Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 155. Nhớ kỹ

Chương 155: Nhớ kỹ

Giọng của Trương Thắng là 'tiếng Anh – Mỹ' đích thực.

Nhưng không hề nhẹ nhàng, đặc biệt là khi nhìn chằm chằm và Jason Smith thì Trương Thắng giống như là một sĩ quan trong quân đội, khiến cho Jason Smith không dám nhìn thẳng vào hắn.

Jason Smith ngoan ngoãn đeo khẩu trang lên mặt, sau đó, theo thói quen mà sửa sang lại vạt áo đuôi tôm ở trên người.

Đúng vậy...

Mỗi lần ra ngoài, Trương Thắng đều bắt anh ta mặc một bộ Tuxedo, hơn nữa, dù là đi đến địa phương nào thì cũng đều là một vài phòng hòa nhạc cao cấp.

Ngay cả khi anh ấy không có hứng thú với âm nhạc cổ điển thì cũng vẫn vô dụng, Trương Thắng bắt anh ấy phải đi, sau khi nghe xong thì phải nói cho hắn biết những âm thanh này vẽ lên ý cảnh gì, bao gồm những yếu tố gì.

"Giáo viên, bây giờ thì chúng ta đi đâu?"

"Nhớ kỹ, anh kiêu ngạo một cách cao quý, anh bác học đa tài, anh như là một viên kim cương, viên pha lê, mỗi cái giơ tay nhấc chân bình thường nhất cũng phải tràn ngập mị lực khiến cho người ta phải thét lên chói tai"

"Cho nên, chúng ta không phải là đang nói dối, chỉ là chúng ta đang làm những chuyện chúng ta phải làm một cách nghiêm túc. Nhớ kỹ!!"

Trong ánh mắt này, tựa như mang theo một loại trọng trách nặng nề, trọng trách mờ mờ ảo ảo kia khiến cho Jason Smith có một cảm giác gánh vác sứ mệnh không nói nên lời!!

"Ngàn lần vạn lần cậu không nên cảm thấy nhà phê bình văn học, người đại diện độc quyền của điện ảnh quốc tế NC, khách mời danh dự của hiệp hội điện ảnh Riesenburg là giả, tương lai tôi sẽ dựng nên những nền tảng này... Thậm chí, có một vài nấc thang mà mấy tháng sau đây tôi sẽ dựng lên vừa khít với bản thân cậu!!"

"Nhớ kỹ điều này, cậu của hiện tại, đã hoàn toàn không còn là Jason Smith đã từng tự ti, đã từng khiếp nhược, đã từng không dám ngẩng đầu. Từ khi cậu khoác lên cái tên Thomas này về sau, cậu chính là nhà phê bình văn học nổi tiếng, người đại diện độc quyền của điện ảnh quốc tế NC, khách mời danh dự của hiệp hội điện ảnh Riesenburg!"

Ánh mặt trời rơi lên mặt.

"Đi tiếp nhận đại diện thương mại đầu tiên trong đời của cậu!"

"... !"

Jason Smith rất ít khi thấy được Trương Thắng dùng ánh mắt ôn hòa để nhìn anh ta.

"Hả??"

"Hiện tại tôi dạy hết thảy những thứ này cho cậu, là để cho cậu có thể đăng đường nhập thất, để cho cậu có thể đứng ở trên một sân khấu càng rực rỡ hơn, để cho tất cả mọi người phải vì cậu mà vỗ tay, vì cậu mà trân trọng kính nể"

Không biết tại sao, khi vừa nghe được những lời kia thì toàn thân anh ấy đều sôi trào, chỉ hận không thể ngay lập tức quỳ xuống trước mặt Trương Thắng.

Anh ra bất giác ưỡn thẳng bộ ngực, sau đó gật gật đầu.

Lời nói của Trương Thắng thực sự rất có sức mê hoặc, giống như là giọng nói của ác ma đang nỉ non ở bên tai, đặc biệt là giọng điệu du dương trầm bổng kia khiến cho anh ấy được một lần cảm thấy rằng mình chính là một nhân vật cao cao tại thượng.

Đẩy cửa ra ngoài.

Jason Smith cảm thấy hơi chói mắt.

Anh ấy chính là một quý tộc!

Anh ấy gật đầu bình tĩnh, nhận lấy cây gậy mà Trương Thắng đưa cho, đội mũ lên rồi chậm rãi ngồi lên xe.

Rất nhiều khách hàng đều đã biết con phố này bán các loại thiết bị trang trí, vì thế đều lựa chọn đi dạo qua một vòng để nhìn ngắm.

Sau khi thích nghi với ánh mặt trời, anh nhìn thấy một chiếc xe Lincoln 'phiên bản dài' đỗ ở trước cửa.

Vì vậy, mấy ngày trước anh đã đi tìm Trương Thắng để 'học hỏi kinh nghiệm', hỏi có thể làm thêm một hoạt động gì đó nữa hay không.

Sau đó, lưng anh ta lại càng thẳng tắp, tựa như đang đội một chiếc vương miện trên đỉnh đầu, đứng dưới ánh sáng của vầng thái dương, tất cả mọi người trong tầm mắt đều là con dân của anh ấy.

Sau khi Mạnh Thụ Vinh nghe được lời này, cũng không giấu diếm ý nghĩ của mình, nói mình muốn làm tốt nhất ở khu vực này.

Ở trong điện thoại, Trương Thắng chỉ nói cho hắn những lời này.

"Mạnh tổng! Nói cho tôi biết, rốt cục anh có bao nhiêu dã tâm!"

Sau đó, 'thảm đỏ' được trải ra, một thanh niên mặc áo Tuxedo nhẹ nhàng ra dấu, mời: "Xin mời lên xe, ngài Thomas!"

Nhiều khách nhiều khứa, những thương gia kia cũng càng ngày càng nhiều, chỉ trong một tháng ngắn ngủi, 'trần nhà tích hợp' đã có thêm bốn năm cửa tiệm.

Bốn năm cửa hàng này đều dính dáng đến sức hút của 'Hoa Khôi Giảng Đường', làm ăn có thể coi là phát đạt.

Tuy Mạnh Thụ Vinh của Trần Nhà Tích Hợp Obon cũng kiếm được không ít, nhưng nhìn thấy nhiều đối thủ cạnh tranh như vậy, áp lực ở trong lòng cũng rất lớn.

Có lẽ!

Sau khi kết thúc hoạt động 'Hoa Khôi Giảng Đường', con phố này lại náo nhiệt hơn một chút.

Ngã tư Cố Cung ở Yến Kinh.

Quý tộc trời sinh!...

"Mạnh tổng, tôi nghe được câu này, tôi cảm thấy rất thất vọng! Anh nói nói lại dã tâm của anh đi!

Mạnh Thụ Vinh sửng sốt, sau đó theo bản năng nói ngoài khu vực này, còn muốn lọt vào top mười của cả Yến Kinh!

"Mạnh tổng, tôi vô cùng thất vọng. Mạnh tổng, còn chưa đủ, anh nói lại một lần nữa!"

Giọng nói của Trương Thắng kích thích cảm xúc trong lòng Mạnh Thụ Vinh.

Anh ta nghiến răng nghiến lợi, nói mình muốn làm tốt nhất ở cả Yến Kinh!

Nhưng Trương Thắng vẫn lắc đầu.

"Mạnh tổng, cách cục của anh quá nhỏ, tôi nói thật, tôi hy vọng anh có thể trả lời là toàn quốc!"

Mạnh Thụ Vinh kinh hãi!

Là một nhà máy sản xuất loại nhỏ và là ông chủ của một cửa hàng nhỏ, quả thực anh ấy chưa hề nghĩ tới.

"Nếu anh đồng ý trả một phần hoa hồng bán hàng, tôi sẽ trải cho anh một con đường. Anh biết đấy, trường học sắp kêu gọi đầu tư, hiện tại, những việc như lót được, gia tăng sức ảnh hưởng của thương hiệu... những thứ này rất quan trọng!"

Rốt cục Mạnh Thụ Vinh gật đầu!

Sau đó...

Buổi chiều, ba giờ rưỡi!

Anh ta nghe thấy có tiếng ô tô gầm rú ở bên ngoài.

Kế tiếp.

Anh ta bước ra khỏi văn phòng, nhìn thấy thấy một chiếc Lincoln phiên bản limousine.

Anh ta mở to hai mắt ra mà nhìn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận