"Giám đốc Lâm, giám đốc Lâm của tôi, tôi đã nói rồi, giai đoạn hiện tại chúng ta không thể làm người định ra quy tắc được, chúng ta chỉ có thể tuân theo các quy tắc trước, trong khi suy tính dã tâm thì chúng ta cũng phải suy tính đến điều kiện mới phải!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận